Nghe thế nào cũng cảm thấy đó là tên chó Dịch Dương.
 
Mặc dù trong tiểu thuyết chỉ là  sơ lược như thế nhưng từng  một đoạn chính thuật  tình yêu của bọn họ,  là tên chó Dịch Dương  lừa cô.
 
Đứa bé   chừng chính là con của .”
 
“Phu nhân, tới .”
Hứa Tân Di  hồn lấy điện thoại : “Cảm ơn.”
 
Xuống xe về đến nhà.”
 
Dịch lão  và Dịch phu nhân  việc và nghỉ ngơi  giờ giấc, hiện tại ai cũng  trở về phòng nghỉ ngơi,  bộ biệt thự chìm  sự yên tĩnh.
 
Hứa Tân Di chỉnh lý  tâm trạng  đó lên lầu.
 
“Em về .” Hứa Tân Di  vui vẻ lắm, cởi áo khoác ngoài  đó   ghế sô pha.
 
Dịch Dương ngẩng đầu  cô một chút: “Sao ?”
 
Hứa Tân Di mở miệng   gì đó, nhất thời liền dừng .”
 
— “Nếu như giữa  và cô  Dịch Dương đoán chừng sẽ chọn Hứa Vi Nhân. Cô  xinh  như   còn ưu tú… Mặc dù  so với cô   một vài điểm  hơn thế nhưng dù  Dịch Dương và Hứa Vi Nhân cũng từng là tình cũ,  còn  thêm đứa bé, thế  cũng khó khăn quá .”
 
“Rốt cuộc  xảy  chuyện gì? Em  chuyện cho đàng hoàng xem nào.”
 
Cô dường như trở thành  yếu đuối  xương tựa đầu  vai Dịch Dương, giọng điệu cảm giác như thiếu  sự an  vòng lấy eo Dịch Dương, âm thanh thê lương: “Chồng ơi,  sẽ vứt bỏ em ?”
 
— “Cướp đại ngôn của , còn cướp kịch bản của , bây giờ còn   lên vị trí Dịch phu nhân , trời ơi  thật sự quá thảm , một  phụ nữ  thủ đoạn  tâm cơ  còn  hậu thuẫn thật sự quá đáng sợ,  ở  mặt cô  chỉ như một tờ giấy trắng  hơn.”
 
Giấy trắng?
 
Dịch Dương nhíu chặt mày: “Hứa Tân Di, ai bắt nạt em ?”
 
“Anh đừng  chuyện, để em yên lặng một chút suy nghĩ vài chuyện.”
 
“... Nói , rốt cuộc   chuyện gì xảy  ?”
 
Hai hàng nước mắt Hứa Tân Di tí tách rơi, bắt đầu trở thành tiểu bạch thỏ yếu đuối mong manh cần  chở che: “Dịch Dương, cái gì em cũng  cần, em chỉ cần …”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-giau-co-khong-muon-yeu/chuong-163.html.]
 
— “ vốn   hại , đều là tại cô  ép .”
 
— “Cướp chồng còn  thể chịu , cướp đại ngôn của  thì ,  và cô   thể đội trời chung.”
 
“... Hứa Vi Nhân đoạt đại ngôn của em, cướp kịch bản còn  giẫm lên em mà tiến  giới giải trí?”
 
Hứa Tân Di kịch ngạc  : “Làm   ?”
 
Dịch Dương  vẻ  định, điềm nhiên như   việc gì xảy  tùy ý  vài câu: “Có chuyện gì mà   ? Nói ,  cái gì?”
 
— “Muốn  ly hôn với   đó  sẽ  một gia sản bạc triệu, chuyên tâm đóng phim từ đó  tin tưởng tình yêu nữa,  tim  phổi dạo chơi nhân gian, chỉ  tiền  cần tình yêu, bình yên sống phần đời còn  trong vô lo vô nghĩ.”
 
“Em chỉ  .” Hứa Tân Di ôm lấy : “Dịch Dương, em  thể mất  tất cả nhưng  thể mất  .”
 
Trong lòng Dịch Dương hết nhịn   nhịn, tiếp tục nhịn  nhịn mới  để cho câu  thô tục dơ bẩn trong lòng thốt  khỏi miệng.
 
“Thật ?”
 
“Đương nhiên là thật, thật  em cảm thấy   hứng thú với đóng phim, những hoạt động liên hoan phim  em cũng   tham gia, đến ngay cả giải thưởng chỉ là chạm cũng  , đều là hư danh mà thôi, em bây giờ ở giới giải trí chri đơn giản là vui chơi g.i.ế.c thời gian mà thôi.”
 
— “Ít nhất  cầm  cái danh đại danh diễn xuất như Hàn Kiêu  mới cam tâm.”
 
— “Hy vọng liên hoan phim năm nay thượng đế  thể kéo tấm màn che mắt của mấy  ban giám khảo  cho bọn họ thấy rõ  kỹ xảo của , thật   chịu uất ức nữa.”
 
Dịch Dương hít một  thật sâu tự  với bản    tức giận, tức giận chính là thua thiệt.
 
“Vậy nếu như em  lăn lộn nổi trong giới giải trí nữa thì về nhà sinh con cho , chăm sóc ông nội và hiếu thuận với ,    ?”
 
Vẻ mặt Hứa Tân Di khựng .
 
— “Tên chó  xí  suy nghĩ cũng  thật.”
 
— “Chăm sóc ông nội và hiếu thuận với  là quá đủ , còn   sinh con cho ?”
 
“Được, em đồng ý với .”
 
_______
Chuyện phát sinh trong  thời gian gần đây của Hứa Vi Nhân và Hứa Tân Di  bộ đều  chỉnh lí thành văn kiện đưa đến  bàn  việc của Dịch Dương.