Nữ Phụ Giàu Có Không Muốn Yêu - Chương 202
Cập nhật lúc: 2024-10-05 20:34:34
Lượt xem: 67
Chủ tiệc là Tống phu nhân đang cùng Tống tiên sinh chồng của mình bưng ly rượu đi tới.
“Dịch phu nhân, tôi thật sự ghen tị với cậu đó, có được một đứa con trai hoàn hảo như thế, còn có một cô con dâu hiểu chuyện.”
Mấy người đứng lên.
Dịch phu nhân cười cười, giữa mặt đều là sự kiêu ngạo.
Tống phu nhân chuyển ánh mắt đặt trên chiếc dây chuyền đang nằm trên cổ Hứa Tân Di: “Dịch thái thái, sợi dây chuyền này bây giờ rốt cuộc cũng tìm được chủ nhân chân chính rồi, cháu rất hợp với nó.”
“Là ngài nhịn đau cắt thành mới thành toàn cho tôi thôi.”
“Cũng là vì từ thiện mà thôi, càng huống hồ sợi dây chuyền này lại được Dịch thái thái mang trên người cũng là vinh hạnh của nó, Dịch thái thái có một người chồng thật tốt.”
Hứa Tân Di tiếp tục duy trì nụ cười tiêu chuẩn mà trong giao tiếp cần có.
Dịch Dương thì không kiêu ngạo cũng không khiêm tốn nói: “Ngài quá khen rồi.”
“Nào có phải ta quá khen, ai không biết cháu tuổi còn trẻ đã có thể mở rộng quy mô của Dịch Dương trên nước chứ. Đúng rồi, trong tay của chồng ta đang có cái hạng mục cũng đang tìm kiếm đối tác kí hợp đồng, nếu như Dịch tiên sinh không chê thì hôm nào ngồi xuống nói chuyện tâm sự về hạng mục này với chồng tôi nhé?”
Tống tiên sinh đang đứng bên cạnh Tống phu nhân mỉm cười: “Hổ phụ sinh hổ tử, tôi rất coi trọng Dịch tiên sinh, cũng như rất coi trọng sự phát triển trong tương lai của Dịch thị, nếu có cơ hội thì chúng ta cùng nhau nói chuyện.”
Hứa Tân Di nhíu mày.
Rõ ràng là về sau này người hợp tác hạng mục kia với Tống tiên sinh không phải Giang Hoài sao?
Sao tự nhiên hiện tại lại biến thành Dịch Dương?
Sợi dây chuyền này còn tặng kèm thêm 1 cái hạng mục à?
Dịch Dương không chút rung động nào cười nói: “Có thể được hợp tác với Tống tiên sinh là vinh hạnh của tôi.”
Sau khi nói chuyện phiếm vài câu thì cuộc trò chuyện cũng kết thúc.
“Thay tôi hỏi thăm sức khỏe đến Dịch lão tiên sinh nhé.”
“Nhất định rồi.”
Nói xong hai người kia lại đi đến bàn của Giang Hoài nói chuyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-giau-co-khong-muon-yeu/chuong-202.html.]
Hứa Tân Di nhìn bóng lưng Tống tiên sinh và Tống phu nhân, như có điều suy nghĩ.
Tiệc từ thiện tối kết thúc lúc 12h, Hứa Tân Di kéo tay Dịch Dương chuẩn bị rời khỏi khách sạn, đúng lúc vừa ra đến cổng đã gặp được Giang Hoài và Hứa Vi Nhân đang đợi hai người.
“Dịch tiên sinh hôm nay ra tay cũng mạnh thật.”
Đối thủ cạnh tranh khi nói chuyện với nhau trước nay đều luôn dùng giọng điệu âm dương quái khí thế này.
“9000 vạn mà thôi, tùy tiện ra giá chơi.”
“Cũng đúng, so với đại nghiệp của gia đình nhà Dịch tiên sinh, 9000 vạn không đáng để vào mắt, mà lại sợi dây chuyền này đúng thật rất hợp với Dịch phu nhân.” Giang Hoài đổi chủ đề lên người Hứa Tân Di.
“Tôi nghe nói Dịch phu nhân đã mở một phòng làm việc?”
Hứa Tân Di mỉm cười: “Đúng vậy.”
“Phòng làm việc…” Giang Hoài trầm tư một lát sau mới nói: “Mặc dù giới giải trí này xem trọng người có thực lực, nhưng lúc Dịch thái thái nghĩ đến việc ký hợp đồng với nghệ sĩ nào đó, cũng cần nên cân nhắc một chút.”
“Có ý gì?”
“Dịch phu nhân cho rằng một cậu bé chưa đầy hai mươi tuổi, chính là nói nên lấy việc học làm trọng, hay là làm minh tinh quan trọng?”
Hứa Tân Di ngay lập tức nghĩ tới Giang Niệm trong đầu.
Giang Niệm? Giang Hoài?
Đều là họ Giang.
Quan hệ là gì?
Em trai?
Chẳng phải nói em trai của Giang Hoài đã c.h.ế.t từ sớm sao? Sao đến ngay cả cái tên cũng chẳng có, người em trai này nhiều lắm chỉ sống trong quá khứ của nam chính, thậm chí đến cả tuổi tác cũng không đúng.
Nhưng trừ những thứ này ra, cô thật sự không hiểu được Giang Hoài vì cái gì lại nói ra những lời này đối với cô.
“Giang tiên sinh, lựa chọn là ở mình, bản thân muốn thành loại người nào tôi không có quyền can thiệp, việc tôi có thể làm chỉ là tôn trọng cá nhân.”
“Còn đó là chuyện của gia đình mấy người, phụ huynh không tận trách trong việc dạy dỗ, bây giờ Giang tiên sinh ngược lại còn muốn đổ hết tội lên đầu tôi?”
Nụ cười trên mặt Giang Hoài dần biết mất, mặt mày hơi trầm xuống, nhắm lại mắt lại cắn chặt răng tựa như đang cật lực nhịn xuống cơn tức giận.