Nữ Phụ Giàu Có Không Muốn Yêu - Chương 190
Cập nhật lúc: 2024-09-19 11:05:33
Lượt xem: 76
“Rốt cuộc đợi mãi cậu cũng đến rồi, cậu xem đi, người tới cũng gần đủ hết rồi, vậy mà mình còn phải đứng ngoài cửa trông mòn con mắt, còn tưởng rằng cậu không tới.”
Dịch phu nhân cười nói: “Cậu thấy có bữa tiệc từ thiện nào là mình vắng mặt chưa? Giới thiệu qua với cậu một chút, đây là Tân Di, con dâu của tôi.”
Chủ tiệc tối họ Tống, Tống phu nhân kéo cánh tay chồng mình, ngạc nhiên nhìn Dịch phu nhân khi bà kéo Tân Di đi ra, mặc dù đã ngoài năm mươi tuổi nhưng nhan sắc của phu nhân vẫn còn được chăm sóc rất kỹ nên đẹp vô cùng, mặt mày ôn nhu: “Con dâu? Rốt cuộc cậu cũng chịu mang báu vật ra ngoài rồi à?”
Thời điểm Dịch Dương kết hôn mặc dù Tống phu nhân và chồng cũng có tham gia, nhưng chỉ vội vàng nhìn qua một lần, từ đó về sau chẳng còn động tĩnh nào khác.
Nếu như không phải hôm nay Dịch phu nhân chủ động giới thiệu, bà đúng thật là đã quên chuyện Dịch Dương có vợ.
“Đây là Dịch phu nhân à?”
Hứa Tân Di đứng ra: “Xin chào Tống phu nhân, bác cứ gọi cháu là Tân Di được rồi.”
Tống phu nhân không hề đánh giá cô, cảm thán nói: “Có vợ còn trẻ như vậy lại xinh đẹp nữa, Dịch Dương, cháu đúng thật là có phúc lớn.”
Thái độ Dịch Dương vẫn bình ổn.
“Thôi được rồi không nói nhiều với mấy người nữa, mau vào trong ngồi đi, đợi chút nữa chúng ta lại tâm sự thêm.”
“Được.”
Dịch phu nhân dẫn theo hai người đi vào trong.
Giờ phút này bên trong hội trường đã bắt đầu tiệc ăn uống linh đình, tốp năm tốp ba tụ lại cùng nhau tán gẫu.
Mấy người tìm được chỗ của mình sau đó ngồi xuống.
Toàn bộ quá trình Hứa Tân Di vô cùng yên lặng, im lặng tới mức không thể im lặng hơn.
“Tân Di, con xem thử vật phẩm đấu giá đêm nay đi, có muốn cái gì cứ nói với mẹ.”
Hứa Tân Di tỏ ra vừa mừng vừa sợ.
“Cảm ơn mẹ.”
Đột nhiên, một âm thanh hơi kinh ngạc từ đâu vang lên.”
“Bác gái? Bác cũng tới à?”
Mấy người nghe theo tiếng kêu nhìn lại, vậy mà là Tần Nghiên rất lâu chưa lộ mặt.
Từ lần tính kế Dịch Dương ngay trong chính sinh nhật trước của Tần Nghiên, về sau Hứa Tân Di cũng không hề thấy cô ta tới Dịch gia, Dịch phu nhân cũng càng chưa từng nhắc đến Tần Nghiên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-giau-co-khong-muon-yeu/chuong-190.html.]
Bây giờ Tần Nghiên đang cầm một ly nước cam đứng ở trước ghế, hào phóng mỉm cười.
Nụ cười trên mặt Dịch phu nhân phai mờ đi không ít, không thể nói là có nhiều nhiệt tình, dù sao theo Hứa tân Di mà nói, cùng với thái độ trước đây từng dùng với Tần Nghiên, quả thực là một cái trên trời một cái dưới đất.
Dù gì từng tồn tại trong suy nghĩ Dịch phu nhân, Tần Nghiên chính là cô con dâu đáng để cưới về nhất, ngày thường vẫn hay đối xử với cô ta như con gái ruột.
Làm sao mà ngờ được ngay trong bữa tiệc sinh nhật của cô con gái ngoan ấy, vậy mà lại làm loại chuyện đó đối với Dịch Dương.
Dịch phu nhân lúc ấy cũng đã tự kiểm điểm lại bản thân vì đã nhìn nhầm người, nhưng vẫn vô cùng thất vọng về Tần Nghiên.
“Là Tần Nghiên sao, đã lâu không gặp.”
“Vâng ạ, đã lâu không gặp, gần đây cháu có chút bận rộn cho nên vẫn chưa có thời gian đến thăm bác được.”
“Không sao, cháu cứ bận việc của mình tiếp đi, đêm nay ta với Tân Di đến đây xem vật phẩm đấu giá.”
Giọng điệu đuổi người rất rõ ràng.
Tần Nghiên trong nháy mắt trở nên xấu hổ nhưng vẫn gắng gượng cười: “Bác cái có cái gì muốn mua sao? Cháu…”
“Bác đang hỏi Tân Di muốn cái gì.” Nói xong Dịch phu nhân nhìn về phía Tân Di: “Tân Di, đợi chút nữa con thích cái gì cứ nói thẳng với mẹ, biết chưa?”
Hứa Tân Di gật đầu: “Được rồi, cảm ơn mẹ.”
“Người một nhà với nhau cần gì câu trước cảm ơn câu sau cảm ơn, Dịch Dương chính là chồng con, nói cảm ơn làm gì?”
— “Dịch Dương là của mình?”
— “Hào phóng vậy sao?”
— “Không phải chứ? Trên dưới toàn thân trừ chiếc nhẫn cưới bên ngoài ra, tên chó Dịch Dương kia cũng chưa hề tặng cho mình bất cứ thứ gì.”
Hứa Tân Di nghĩ nghĩ.
— “Vậy mà mình lại tốn lên người Dịch Dương những cái thắt lưng và cái đồng hồ đeo tay.”
— “Thua rồi, lỗ lớn rồi.”
Dịch Dương đưa mắt nhìn cô một cái, mở miệng muốn nói gì đó nhưng khi nhìn thấy cổ Hứa Tân Di trống rỗng, hắn lại giữ im lặng.
Tần Nghiên đứng một bên cảm thấy bị coi thường không thể tiếp tục chờ đợi thêm nữa, cười nói: “Bác gái, hôm nào cháu lại tới chơi với bác nha, cháu đi trước.”
Dịch phu nhân mỉm cười, tuyệt không hề giữ chân.