“Có chắc là của thằng bé ?”
 
Cuối cùng Hứa Tân Di cũng mua  tóc của con trai Hứa Vi Nhân từ tay paparazzi.
 
Người đối diện cũng mặc một chiếc áo bông lớn  khác cô là mấy kèm theo chiếc kính đen và khẩu trang che mặt đầy đủ, giống như nội gián  vùng,   cửa  , lấy  một túi nhựa nhỏ từ trong ống tay áo nhỏ, thần thần bí bí từ trong khe cửa đưa qua cho Hứa Tân Di.
 
“  theo con trai của Hứa Vi Nhân và mua   tóc  từ bảo mẫu của  bé đó, còn  thể giả  ?”
 
Hứa Tân Di  mấy cọng tóc.
 
“  cô   gì, yên tâm, là gốc tóc đó.”
 
“Gốc?”
 
Paparazzi  : “Đứa bé   mới bước  tiệm cắt tóc  giống như trở nên nổi điên, hung hăng kéo tóc của ,  thừa cơ hội đó lấy tóc từ trong tay thằng bé đó, cô cầm cái   giám định ADN chắc chắn  thể  .”
 
“Làm       xét nghiệm ADN?”
 
“Hiện tại  ai mà    cha đứa bé của Hứa Vi Nhân là ai?” 
 
Paparazzi  thấp giọng : “Nếu như cô  cha đứa bé đó là ai, liệu  hứng thú hợp tác với  ? Bên    , chúng   thể liên kết với   nên việc lớn, sẽ  để cô  thua thiệt.”
 
Hứa Tân Di đối với loại “chuyện lớn” mà     hiểu gì, lúc  qua loa : “Cái đó  .”
 
“Được,    .”
 
Nói xong, paparazzi thăm dò  tứ phía, thấy bốn bề vắng lặng, lúc  mới vội vàng chạy .
 
Hứa Tân Di từ trong ga tàu điện ngầm cũ  ,  tay cầm lấy hai túi nhựa trong suốt, mở miệng  với ý vị thâm sâu.
 
Rõ ràng chỉ là chuyện đơn giản như ,  “Hứa Tân Di”  thể    chứ?
 
Vẫn là  do cô  mặt mới  mà.
 
Lập tức, ngay bây giờ cô  thể giải trừ  bí ẩn lớn nhất đằng  cuốn tiểu thuyết   .
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-giau-co-khong-muon-yeu/chuong-183.html.]
Hai tiếng , Hứa Tân Di nhận  điện thoại từ trong bệnh viện gọi tới.
 
Trong điện thoại,  bác sĩ  quen của cô  thấp giọng  với cô: “Hứa tiểu thư, tóc mẫu   ,  thể  giám định cha con .”
 
“Không ,  thể ? Vì cái gì?”
 
“Dùng tóc để  giám định quan hệ cha con cần thiết  lấy tóc từ chân tóc mà ,  nhất là vài cọng từ chân tóc, mà cô chỉ lấy  một cọng, còn là  cắt đoạn.”
 
Hứa Tân Di đột nhiên hiểu .
 
Cho nên,   giám định quan hệ cha con với con trai của Hứa Vi Nhân, cô cần tự  nhổ vài cọng tóc của Dịch Dương, chắc tầm sáu cọng?
 
Hứa Tân Di nặng nề  sương chiều từ bên ngoài cửa sổ, đối diện là tập đoàn Dịch thị cùng những ngọn đèn còn đang thắp sáng.
 
Từ  đầu con cọp nhổ một đống tóc, chuyện  độ khó quá cao ,  dễ  chút nào.
 
 mà, dù  khó đến mấy vẫn  cách, cho dù   nhổ tóc của Dịch Dương, và vì tình thế ép buộc cô  .
 
Quyết định như , Hứa Tân Di xuống chỗ để xe  tầng hầm lái xe  về,   cửa thang may   gặp Giang Niệm đang chuẩn   về.
 
“Giang Niệm? Về ?”
 
Giang Niệm dường như  mới luyện tập xong, tóc vẫn còn đang ướt, “ .”
 
“Vậy lên xe  chị đưa em về.”
 
Nếu là  đây Dịch Dương sẽ đồng ý  dứt khoát, nhưng hôm nay chỉ cần một câu  cự tuyệt luôn: “Không cần , hôm nay em  chút chuyện.”
 
Hứa Tân Di cũng  nghi ngờ hỏi gì thêm, chỉ gật đầu một cái.
 
Vì là giờ cao điểm lúc tan  nên kẹt xe vô cùng đông, chỉ từ trong gara   đến cửa chính công ty cũng  tốn của cô gần mười phút đồng hồ.
 
 vì đang bận suy nghĩ  thế nào để nhổ tóc  đầu con cọp, mà vô tình  để ý đến Giang Niệm đang đội mỹ và đeo khẩu trang   đường.
 
Hứa Tân Di phanh  một cái, đang chuẩn  ấn còi,  kịp  gì  thấy Giang Niệm mặt  biến sắc  đến hướng  một chiếc maybach đang đậu.
 
Ở ghế  phụ   đang , cũng  cung kính  xuống mở cửa xe cho .