Nữ Phụ Giàu Có Không Muốn Yêu - Chương 177
Cập nhật lúc: 2024-09-08 00:04:39
Lượt xem: 51
“Chị muốn cho thằng bé tham gia thử mấy cái game show xem thử có hợp không đã.”
Nói xong lại quay qua nhân viên công tác nói: “Tôi biết rồi, tới ngay đây.”
Hứa Tân Di cũng đứng dậy: “Đi thôi, cùng đi xem thử.”
Trong phòng họp, Giang Niệm đang ngồi yên tĩnh.
Cậu đã ký hợp đồng với phòng làm việc của Hứa Tân Di tính đến nay đã nửa tháng, trong nửa tháng này phòng làm việc vẫn chưa an bài cho hắn bất kỳ công việc nào, cũng chẳng có thông báo gì luôn.
Nếu như làm như vậy với nghệ sĩ khác đoán chừng đã không chịu nổi cách làm việc của phòng làm việc mà liên hệ, nhưng là Giang Niệm lại không hoảng chút nào, thậm chí thời điểm ký kết với phòng làm việc của Hứa Tân Di, chưa từng có thời điểm nào hắn cảm thấy vội vàng, ngược lại chỉ có bình tĩnh.
Cửa phòng họp mở ra.
“Giang Niệm, em đến rồi.”
Hôm nay Giang Niệm mặc một chiếc áo sơ mi trắng, vừa sạch sẽ lại thoải mái, đằng sau lưng là ánh nắng từ ngoài cửa sổ chiếu vào, toàn bộ phòng họp hiện tại dường như tràn ngập không khí thanh xuân.
Thấy có người vào, Giang Niệm vội vàng đứng đây: “Chị Tân Di, chị An Nhã.”
Hứa Tân Di kinh ngạc nhìn hắn: “Mấy ngày không gặp mà hình như em cao hơn à, thật sự hai mươi tuổi hả? Sao cơ thể em như mấy đứa nhóc mười tám tuổi đang phát triển vậy.”
Giang Niệm không biết làm sao ngoài chớp chớp mắt.
An Nhã nhịn không được cười haha: “Được rồi, em đừng nghe cô ấy đùa, nhanh ngồi xuống đi.”
Giang Niệm rủ lông mày an tĩnh ngồi xuống.
“Chị An Nhã, hôm nay tìm đến em có việc gì vậy?”
An Nhã lấy tài liệu ra, đẩy lên trước mặt hắn: “Dù sao cũng đã ký lâu ngày rồi, chúng ta không tìm em mà em cũng không tìm tới chúng ta, bọn chị chưa từng gặp qua nghị sĩ nào có thể bình tĩnh như vậy. Đây là đường lối tương lai mà chị vạch ra cho em, cảm thấy có chỗ nào khó hiểu thì chúng ta thương lượng sửa chữa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-giau-co-khong-muon-yeu/chuong-177.html.]
Giang Niệm chỉ tùy tiện nhìn thoáng qua một cái, sau đó đẩy văn kiện trở về.
“Chị An Nhã, em biết chị đã quyết định chắc chắn sẽ tốt.”
An Nhã và Hứa Tân Di liếc mắt nhìn nhau: “Em không sợ hai bọn chị sẽ bán em đi à?”
“Sao có thể.”
“Được, nếu em đã tín nhiệm bọn chị như vậy, vậy chị sẽ toàn quyền thay em làm chủ, cuối tuần có một cái game show cho chúng ta thử sức, em thấy có được không?”
“Được, chị quyết sao thì làm vậy.”
Hứa Tân Di là minh tinh nhưng không phải người đại diện, vậy nên đối với điều khoản và phúc lợi dành cho nghệ sĩ cô không hiểu nhiều, toàn bộ quá trình cô chỉ ngồi yên nghe, sau đó vì chán nên ngồi lướt weibo một chút, thỉnh thoảng lại nhìn lên Giang Niệm, cậu trai đang tắm mình trong ánh nắng mặt trời.
Nói là hai mươi tuổi nhưng dáng dấp này hình như cũng nhỏ quá rồi.
Đặc biệt là mái tóc mái ở trên trán, ngoài ra trên khuôn mặt còn có chiếc mũi cao thẳng tắp cùng với cặp mắt nhu thuận mở tròn, nhìn đến cùng cũng chẳng khác mấy sinh viên mới vừa vào đại học là bao.
Đột nhiên chỉ liếc mắt đã trở thành bốn mắt nhìn nhau, Hứa Tân Di mỉm cười, chỉ như vậy mà nháy mắt đứa bé kia đã đỏ mặt, ánh mắt bối rối không biết phải làm sao đành cúi đầu.
An Nhã và Giang Niệm sau khi trò chuyện xong, Hứa Tân Di liền xen vào một câu: “Trước đó em nói người nhà của em không hy vọng em đặt chân vào giới giải trí, vậy về sau làm sao mà em thông báo cho bọn họ được?”
Nụ cười trên mặt Giang Niệm dần dần biến mất: “Em không muốn liên lạc với bọn họ.”
Lúc nói lời này, cơ thể buông lòng và tư thái thoải mái của Giang Niệm đột nhiên cứng ngắc lại, vô cùng mâu thuẫn với trước đó.
Hẳn là hắn không muốn nói chuyện về gia đình của mình.
Nếu đã vậy, Hứa Tân Di không nói quá nhiều, “Vậy em phải tạo ra được nhiều thành tích tốt hơn nữa để bọn họ thấy. Em về trước đi, nghỉ ngơi cho tốt, trân trọng ngày nghỉ ngơi cuối cùng.”
Giang Niệm gật đầu đứng dậy.
Đọc xong mấy bài trên weibo điên cuồng nịnh nọt Hứa Vi Nhân và Giang Hoài, Hứa Tân Di thầm cười trộm, thuận miệng hỏi một câu: “An Nhã, chủ đề liên quan đến Hứa Vi Nhân cùng Hàn Kiêu và Dịch Dương đều đã biến mất rồi, chỉ có Giang Hoài là vẫn còn, chị nói thử Hứa Vi Nhân và Giang Hoài có phải là thật vậy không?”