Nữ Phụ Cũng Có Hệ Thống Sinh Tồn - Chương 98: ---Về thăm Hạ phủ
Cập nhật lúc: 2025-11-13 13:49:05
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4foQCmVxwp
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Người một nhà cần đa lễ, mau nhà nghỉ ngơi một lát, trưa nay cứ dùng bữa cơm đạm bạc tại nhà.” Hạ Quảng giả lả, mời hai nhà.
Hạ Yên suốt quá trình thèm liếc Tần thị và Hạ Châu một cái.
“Nương, xem Hạ Yên , còn chẳng thèm hành lễ với .” Hạ Châu trừng mắt bóng lưng Hạ Yên .
Tần thị vỗ vỗ mu bàn tay nàng, “Vào trong .” Nàng dùng ánh mắt hiệu cho Hạ Châu những qua cổng, kéo Hạ Châu trở về phủ.
Dân chúng ngoài cổng xì xào bàn tán, một là tò mò về Hạ Yên từng lộ diện, hai là tò mò về Lục Cẩn Nguyên với đôi chân tàn phế.
【Nhị tiểu thư của Hạ phủ quả nhiên xinh , hơn đại tiểu thư nhiều.】
【Vốn dĩ đính ước với Lục gia là đại tiểu thư Hạ gia, nay đổi thành nhị tiểu thư , thiếu tướng quân thấy nhị tiểu thư xinh hơn đại tiểu thư .】
【 nhị tiểu thư lớn lên ở trang viên, hôm nay khí chất hề kém cạnh những tiểu thư khuê các nuông chiều.】
【Chỉ là giờ đây thiếu tướng quân tàn phế hai chân, thật đáng tiếc cho một mỹ nhân như Hạ nhị tiểu thư.】
【....................】
Vào đến trong Hạ phủ, Hạ Quảng mời hai sảnh , sai nha dâng nước.
“Mời Thiếu tướng quân dùng .” Hắn sắp xếp Lục Cẩn Nguyên ở một bên thượng tọa, khách khí .
Hạ Yên ở vị trí đầu tiên phía , lạnh lùng giả vờ khách khí.
Dần dần ai chuyện, bầu khí tĩnh lặng trở nên ngượng ngùng.
Hạ Quảng sai mang một bàn cờ tới, cùng Lục Cẩn Nguyên đ.á.n.h cờ, Hạ Yên thì chút nhàm chán, chuẩn vườn hoa dạo chơi.
Nàng sự tháp tùng của Thu Nguyệt, bắt đầu dạo chơi trong vườn hoa.
Chẳng gì khác, cảnh trí trong phủ các quan quyền quý vẫn đáng xem, các loại hoa phong phú đủ cả.
“Muội bây giờ trèo lên cành cao nhỉ.”
Hạ Châu theo , mặt mày âm trầm nàng, ngờ nha đầu c.h.ế.t tiệt vận khí đến , lưu đày mà vẫn thể trở kinh thành, nay còn đè đầu cưỡi cổ nàng.
Hạ Yên đầu , đáy mắt lạnh lẽo, “Điều còn cảm ơn tỷ tỷ nhường tình yêu, để một phu quân như cho .”
Nếu Hạ Châu coi trọng Lục Cẩn Nguyên gãy chân, e rằng bây giờ nàng cũng chẳng phần gì.
“Chỉ là một thứ rác rưởi thèm, ngươi đang đắc ý điều gì?” Hạ Châu chính là thể chịu nổi vẻ mặt đắc ý của nàng, chẳng qua chỉ dựa dung mạo phần xinh , sủng ái, liền xem ai gì.
Giữa đôi mày đẽ, nhàn nhạt của Hạ Yên như phủ một lớp băng sương, “Vậy tỷ tỷ hà cớ gì ghen tỵ với ? Chắc là hối hận nhỉ, dù với chức quan của gia đình chúng , Thần Dũng tướng quân phủ cũng thể coi là chúng trèo cao .”
Hạ Châu càng điều gì, Hạ Yên càng cố tình nhắc đến điều đó. Hạ Châu lớn hơn nàng một tuổi, đến giờ vẫn đính hôn, chắc chắn là tầm mắt quá cao, tìm chức quan cao phù hợp.
Giờ thấy nàng chỉ gả nhà , mà còn sống .
Điều Hạ Yên thực sự đoán đúng, từ gặp mặt , Hạ Châu sai thăm dò, Hạ Yên ở Lục gia yêu thích, tình cảm vợ chồng cũng , còn sinh hai đứa con trai song sinh.
Những điều đủ khiến Hạ Châu mắt đỏ rực vì ghen tỵ, kể Lục gia ba vị quan lớn, dung mạo của Lục Cẩn Nguyên ở kinh thành xưng nhất, ai dám xưng nhị.
Vừa ở cổng thấy Lục Cẩn Nguyên, Hạ Châu đột nhiên hối hận, nàng cảm thấy Lục Cẩn Nguyên tuy tàn tật nhưng hình như cũng chẳng gì quan trọng.
Bởi mới khiến nàng Hạ Yên càng thêm chướng mắt.
“Ngươi đừng vội đắc ý quá sớm, ngươi chỉ là một thứ nữ, sẽ ngày Lục gia chán ghét ngươi thôi.” Hạ Châu tức giận phồng má, khẽ run lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-cung-co-he-thong-sinh-ton/chuong-98-ve-tham-ha-phu.html.]
