Nữ Phụ Cũng Có Hệ Thống Sinh Tồn - Chương 91: --- Ám sát
Cập nhật lúc: 2025-11-13 13:48:58
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/60JnnZZw9t
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong rừng cây xung quanh, hai mươi tên sát thủ bịt mặt ùa lên, chúng tay nhanh như chớp, chuyên nhắm chỗ hiểm mà tấn công.
Điều càng khiến Lục Cẩn Nguyên thể hiểu nổi là, đám sát thủ rõ ràng nhắm Lục Vĩnh Nguyên, chúng vây kín Lục Vĩnh Nguyên, nhanh chóng kết liễu .
Những khác đều thích khách vướng víu thoát , Lục Cẩn Nguyên đành thổi ám hiệu, ám vệ ẩn lập tức xuất hiện ào ạt, tiêu diệt tất cả thích khách.
Lục Cẩn Nguyên lúc mới yên tâm, may mà nhiều ám vệ theo, nếu Lục Vĩnh Nguyên thật sự nguy hiểm , rốt cuộc là kẻ nào tay lớn đến , mời loại sát thủ chuyên nghiệp .
Chàng chỉ huy ám vệ xử lý thi thể, mặt nạ của một tên sát thủ rơi xuống, Lý Tranh trợn trừng mắt.
"Ngươi quen kẻ ?" Lục Cẩn Nguyên lập tức y, hỏi.
Lý Tranh dám tin tiến lên kỹ thêm hai , đó xác nhận: "Ta từng thấy ở Đông cung, là ám vệ của Thái tử."
"Nếu ám vệ của Thái tử hành thích thì cũng nên g.i.ế.c chứ. mục tiêu của bọn chúng rõ ràng là đại ca của ." Lục Thanh Nguyên bên cạnh nghi hoặc .
"Cái cũng rõ." Lý Tranh cũng chút thể hiểu nổi, nếu trong nhà họ Lục kẻ uy h.i.ế.p lớn nhất là Lục Vận và Lục Cẩn Nguyên mới đúng, g.i.ế.c Lục Vĩnh Nguyên, một văn quan thì ích lợi gì?
Mang theo nghi hoặc, đoàn trở về xe ngựa của , vội vã tiếp tục lên đường, nơi đây nên ở lâu.
Trên xe ngựa, Lục Cẩn Nguyên vẫn luôn suy nghĩ về vụ ám sát , nhưng vẫn thể nào hiểu thấu.
Thấy cau mày rầu rĩ, Hạ Yên cuộc trò chuyện của họ , nhịn .
"Ta lẽ vì Triệu Khoát ám sát đại ca."
Chỉ một khả năng, đó là Triệu Khoát ở kiếp cuối cùng đăng cơ Hoàng đế chính là Lục Vĩnh Nguyên, nếu thì tài nào giải thích .
"Nàng ? Vì ?" Lục Cẩn Nguyên nghi hoặc nàng.
Hạ Yên sắp xếp lời lẽ của : "Thật là xuyên một cuốn tiểu thuyết, trong sách chính là thế giới của các , cuối cùng lên ngôi Hoàng đế... là đại ca."
"Sao thể... nhà họ Lục xưa nay vẫn ủng hộ Triệu Tuyên mà ... trừ phi..." Chàng Hạ Yên, dám tin.
Hạ Yên gật đầu: "Theo như sách , Nhị hoàng tử Triệu Tuyên căn bản từng đến Mạc Bắc thành, nhà họ Lục cũng như bây giờ... Triệu Tuyên khi cảnh ngộ của nhà họ Lục thì cho rằng tất cả là do , nên tự sát tại Hộ Quốc Tự."
"Gia đình Lục phản, tàn tật đôi chân, ủng hộ đại ca Lục Vĩnh Nguyên xưng đế."
Hạ Yên một mạch đem tất cả chuyện trong sách kể hết cho Lục Cẩn Nguyên , Lục Cẩn Nguyên nhất thời gì, ngẩn ngơ một lúc.
"Nàng chúng ở trong cuốn tiểu thuyết nàng từng ... tại giống với những gì sách ..." Sau nửa ngày bình tâm , Lục Cẩn Nguyên khó khăn cất lời.
Nghĩ đến điều gì đó, chằm chằm Hạ Yên: "Nàng chính là biến đó?"
Hạ Yên gật đầu.
"Nếu theo quỹ đạo trong sách, khi các tịch biên gia sản, Hạ Yên trong sách bỏ trốn giữa đường, trộm tất cả bạc các ."
"Chân của trì hoãn điều trị mà tàn phế, đại ca trọng thương, mẫu mắc phong hàn... chữa khỏi mà mất, phụ chịu đả kích lớn mà đổ bệnh dậy nổi..."
Mèo con Kute
Lục Cẩn Nguyên nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng, lắc đầu: "Không cần nữa..."
Bỗng nhiên chút sợ hãi, mừng thầm, nếu như theo quỹ đạo trong sách mà Hạ Yên ... thật sự sẽ chẳng còn gì, phu nhân đến , hai đứa con trai song sinh đáng yêu đến , một gia đình trọn vẹn đến thế .
