Mấy    màn hình điện thoại, cảnh tượng cứ  phóng đại  mắt Dịch Dương.
 
Hắn trầm mặc  tất cả  mắt.
 
Hứa Tân Di mặc áo bông dài tự nhưng rùng  một cái, gió lạnh thấu xương,  sát khí.
 
__________
Toàn bộ quá trình call  video diễn   hai tiếng.
 
Chờ Hứa Tân Di  xong mấy cảnh buổi tối,  khi kết thúc công việc chuẩn  trở về khách sạn, cô đến cầm lấy điện thoại di động đặt  bàn cùng với mấy đồ lặt vặt lên, cúi đầu  xuống   đụng trúng khuôn mặt c.h.ế.t tiệt của Dịch Dương  màn hình.
 
“A…” Không  chút phòng  nào đột nhiên giật , giọng  của Hứa Tân Di  lớn cùng với tiếng thét thất thanh, tay chân mềm nhũn, điện thoại di động rơi  mặt đất, trái tim thiếu chút nữa ngừng đập.
 
“Chị Tân Di,   chị?”
 
Nhân viên công tác tứ phía nhao nhao cầm đèn sáng chạy tới.
 
Hứa Tân Di thiếu chút nữa  Dịch Dương hù chết.
 
Đã trễ thế  ,  còn  khuôn mặt chiếm hết màn hình xuất hiện trong điện thoại của cô, cô còn tưởng rằng gặp quỷ tới nơi.
 
Đêm hôm khuya khoắt tính hù ai ?
 
“Không  gì    gì,  lầm thôi.” Còn tưởng rằng gặp quỷ.
 
Vài trợ lý   tiếp tục  về chỗ cũ thu dọn đồ.
 
Giang Niệm còn   qua hỏi một chút, Tiểu Viên thấy  kéo  , thấp giọng dặn dò   nên hỏi đến việc riêng của chị Tân Di.
 
Hứa Tân Di hít một  thật sâu nhặt điện thoại di động lên, phát hiện cuộc gọi video  đó với Dịch Dương còn   tắt.
 
Mắt  xuống cái bàn nhỏ đặt đồ lặt vặt,  khi trợ lý  dọn sạch đồ, cô  để điện thoại dựa theo góc độ  nãy, nếu như thế thì ống kính  thể    bộ phim trường.
 
Vậy   Dịch Dương đều  thấy ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-giau-co-khong-muon-yeu/chuong-131.html.]
 
Hứa Tân Di  hiểu    cảm giác khẩn trương như  bắt tại trận “yêu đương vụng trộm” cùng với  đàn ông khác.
 
Có cảm giác , Hứa Tân Di sững sờ.
 
Không đúng,    gì  mà  căng thẳng? Chỉ là  phim bình thường thôi mà,   thấy   thì   ? Mình  thẹn với lương tâm   căng thẳng?
 
Cô lo lắng  chung quanh một vòng thấy bốn phía   , đeo tai  lên, hoang mang đến rối tinh rối mù, thấp giọng : “Chồng ơi,  vẫn luôn treo video call chờ em  ?”
 
Dịch Dương mặt  chút  đổi  cô: “Hứa Tân Di, diễn xuất  tệ.”
 
Xuất hiện ở  màn hình, Hứa Tân Di vẫn  thể cảm nhận  áp suất thấp trầm trọng mà đáng sợ của Dịch Dương truyền tới.
 
“Cảm ơn ông xã  khen ngợi!”
 
“Có vẻ diễn viên trong đoàn  phim   chăm sóc em?”
 
Hứa Tân Di nhéo cổ họng: “Vậy  gặp   thích mà, ai cũng thích em cả, nhưng ông xã  yên tâm,  em yêu nhất vẫn chỉ  mỗi .”
 
Da mặt còn  dày.
 
“ thấy tiến độ  phim của đoàn  phim  nhanh,   bộ phim  còn  bao lâu nữa?”
 
“Còn bao lâu thời gian? Bộ phim  còn    tới hai tháng, dựa theo yêu cầu của đạo diễn Từ, bộ phim quy mô lớn thế  dù thế nào cũng  nửa năm mới xong, nhưng đó là  tình huống  phim thuận lợi. Nếu như  thuận lợi  khi   cả năm .”
 
Nửa năm đến một năm?
 
Dịch Dương dựa  về phía , nới lỏng cà vạt  cổ, cố gắng đè nén gân xanh đang nổi dựng ở thái dương.
 
“Ông xã, em cũng    lâu như  , em cũng  về sớm một chút gặp , nhưng  còn cách nào khác đây là công việc của em mà, em cũng  thể tự quyết ,  yên tâm chờ em  phim xong em nhất định về nhà với ,   ?”
 
“Chị Tân Di, thu dọn xong .” Giang Niệm lớn giọng, Hứa Tân Di vội úp màn hình điện thoại xuống, e sợ    phát hiện sự tồn tại của Dịch Dương.
 
“Được, tới ngay đây.” Nói xong  thấp giọng  với Dịch Dương: “Dịch Dương, bây giờ em  về khách sạn, tạm thời   với  nữa,  yên tâm, tiến độ đoàn  phim của bọn em  nhanh, nhiều nhất một năm nữa em  thể về nhà với  , thời gian  còn sớm nữa  nghỉ ngơi sớm một chút, yêu  nhiều.”