Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nữ Phụ Giàu Có Không Muốn Yêu - Chương 152

Cập nhật lúc: 2024-08-24 11:32:23
Lượt xem: 67

Đến quan hệ này của hai người bọn họ, lời gì cũng đều có thể nói được.

 

“Được, vậy chị chỉ còn có thể yên lặng chờ em vậy.”

 

Xe tiếp tục được khởi động.

 

Sau một tiếng, xe của An Nhã dừng trước cửa biệt thự của Dịch gia.

 

“Em vào đi, mấy ngày tới em cứ nghỉ ngơi cho tốt, chuyện làm ăn chị sẽ chuyển ra sau cho em.”

 

Nói xong nghênh ngang rời đi.

 

Hứa Tân Di đứng bên ngoài cửa biệt thự, hai tay cầm không ít quà túi lớn túi bé, nhìn hai bóng đèn sáng lấp lánh trước cửa biệt thự, hít sâu một hơi, mỉm cười bước vào.

 

Trong biệt thự Dịch phu nhân đang ngồi trên ghế sô pha trong phòng khách cắt tỉa sau đó cắm những bông hoa mình mới mua hôm nay, Dịch lão tiên sinh thì ở một bên đọc tạp chí tài chính mới nhất, hai người chỉ thỉnh thoảng nói với nhau vài câu.

 

“Ông nội, mẹ, con về rồi đây.”

 

Giọng điệu vui vẻ bừng bừng từ ngoài cửa truyền vào khiến Dịch lão tiên sinh và Dịch phu nhân hơi sững sờ, ngẩng đầu quay lại.

 

“Tân Di về rồi sao?”

 

Dịch lão tiên sinh bỏ cuốn tạp chí xuống, Dịch phu nhân cũng thả hoa lên bàn theo.

 

“Sao trở về mà không báo một tiếng trước?”

 

Hứa Tân Di mang đống quà đặt lên bàn trà: “Muốn cho mọi người chút bất ngờ, đúng rồi ông nội, cháu có mang chút quà về cho ông, là một loại trà mà bên giới giải trí bọn cháu rất được ưa chuộng, số lượng không nhiều nên chỉ có một số ít nơi bán, cháu đã mua cho ông rồi, ông xem.”

 

Nói xong cô mang một hộp lá trà được đóng gói tỉ mỉ lấy ra đưa cho Dịch lão tiên sinh.

 

“Còn nữa mẹ, đây là loại kem dưỡng da mặt mới được tung ra từ một nhãn hiệu nổi tiếng mới, hẳn là rất phù hợp với mẹ, mẹ dùng thử xem nên cảm thấy không hợp thì cứ nói với con.”

 

Dịch phu nhân nhận lấy hộp kem dưỡng da với vẻ bề ngoài hoa lệ, trên miệng mặc dù nói bản thân có nhiều không cần mua nhưng trong mắt toát ra sự thích thú rõ ràng khó lừa người.

 

“Chỉ vừa mới về mà đã mang theo nhiều quà như vậy.” Dịch lão tiên sinh tràn đầy từ ái kéo cô ngồi xuống sau đó nhìn cô từ đầu tới chân: “Sau mấy tháng quay phim trở về trông cháu gầy quá, có phải do mệt mỏi quá nên không ăn cơm đầy đủ không?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-giau-co-khong-muon-yeu/chuong-152.html.]

“Không phải đâu ông nhìn lầm rồi, ông cảm thấy cháu gầy liền nghĩ cháu ăn uống không đầy đủ nhưng thật ra cân của cháu không có thay đổi.”

 

“Cháu đó, con nít mà cứ lừa ông thôi, mấy ngày kế tiếp cháu ở nhà nghỉ ngơi cho tốt đi! Để cho dì Trần làm cho cháu mấy món đồ ngon ngon bồi bổ.”

 

“Cảm ơn ông nội.”

 

“Người một nhà với nhau, nói cảm ơn ông để làm gì.”

 

Hứa Tân Di mỉm cười, ánh mắt không ngừng liếc nhìn lên đầu.

 

Dịch lão tiên sinh nhìn theo hướng ánh mắt của cô liền biết cô đang nghĩ gì: “Dịch Dương còn chưa về, nhưng mà giờ này rồi chắc cũng sắp về đó.”

 

Hứa Tân Di gật gật đầu cũng không nói gì thêm.”

 

“Đúng rồi, nói cho ông nội nghe xem khoảng thời gian này ở thành phố bên đó có chuyện gì vui không?”

 

“Đâu có gì vui đâu ạ, thời gian mỗi ngày chỉ có quay phim còn lại chẳng thể làm gì khác.”

 

“Vậy chắc hẳn cháu mệt rồi.”

 

“Không mệt đâu, còn khỏe lắm ạ.”

 

“Cha, con thấy như này, Tân Di và Dịch Dương cũng đã kết hôn hai năm rồi mà đến thời gian đi tuần trang mật còn không có, thừa dịp bây giờ Tân Di đã đóng xong phim, hay để con gọi Dịch Dương nghỉ làm vài ngày.” Dịch phu nhân hiền từ gần gũi nhìn Hứa Tân Di: “Con và Dịch Dương tìm chỗ nào đó vui vui đi chơi vài ngày đi, tiện thể giải trí một chút.”

 

Hứa Tân Di thẹn thùng hơi cúi đầu xuống, thật ra là đang che đậy sự khiếp sợ trên mặt mình.

 

Xong rồi xong rồi.

 

Một người ân cần hỏi thăm, một người hòa ái dễ gần.

 

Lúc trước còn muốn nhanh chóng cho Dịch Dương ly hôn với cô, bây giờ trên đường đi tới ly hôn lại có nhiều thêm hai trở ngại.

 

Đừng nói là như An Nhã đã khẳng định chứ?

 

Ông nội và mẹ là hai người hiểu chuyện sẽ không có khả năng bởi vì một đứa con riêng mà ép cô và Dịch Dương ly hôn sau đó cho Hứa Vi Nhân đặt chân vào cửa.

 

Không được, không thể tiếp tục để như thế được.

Loading...