Tất cả những đổi đều là do sự xuất hiện của Hạ Yên, ôm chặt nàng lòng.
"Cảm tạ nàng đến, cứu vớt . Nếu nàng, giờ khắc sẽ sống trong bóng tối mịt mờ thế nào đây..." Một đại trượng phu bỗng chốc đỏ hoe mắt, ôm nàng như ôm một cọng rơm cứu mạng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-cung-co-he-thong-sinh-ton/chuong-91-am-sat.html.]
Hạ Yên cảm nhận nỗi sợ hãi của , nàng cũng dùng sức ôm chặt , tay khẽ vuốt ve lưng : "Đừng sợ, bây giờ khác với trong sách , chúng một nhà sẽ vĩnh viễn chia lìa."
Lục Cẩn Nguyên vùi mặt hõm cổ nàng, dùng sức gật đầu.
"Vĩnh viễn rời xa ." Lục Cẩn Nguyên khàn giọng .
"Con cái cũng sinh cho hai đứa, còn thể chứ. Kiếp bám dính lấy ." Hạ Yên nở nụ rạng rỡ môi.
Lục Cẩn Nguyên ngẩng đầu nàng, ánh mắt tràn đầy thâm tình, quyến luyến rời.
Chàng cúi đầu, đặt môi lên môi Hạ Yên.
Ban đầu chỉ là nếm thử nhẹ nhàng, dần dần, liền như cuồng phong bão táp mà nỡ dừng ...
Cho đến khi ống quần khác kéo nhẹ một cái, mới buông nàng .
Lục Cẩn Nguyên bất đắc dĩ hai đứa bé con đang chơi tấm chăn lông, buông Hạ Yên , cúi bế Đại Bảo lên.
"Đệp đệp..." Đại Bảo đùi Lục Cẩn Nguyên, bi bô gọi "đệp đệp", khiến Lục Cẩn Nguyên vui sướng khôn xiết.
"Đại Bảo ngoan quá, gọi thêm tiếng nữa xem nào." Chàng thoát khỏi cảm xúc , trêu chọc .
"Đệp đệp..." Đại Bảo cố gắng gọi thêm một tiếng.
"Ai..." Lục Cẩn Nguyên nhịn lớn: "Nàng thấy , con trai gọi ."
Hạ Yên tương tác với con, trong lòng tràn ngập tình cảm dịu dàng như nước.
Các tướng sĩ bên ngoài xe ngựa đều dám tin, đang trong xe mà phát tiếng sảng khoái , là thiếu tướng quân vốn luôn nghiêm nghị.
Đoàn dọc theo quan đạo năm sáu ngày, Nghiêm Tề dẫn đầu phát hiện phía một hang núi thể nghỉ đêm, phong phanh lộ túc mấy ngày, cũng đều cần tìm một nơi để chỉnh đốn cho .
Xe ngựa dừng hang núi, xuống xe về phía hang.
Bước hang núi, một luồng khí lạnh ập đến, khe nứt vách đá phủ đầy rêu phong.
Trong động một bãi cỏ, ánh nắng xuyên qua kẽ lá cây chiếu xuống bãi cỏ, phản chiếu lên vách đá, khiến bên trong động thể rõ cấu trúc.
Trong động còn suối chảy, những cột đá lớn nhỏ với hình thù khác sừng sững rải rác.
"Môi trường nơi đây cũng tệ chút nào." Hạ Yên quanh, cảm thán khả năng tạo hóa của thiên nhiên.
"Nàng và nương hết hãy đây nghỉ ngơi, những khác nhặt củi." Lục Cẩn Nguyên lấy từ xe ngựa xuống một tấm da hổ chống ẩm lót đất, để Hạ Yên và Lý thị tiện mang theo con cái lên nghỉ ngơi.
Cố Tích và Lục Tú Tú đến suối trong động tiên lấy nước đổ đầy bình cho , Vân Nương và Lục Thanh Thanh thì rửa nồi niêu bát đũa.
Những khác thì chia săn, dựng nồi đun nước và dọn dẹp nơi thể ngủ buổi tối.
"Cách phủ thành tiếp theo còn xa nữa, hôm nay hãy một bữa thịnh soạn, để ăn uống no nê, ở đây thể nghỉ ngơi thêm một chút." Lục Cẩn Nguyên môi trường xung quanh, giống nơi mãnh thú xuất hiện.
Nghiêm Tề gật đầu : "Vậy thì quá , mấy ngày nay bữa nào cũng ăn bánh màn thầu, lương khô, cổ họng cứ như toang hoác ."
Lục Cẩn Nguyên trưng vẻ mặt quen y: "Uổng cho ngươi." Một nam nhi đại trượng phu...
"Nhị tẩu, đây là hạt dẻ mà ?" Bên ngoài động, Lục Thanh Nguyên dùng vạt áo ôm thứ gì đó chạy tới.
Chàng ném túi hạt gai bọc trong vạt áo xuống đất, xoa xoa tay gai đâm.