Năm đó cha của Dịch Dương bất hạnh mất cho tai nạn giao thông,   là do đối phương  uống rượu còn tham gia giao thông, đ.â.m xe  xe của cha  dẫn đến bi kịch. Cho nên mấy năm nay   ít khi uống rượu, chỉ là khi đàm phán công việc  thể nào  uống.
 
Đến khi  đạt  vị trí như bây giờ,    uống rượu cũng  ai dám ép  uống.
 
Nhào  trong lòng Dịch Dương, mùi rượu   Hứa Tân Di càng nồng hơn, cùng với mùi nước hoa cô thường dùng trộn lẫn cùng một chỗ tạo  một mùi hương kì diệu, cũng  khó ngửi.
 
“Say rượu?”
 
Hứa Tân Di tiện tay túm lấy cà vạt của Dịch Dương, mượn lực  vững.
 
Bất ngờ  kịp đề phòng, Dịch Dương  Hứa Tân Di túm lấy cà vạt suýt thì tắt thở.
 
“Hứa Tân Di.”
 
Hứa Tân Di che miệng, vẻ mặt khó chịu  Dịch Dương đang kéo chỉnh cà vạt : “Thật xin , đầu em cảm thấy  choáng nên   vững.”
 
Dịch Dương cởi cà vạt, tiện tay ném xuống đất,  đó thuận tiện đóng cửa phòng .
 
Cạch một tiếng, đinh tai nhức óc, Hứa Tân Di run lên  dọa cho giật .
 
Trong phòng im lặng, tất cả bóng đèn đều  bật lên, cả căn phòng sáng như ban ngày.
 
Hứa Tân Di  lướt qua, kì quái hỏi : “Sao phòng   nhỏ như ? So với phòng tắm trong nhà còn nhỏ hơn, đạo diễn Từ ?”
 
“Chờ lâu quá em  tới, ông  về  .” Dịch Dương nhíu chặt mày  cô đến mức  thể kẹp c.h.ế.t một con ruồi, “Đêm hôm khuya khoắt, em uống rượu  gì?”
 
“Em…” Đầu óc Hứa Tân Di trở nên chậm chạp, dừng  một lúc lâu cuối cùng dường như nhớ : “Tìm   việc, đạo diễn Từ  ?”
 
“Đi .”
 
Hứa Tân Di  yên tại chỗ, giống như đang mơ: “Được ,  cũng .”
 
Dịch Dương  cô như  đoán rằng cô  uống  ít,  rót cho cô ly nước: “Em tìm  rốt cuộc  chuyện gì?”
 
Hứa Tân Di nhận lấy ly nước, như bừng tỉnh nhớ : “Em nhớ  , hôm nay em tới tìm  sinh con.”
 
Cùng đạo diễn Từ  chuyện hơn nửa tiếng, Dịch Dương cũng rót cho  ly nước,  uống  một ngụm trực tiếp phun .
 
Một phần nước  sặc  khí quản khiến  cúi đầu ho khan  ngừng.
 
“Khụ khụ khụ… Em , khụ khụ… cái gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-giau-co-khong-muon-yeu/chuong-116.html.]
 
Hứa Tân Di  thấy Dịch Dương đang khom lưng ho khan  ngừng thì mỉm , lui về phía  vài bước, tăng tốc chạy nước rút cưỡi lên lưng Dịch Dương.
 
Dịch Dương còn đang thở hổn hển,  Hứa Tân Di đáp úp thiếu chút nữa nhào đầu xuống đất, may mắn chống đỡ  nên vẫn giữ vững Hứa Tân Di  lưng.
 
“Hứa Tân Di, em xuống  cho .”
 
“Em  xuống .” Hứa Tân Di dùng hai tay ôm cổ , sống c.h.ế.t  buông: “Ông nội , để cho em với  mau chóng sinh con, lời của ông nội  dám  ?”
 
Dịch Dương   xong  giận  khó hiểu nở nụ  quái gỡ: “Em  say đúng ? Em ở đây giả vờ ngây dại với  đúng ?”
 
Hắn càng nghĩ càng cảm thấy  khả năng .
 
Hứa Tân Di  phụ nữ  thích nhất là  bộ giả vờ vô tội  mặt , hiện tại chắc chắn là giả vờ say để chỉnh ?
 
Nghĩ cũng  chu .
 
Là chắc chắn  sẽ  xuống tay với  say rượu ?
 
“Được, sinh con, em  xuống    chúng  sinh con.”
 
Hứa Tân Di đang cưỡi   Dịch Dương bỗng sửng sốt.
 
Cô ôm cổ Dịch Dương, cằm đập  vai  , nghiêng đầu nghi hoặc  sườn mặt của : “Anh thật sự  sinh con với em?”
 
“Đương nhiên.” Hắn dừng  một chút, thề son sắt cho rằng tiếp đó  thể   tiếng lòng khẩu thị tâm phi của Hứa Tân Di, nhưng mà…
 
Một giây, hai giây, mười giây .
 
Mọi âm thanh đều yên tĩnh.
 
“Anh…”
 
“Cái tên chó     rốt cuộc vì    ly hôn với  , nhất định là   trúng nhan sắc cũng , bây giờ  còn  sinh con với ?” Hứa Tân Di tê tâm liệt phế gào lên: “Anh cũng  soi gương ,  xứng ?”
 
Dịch Dương: “...”
 
Hắn nghiến răng nghiến lợi gằn từng chữ: “Em xuống ngay cho !”
 
“  đấy! Đồ chó,  còn cho rằng  chỉ  chút hảo cảm với  mà thôi, thật  nghĩ tới   mà  ngủ với  ?   cho   đêm nay    c.h.ế.t thì là  sống!”
 
Chính   trở thành thịt heo  thớt    mong ngóng, Hứa Tân Di nào còn lí trí, tay chân  trận còn  đủ, hận  thể nuốt   bụng.