Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nữ Phụ Giàu Có Không Muốn Yêu - Chương 102

Cập nhật lúc: 2024-08-06 20:07:58
Lượt xem: 201

Người này chắc cũng chạc tuổi với mấy cậu nhóc mà An Nhã đã gọi đến ở hộp đêm.

 

Hứa Tân Di ném hạt dưa trong tay, “Gọi chị là chị Tân Di được rồi, không cần khách sáo như vậy, không hiểu chỗ nào?” 

 

Trần Tố nhướng mày, cười đưa kịch bản sang: “Chị Tân Di, ở đây em không rõ mình nên diễn với tâm trạng gì.”

 

Hứa Tân Di nhìn thoáng qua một đoạn kịch bản trong tay cậu.

 

“Là như này, kịch bản ở đây tuy rằng không nói rõ tâm lý nhưng đây rõ ràng là nhân vật em đóng vừa yêu vừa hận chị, em mang trong mình cừu hận thâm sâu, lại dần dần bị chị hấp dẫn, em thống hận tại sao bản thân lại dễ d.a.o động như vậy, em cứ nghĩ như thế, coi như bản thân có hai nhân cách, một người nói muốn g.i.ế.c chị, một người lại không thể xuống tay được, biểu hiện ra nhân vật đang rối rắm sau đó tức giận, cứ như vậy là được.”

 

Trần Tố dường như hiểu ra gì đo: “Em hiểu rồi chị Tân Di, cảm ơn chị đã chỉ dạy. Em… Muốn thêm wechat với chị có được không? Chị là tiền bối, mà em cái gì cũng không biết, nếu sau này gặp phải cái gì không biết em lại muốn chị chỉ dạy, không biết chị có thể không?”

 

“Có thể.”

 

Hứa Tân Di hào phóng lấy điện thoại di động ra, thêm wechat với Trần Tố như nhặt được bảo vật.

 

“Cảm ơn chị Tân Di, chị yên tâm em sẽ không thường xuyên quấy rầy chị đâu.”

 

“Không có gì đâu.” Hứa Tân Di vờ như mọi thứ đều bình thường phất tay.

 

— Thật ra em thường xuyên quấy rầy chị cũng được.

 

Cô hít một hơi thật sâu, là hơi thở của ánh nắng mặt trời a.

 

“Tân Di, Hàn Kiêu, cảnh tiếp theo hai người đã chuẩn bị xong chưa?”

 

Từ sau khi Hứa Tân Di đoán được Hàn Kiêu có thể là đồng chí, cô thật ra đối với Hàn Kiêu có chút… Nói như thế nào, chung là không có suy nghĩ lớn mật như trước đây.

 

Dù sao xu hướng t.ì.n.h d.ụ.c của người ta cũng không phải phụ nữ, cô lại ra sức trêu chọc, đối với Hàn Kiêu mà nói đoán chừng có cảm giác ghê tởm.

 

Vẫn là nên giữ khoảng cách một chút thì tốt hơn.

 

Dù sao người ta cũng có bạn trai là người đại diện Lạc Kiệt ở bên cạnh xem.

 

“Từ đạo diễn, lát nữa tôi với thầy Hàn có thể để thế thân đóng được không??”

 

“Thế thân?” Đạo diễn Từ nhíu mày, “Diễn viên đóng thế cảnh nào?”

 

Hứa Tân Di mang kịch bản đến trước mặt hắn: “Chỗ này, cuối cùng Thích Minh Nguyệt và Triệu Cảnh Hành đồng loạt rơi xuống nước, hai người thân mật ôm nhau, thân phận nữ chính là con gái cứ vậy mà bại lộ.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-giau-co-khong-muon-yeu/chuong-102.html.]

Kích động lòng người, nữ chính vậy mà là nữ cải nam trang.

 

“Kịch bản này có chỗ nào khó à? Sao lại để thế thân?”

 

“Đạo diễn Từ, ngày đầu tiên quay cảnh hôn thầy Hàn đã để thế thân quay rồi, cảnh này nữ chính rơi xuống nên hai cơ thể dát sát nhau, khẳng định có cảm giác không tự nhiên, anh gọi thế thân tới trước đi đề phòng vạn nhất, miễn cho lát nữa thầy Hàn Kiêu gọi, tôi sẽ càng mất mặt.

 

Đạo diễn Từ có thể chỉ huy bất cứ ai trong đoàn làm phim, duy chỉ kiêng kị vị ảnh đế Hàn Kiêu này.

 

Dù sao kiểu ảnh đến có tâm ảnh hưởng lớn như Hàn Kiêu, đồng ý quay phim cho hắn quả thực đã là ngoài dự liệu của hắn rồi, không thể ép buộc.

 

“Được, vậy chờ tôi gọi thế thân.”

 

Thợ trang điểm bên Hàn Kiêu đang trang điểm lại cho hắn, bản thân đang ngồi xem kịch bản lát nữa mình quay, hắn nhíu chặt mày đối với cảnh cuối.

 

Lạc Kiệt thấy sắc mặt hắn không tốt: “Sao vậy? Vẫn không thích ứng được à?”

 

Hàn Kiêu trầm giọng: “Tôi sẽ cố gắng thử.”

 

“Không được thì cứ để thế thân làm.”

 

Hàn Kiêu không nói được, cũng không nói không được.

 

Trong lòng hắn hiểu rõ hôm nay nhất định hắn phải vượt qua cửa ải này, không chỉ là bởi vì hắn là một diễn viên nên cần sự chuyên nghiệp, mà còn là bệnh sợ hãi với phụ nữ, hắn đều phải vượt qua.

 

Tất cả nhân viên trong phim trường đều đã vào vị trí.

 

Hứa Tân Di và Hàn Kiêu hai người đứng bên cạnh nhau đầm đìa nước đã dựng xong, chung quanh và vải xanh, dùng để làm hiệu ứng hậu kì.

 

“Tân Di, chuẩn bị xong chưa?”

 

“Xong rồi.”

 

“Hàn Kiêu thì sao?” 

 

Hứa Tân Di cách Hàn Kiêu gần nhất, vậy nên nhìn ra được lúc này sắc mặt Hàn Kiêu không được tốt lắm.

 

Hắn hít một hơi thật sâu, gật đầu với đạo diễn.

 

“Được rồi các bộ phận chú ý, 5 phút sau bắt đầu quay, mọi người nghiêm túc kiểm tra một chút.”

 

Hàn Kiêu nhìn vũng nước bên cạnh, nghĩ đến nội dung vở kịch trong kịch bản, cảnh cuối cùng là cảnh hắn nhảy xuống sông cứu Thích Minh Nguyệt lên bờ.

Loading...