Nữ Phụ Giàu Có Không Muốn Yêu - Chương 156
Cập nhật lúc: 2024-08-25 17:38:08
Lượt xem: 103
Thấy Dịch Dương vẫn không có biểu cảm gì, Hứa Tân Di tiếp tục nói tiếp: “Nếu như… Nếu như anh không muốn để con trai của mình lưu lạc bên ngoài, em có thể vì anh mà cho đứa bé vào cửa, nhưng nếu là Hứa Vi Nhân cô ấy thì không được! Em quyết không cho cô ấy tiến vào Dịch gia!”
— “Một bên là người vợ không có bất cứ tình cảm gì, một bên là người yêu lâu năm còn có cả con trai riêng, là đàn ông cũng biết phải chọn thế nào.”
— “Không biết lúc nào Dịch Dương sẽ đi gặp Hứa Vi Nhân, đến lúc đó hai người ôn lại kỉ niệm trước đây sau đó ôm nhau khóc nấc, vợ đẹp thêm cả đứa con trai ngoan ngoãn hiểu chuyện, chỉ sợ tâm cũng dịu lại.”
— “Nghĩ đến tình cảm đó cũng có phần hay ho.”
Nói nhiều đến vậy Dịch Dương thật ra chỉ có hứng thú với câu nói “Đứa bé kia có vẻ ngoài giống như đúc ra một khuôn với anh” của Hứa Tân Di.
“Đứa bé đó có ảnh không? Tôi muốn xem một chút.”
Hứa tân Di tâm không can, tình không nguyện đưa ảnh chụp cho hắn xem.
Trong nháy mắt nhìn thấy tấm tình đó, Dịch Dương bị cô chọc cho tức giận quá mà cười lên.
Đây chính là đứa bé giống hắn như đúc mà Hứa Tân Di nói đây à?
Giống nhau như đúc?
Hắn đưa ảnh chụp thẳng trước mặt Hứa Tân Di: “Hứa Tân Di, rốt cuộc em bị mù từ bao giờ vậy? Giống nhau chỗ nào?”
Hứa Tân Di thẳng thắn không sợ sệt: “Chính anh nhìn nhìn đương nhiên cảm thấy không giống, nhưng em là một người ngoài nhìn vào, khách quan mà phân tích bằng lý trí đương nhiên cảm thấy giống rồi.”
— Giống hay không không quan trọng, chủ yếu là truyền bá suy nghĩ giống hắn đến cho hắn, nói nhiều như vậy sẽ bị tẩy não, không giống cũng thành giống.”
— “Huống hồ Hứa Vi Nhân lại còn không hề dẫn đứa bé đi làm giám định ADN thế nên đứa bé là con của ai cũng chẳng ai rõ ràng.”
— “Đoán chừng Hứa Vi Nhân cũng chẳng bé cha đứa bé là ai.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-giau-co-khong-muon-yeu/chuong-156.html.]
“Em sẽ không trốn tránh vấn đề, Dịch Dương em hỏi anh, anh sẽ xử lý chuyện này thế nào?”
Việc này thì có liên quan gì đến tôi? Nhưng Dịch Dương chỉ muốn chứ không nói như vậy, hắn chỉ dùng ánh mắt nhiều ý tứ nhìn về phía Hứa Tân Di: “Em muốn tôi xử lí thế nào?”
Lại mang thêm vấn đề cho Hứa Tân Di.
Thái độ của Tân Di phách lối, vô cùng âm hiểm độc ác, thuận thế mà diễn toàn tâm nhập vai: “Em tuyệt đối sẽ không ly hôn với anh, cũng sẽ không mang vị trí Dịch phu nhân chắp tay nhường cho bất kì người nào, em không thể chấp nhận sự tồn tại của Hứa Vi Nhân, nếu như anh không thể cắt đứt quan hệ cùng với cô ấy vậy em sẽ mang chuyện này nói cho ông nội…”
Dịch Dương thay cô cân nhắc chu toàn: “Ông nội rất thích em, ông ấy tuyệt đối sẽ không chấp nhận bởi vì một đứa con riêng mà từ bỏ em.”
Hứa Tân Di muốn nói lại thôi.
— “Tên chó này hình như nói có phần đúng.”
— “Ông nội là người rất truyền thống, vạn nhất bởi vì chuyện này biết đâu ông ấy lại bắt mình sinh đứa bé sớm hơn chút thì sao?”
— “Không được, vậy để hôm nào mình đi dò ý ông nội, không thể tùy ý hành động được!”
“Cơ thể ông nội không tốt lắm, chuyện này trước tiên không nói cho ông ấy. Nhưng mà em sẽ tuyệt đối không bỏ qua cho Hứa Vi Nhân! Cô ấy không phải muốn tiến vào giới giải trí lại sao? Em muốn tìm người phong sát cô ấy để cô ấy không có cơ hội tái xuất, để cô ấy buộc phải dắt theo đứa bé kia rời khỏi thành phố A, mãi mãi không bao giờ xuất hiện trước mặt em nữa.”
Bất kể là trước đây hay hiện tại Hứa Vi Nhân đều là kẻ địch của cô, cô không nói trước được điều gì nhưng nếu bản thân không chuẩn bị sớm một chút, cô là nữ phụ chỉ sợ sẽ bị nữ chính đánh cho hoa rơi nước chảy không còn thân mà về.
Huống hồ hôm nay cô và cô ta cũng đã nói chuyện qua, Hứa Vi Nhân thế nào cũng không rơi vào thế hạ phong, thoạt nhìn có phần thủ đoạn.
Cô không thể để thua được.
Nếu như thua chắc chắn sẽ thê thảm vượt qua nửa đời còn lại.
Dịch Dương nhắc nhở cô: “Thế nhưng ảnh hưởng của em ở giới giải trí không lớn lắm, còn không tới tình thế một tay che trời được, mà Hứa Tân Di đã nổi từ bốn năm về trước chắc chắn đã có an bài sẵn rồi.”
Hứa Tân Di dừng một chút, chần chờ nhìn hắn: “Chồng ơi, anh cứ như vậy thích cô ấy sao? Một mực vì cô ấy mà nói chuyện, hay là nói, anh chuẩn bị sẽ giúp cô ấy sau này?”