Hứa Tân Di nghiêm túc suy nghĩ: “Có thể là  cảm thấy con  em đơn thuần   màu, diễn xuất   cho nên  giúp em một chút.”
 
“Thật sự là tự dát vàng lên mặt  mà.”
 
Nhìn tin nhắn  wechat  trả lời, Hứa tân Di cảm thán, Hàn Kiêu là một  đàn ông  thế  mà  là gay, nhiều lắm chỉ  thể  từ xa  thể đùa giỡn, thật lãng phí.
 
“Vẫn còn chuyện nữa.” An Nhã mỉm ,  tay còn cầm theo một tập văn kiện, “Em  ngại thì đoán thêm cái nữa .”
 
“Chẳng lẽ còn tin tức đại ngôn ?”
 
“Không hổ là Tân Di, liệu sự như thần.” An Nhã đổi bộ mặt ủ dột hai ngày nay thành hăng hái mang văn kiện đến đặt  mặt cô,  : “Ba nhãn hiệu  mới liên lạc cho chị  rằng  tìm em   phát ngôn của bọn họ  quý tiếp theo.”
 
Hứa Tân Di đưa mắt  kỹ các nhãn hiệu trong danh sách.
 
Có một cái là nhãn hiệu socola, một cái là của hãng điện thoại cùng với đại ngôn của một nhãn hiệu mỹ phẩm dưỡng da, báo giá  ít.
 
Những nhãn hiệu  cũng   loại hạng nhất quốc tế gì cho cam nhưng so với đại ngôn   Hứa Vi Nhân một cước đạp bay của Hứa Tân Di thì cao hơn nhiều chút, hiện tại ngay lúc  bọn họ đồng loạt tìm tới cô, thật đúng là  giống trùng hợp lắm.
 
“Chị hỏi bọn họ thử vì   tìm đến em?”
“Hỏi , bọn họ  hình tượng của em phù hợp với công ty bọn họ, chị cảm thấy   khẳng định là  quý nhân giúp đỡ cho chúng .”
 
“Không sai, đúng là  quý nhân, Hàn Kiêu và đạo diễn Từ  tính ?”
 
“Tính.”
 
“Được  đừng  nhảm nữa, em bây giờ  thể tính và bận rộn , nhanh lên .”
 
An Nhã  vẻ oán trách: “Em   chị vì chuyện của em mà hủy kèo với nhóm bạn bè của chị mấy ngày  ?”
“Chờ giải quyết chuyện  xong em mời chị và nhóm bạn trai của chị  nước ngoài nghỉ phép,  ?”
 
“Tính  em còn  lương tâm, .”
 
Mang trong  tâm trạng vui vẻ, Hứa Tân Di và An Nhã cùng  xác nhận chứng thực từng cái hợp đồng đại ngôn và những nhãn tạp chí mời ,  khi kết thúc hết thảy những chuyện  còn  Hứa Tân Di  chút  tin nhưng cũng vui, đột nhiên hiện tại cảm thấy Dịch Dương cũng thuận mắt vài phần.
 
“Chồng ơi em về .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-giau-co-khong-muon-yeu/chuong-166.html.]
 
Dịch Dương nhíu mày,  tay cầm một tờ tạp chí của [BW].
 
“Hôm nay về quá muộn.”
 
“Trong công việc  chút chuyện nên em về muộn, nhưng mà cũng  đáng giá, chồng ơi  hôm nay  về sớm như ?”
 
“Công ty   việc gì thì về thôi.”
 
“Gần đây     bận rộn ?”
 
Dịch Dương tránh  vấn đề , bất động thanh sắc hỏi cô: “Em  chuyện gì ? Kể   một chút.”
 
Hứa Tân Di nghĩ nghĩ: “Thật  cũng   gì,  điều cuối tuần  chủ biên của nhãn hiệu tạp chí khác mời em  chụp, còn  mấy job  chụp đại ngôn nữa,  đó đạo diễn Từ mời em bàn bạc một vài kịch bản phim mới, khả năng là   nhiều thời gian ở cùng  .”
 
Dịch Dương nhíu mày, khóe miệng cất giấu một nụ  vui vẻ: “Rất lợi hại.”
 
“Vậy em     nên cảm ơn   giúp em?”
 
Dịch Dương điềm nhiên như   việc gì lập  một trang tạp chí khác: “Em  cảm ơn thì cảm ơn, nhưng mà dù    cũng  giúp em , đúng thật em cần suy nghĩ tử tế xem nên cảm ơn họ thế nào.”
 
“Anh  đúng.” Hứa Tân Di trịnh trọng gật đầu: “Hôm nay may mà  Hàn Kiêu và đạo diễn Từ, nếu  chắc chắn em sẽ gặp phiền phức lớn, em  suy nghĩ thật kỹ   cảm ơn hai  bọn họ.”
 
Vẻ mặt  hồn của Dịch Dương dần dần ảm đạm: “Hàn Kiêu? Đạo diễn Từ?”
 
“ , Hàn Kiêu là khách quý của [BW] kỳ tiếp theo,    nhờ  đưa em lên tạp chí chung, còn  đạo diễn Từ cảm thấy em  thực lực nên giới thiệu cho em thêm một kịch bản, bây giờ hết thảy những chuyện khốn cùng đều   giải quyết.”
 
Hứa Tân Di nghĩ nghĩ bồi thêm một câu: “ mà tính  cũng do em  thực lực.”
 
“Làm  em  là hai  bọn họ giúp em?”
 
“Em hỏi qua.”
 
Dịch Dương dần dần nắm chặt cuốn tạp chí  tay.
 
Hắn quan tâm ?
Không,   quan tâm chút nào.