Trên ghế lái phụ   đàn ông khác cung kinh leo xuống mở cửa xe cho .
 
Giang Niệm tựa như  chút cố kỵ, cuối cùng  chuyện với  trong xe vài câu  đó mới leo lên xe.
 
Cách quá xa, Hứa Tân Di cũng  thể    đang  cái gì, cũng  thấy   trong xe là ai, thế nhưng trong ấn tượng của cô,   Giang Niệm chỉ là con trai nhà bình thường thôi ?
 
Không   khi  Thiên Ngu phong sát, bất đắc dĩ mới  đến  công nhân khuân khác cho đoàn  phim ?
 
Bây giờ còn  cả Maybach, mời  cả lái xe cùng với  mở cửa xe cho như   giống  bình thường  thể .
 
Chỉ là một  gia đình bình thường tham gia  giới giải trí, lên một chiếc Maybach, đây  thế nào cũng   khác cảm thấy khó hiểu.
 
Chẳng lẽ Giang Niệm còn  chuyện gì giấu cô?
 
Mặc dù đây đều là việc riêng của Giang Niệm, cô cũng   quyền hỏi đến, nhưng bạn nhỏ  tuổi vẫn còn nhỏ, vẫn  trải qua thế giới hiểm ác bên ngoài, nếu như    xe Maybach đó  thì  , nhưng nếu là   , liệu  lừa thì  thế nào?
 
Dựa  việc cô là bà chủ của Giang Niệm, Hứa Tân Di cho là  vẫn  quyền gọi điện thoại cho .
 
Điện thoại  nhanh  kết nối.
 
“Này, Giang Niệm, bây giờ em đang ở  thế?”
 
Trong điện thoại dừng  một lát, Giang Niệm thấp giọng : “Chị Tân Di, em… Em  mới lên xe chuẩn  về nhà, chị tìm em  việc gì ?”
 
“Chị nhớ   việc , ba ngày    em  một chương trình tạp kỹ mời ? Có một chút chuyện cần thiết chú ý cần  thông báo cho em một chút, em bây giờ  thể về công ty một chuyến ? Đêm chị sẽ đưa em về nhà.”
 
Giang Niệm trầm mặc một lát: “Chị Tân Di, bây giờ em  việc gấp, sáng sớm ngày mai em sẽ đến công ty,  ?”
 
Có việc gấp.
 
Nếu Giang Niệm   chịu, cô cũng  thể ép buộc .
 
Hứa Tân Di nghĩ nghĩ vẫn là đồng ý: “Được,  ngày mai gặp.”
 
Cúp điện thoại.
 
Có lẽ là do cô suy nghĩ nhiều, chỉ là lên một cỗ Maybach mà thôi, đều là  trưởng thành   gì mà còn  lo lắng?
 
Đợi đến ngày mai  bóng gió hỏi xem  rốt cuộc  xảy  chuyện gì là .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-giau-co-khong-muon-yeu/chuong-184.html.]
 
Cùng lúc đó, cúp điện thoại xong Giang Niệm trở về khuôn mặt lạnh lùng   ngoài cửa xe, trong tay  cầm điện thoại, điện thoại trong tay  vô thức mà liên tục mở sáng màn hình điện thoại, màn hình hết sáng  tối,  đó  sáng.
 
Ghế  rộng rãi  thoải mái nhưng  ngập trong bầu  khí nặng nề.
 
Tầm mắt trong xe quá mức mờ tối,  từ ngoài  trong  thể thấy rõ  đàn ông đang , nhưng khi bên ngoài cửa sổ xe đột nhiên xẹt qua một ánh đèn đường,  thể  thấy cặp mắt lạnh thấu xương  cặp lông mày, là một con mắt vô cùng nghiêm nghị.
 
Người đàn ông thấp giọng : “Người bạn nhỏ, đừng khẩn trương, chúng  chỉ là trở về nhà cùng cha ăn một bữa cơm tối mà thôi.”
 
Tay Giang Niệm chậm .
 
“Anh  nên gọi em  chun, ông  sẽ  vui.”
 
“Làm   như  ? Ông   chờ ngày   lâu đó.”
 
Giang Niệm xoay đầu ,   đàn ông bên cạnh, đáy mắt nặng nề hận ý nhưng   che giấu: “Em sẽ  để cho ông  vui mừng.”
 
Cỗ xe quẹo cua, chậm rãi lái  khu biệt thự.
 
_______
Một bên khác Hứa Tân Di thuận lợi  qua con đường đang kẹt xe,  về tới nhà  thấy  một  mặc âu phục dùng giày da nam xa lạ từ trong biệt thự  .
 
Nhìn thấy Hứa Tân Di,   dừng   chút khom .
 
Cô nghi hoặc  bác Trần đang  ở bên cạnh  .
 
Bác Trần  giới thiệu: “Vị   để gửi thiệp mời.”
 
“Thiếp mời?”
 
Người đàn ông  giải thích: “Chúng  đến là đưa thiệp mời cho Dịch lão  đến bữa tiệc từ thiện tối hôm .”
 
Hứa Tân Di đột nhiên hiểu .
 
Thì  là bữa tiệc từ thiện mà Dịch Dương  đề cập tối hôm qua.
 
Vừa  cửa.
 
Dịch lão  và Dịch phu nhân đang  ở  ghế sô pha  chuyện,  mặt còn đang đặt một tấm thiệp mời.