“Cứ yên tâm , đời tỷ cũng chẳng cơ hội thấy cảnh đó . Lục Cẩn Nguyên bây giờ sủng ái đến mức nào, gì y cũng sẽ .” Hạ Yên cố ý chọc tức nàng.
Hạ Châu nàng kích thích đến mức mắt đỏ ngầu, đầu óc choáng váng, “Y là một kẻ tàn phế, chỉ ngươi mới xem y là bảo bối, một thứ nữ như ngươi xứng đôi với kẻ phế nhân như y là vặn.”
“Chát!” Hạ Yên tát một cái mặt nàng.
“Ngươi dám đ.á.n.h !!!” Hạ Châu ôm mặt thể tin .
“Ngươi dám vũ nhục quan nhị phẩm triều đình, hà cớ gì dám đ.á.n.h ngươi.”
Mèo con Kute
Nói xong, Hạ Yên mắt đỏ hoe, nhấc vạt váy chạy về phía sảnh, chuẩn cáo trạng.
“Phu quân, ức h.i.ế.p .” Nàng bước sảnh, liền tựa vai Lục Cẩn Nguyên bắt đầu giả vờ .
Lục Cẩn Nguyên sắc mặt nhanh chóng đổi, suýt chút nữa bắt kịp lời nàng , “Có chuyện gì ?” Y vỗ vỗ lưng nàng, mím môi hỏi.
“Phụ , Hạ Yên nàng đ.á.n.h con.” Hạ Châu lo lắng nàng cáo trạng sẽ chịu thiệt, cũng vội vàng chạy theo.
Nàng đến bên cạnh Hạ Quảng, chỉ vết bàn tay mặt .
“Có chuyện gì ?” Hạ Quảng thấy hai chạy đến, tra hỏi.
“Con thấy một dạo chơi trong vườn hoa, liền cùng nàng, hai câu nàng vì chuyện xuất giá mà đ.á.n.h con.” Hạ Châu bừa một tràng, kể lể đầu đuôi.
Nếu Hạ Quảng hiểu rõ nàng, thật sự tin lời .
“Ngươi bậy, rõ ràng là ngươi tới châm chọc là thứ nữ, còn...” Hạ Yên chịu yếu thế, cố ý để lộ đôi mắt đỏ hoe vì dụi, .
“Còn gì nữa?” Lục Cẩn Nguyên mặt mày xanh mét phối hợp hỏi.
“Nàng còn hai chân tàn phế, giống hệt một kẻ phế nhân, thứ nữ và tàn phế là một đôi trời sinh.” Hạ Yên giả vờ yếu đuối đáng thương nhỏ vài giọt nước mắt.
“Rầm!” Lục Cẩn Nguyên một chưởng đập xuống bàn, lập tức cái bàn vỡ vụn thành bốn năm mảnh, dọa Hạ Quảng bật dậy.
“Hạ đại nhân quả là cách dạy con thật đấy...” Gương mặt Lục Cẩn Nguyên lúc như mây đen vần vũ, khát máu, ánh mắt lạnh lẽo thấu xương như thể khoét một lỗ ngay tại chỗ.
Hạ Quảng cũng ngờ Hạ Châu thể ăn bất kính như , lập tức một cước đá đầu gối nàng, “Nghịch nữ, còn mau quỳ xuống dập đầu nhận với Thiếu tướng quân!”
Hạ Châu cũng chút kinh hãi, nàng xoa xoa đầu gối đang đau nhức, run rẩy : "Thần nữ vạ miệng, thần nữ , xin Thiếu tướng quân tha tội."
Miệng thì lời xin , nhưng ánh mắt nàng hề thành thật, cứ dán chặt Lục Cẩn Nguyên, như quyến rũ y .
"Hạ đại nhân chắc hẳn , lăng mạ quan triều đình chịu tội gì." Lục Cẩn Nguyên định bỏ qua cho nàng , tiếp tục .
Hạ Quảng lau mồ hôi lạnh trán, "Lăng mạ quan triều đình, nhẹ thì ba mươi trượng..."
"Hành hình ngay tại đây." Giọng Lục Cẩn Nguyên trầm thấp lạnh lẽo, cất lời khiến áp suất khí giảm xuống điểm đóng băng.
Hạ Châu liếc Hạ Quảng cầu cứu, nhưng nàng Hạ Quảng chắc chắn sẽ nương tay, liền vội vàng bò đến chân Lục Cẩn Nguyên, kéo ống quần y, lóc : "Thiếu tướng quân tha mạng, thật sự , ngài tha thứ cho , sẽ dám nữa."
Đôi mắt trong veo của Lục Cẩn Nguyên ánh lên vẻ lạnh lẽo, "Nếu trách, thì trách ngươi coi thường một thứ nữ thấp kém."
Dứt lời, y nâng tay, một chưởng vỗ vai Hạ Châu, đ.á.n.h nàng ngã lăn đất.
Hừ, y đang mặt Hạ Yên ?
Hạ Châu như rơi hầm băng, cái lạnh thấu xương lan khắp trái tim.
Dựa mà một thứ nữ như Hạ Yên bảo vệ như ? Nàng sấp đất nửa ngày vẫn hồn.