Nữ Phụ Cũng Có Hệ Thống Sinh Tồn - Chương 85: Chuẩn Bị Về Kinh ---
Cập nhật lúc: 2025-11-13 13:48:52
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sáng sớm hôm , Hạ Yên và những khác đang dùng bữa sáng trong đại sảnh thì ngoài cửa truyền đến tiếng xe ngựa.
“Bá mẫu an .” Mạnh Dật trong sân, chào Lý thị.
Lý thị gật đầu, “Đã dùng điểm tâm ? Dùng cùng một chút nhé?”
“Không cần , dùng , các vị cứ dùng , đợi một lát.” Mạnh Dật dùng bữa sáng nên khéo léo từ chối.
Nói , bên bàn đá trong sân, uống chén nóng do ma ma bưng lên.
Mèo con Kute
Người Lục gia nhanh chóng dùng xong bữa sáng, mời Mạnh Dật đại sảnh.
“Hôm nay đến là trả lời câu hỏi của đại ca Lục gia ngày hôm qua.”
Mạnh Dật đoan chính bàn, “Lục gia tuy khôi phục quan chức mà trở về kinh, nhưng tiền đồ mờ mịt ai . Nếu Lục gia tin tưởng Mạnh Dật, hãy giao Tri Kiệt và Tri Lễ cho , sẽ đưa chúng ở Mạc Bắc thành tiếp tục học hành, đợi khi các vị vững gót chân ở kinh thành thì sẽ lập tức đưa chúng về kinh.”
Mạnh Dật suy nghĩ chu , đầu trở về kinh thành Lục gia sẽ đối mặt với nhiều chuyện. Rời kinh gần hai năm, tình hình kinh thành còn rõ.
Ngay cả bản còn lo liệu , thể chăm sóc hai đứa trẻ. Cứ để chúng ở Mạc Bắc thành đợi khi các vị vững gót chân mới về, quả thực là thượng sách.
“Với phu tử thì gì yên tâm, chỉ là sợ phiền phu tử.” Lục Vĩnh Nguyên khách khí .
Hắn yên tâm về Mạnh Dật, nhưng hai đứa trẻ ở Mạc Bắc thành thì chút nỡ. Tuy nhiên, đưa chúng về kinh thành trong lúc phong ba bão táp quả thực chút .
“Ta thu hai đứa tử đóng cửa, chúng chính là trách nhiệm cả đời của Mạnh Dật , thể là phiền phức .” Mạnh Dật khẽ gật đầu .
Hạ Yên cũng đồng tình với lời Mạnh Dật, Mạc Bắc thành dù cũng xa xôi hẻo lánh, để con cái ở đây quả thực là an nhất. Về đến kinh thành, còn đối mặt với những tình huống đột ngột nào.
“Đại ca, đồng ý với lời Mạnh phu tử, chi bằng chúng về kinh , đợi khi an sẽ phái đến đón hai đứa trẻ và Mạnh phu tử.”
Vân Nương nỡ vuốt đầu Lục Tri Lễ, chút bất đắc dĩ, nhưng nàng cũng đây là sự sắp xếp nhất.
“Đường ca, lát nữa sẽ chăm sóc Tri Lễ, các vị cứ yên tâm.” Lục Tri Kiệt chín tuổi ở bên cạnh cam đoan, trông như một tiểu đại nhân.
Lục Tri Lễ mắt đỏ hoe, “Con sẽ lời Mạnh phu tử, sẽ học hành thật .”
Tuy nó mới bảy tuổi, nhưng phân biệt đúng sai, cha vì lo lắng an cho mới bất đắc dĩ để ở đây.
Lục Vĩnh Nguyên đau lòng thở dài : “Được, con và Tri Kiệt cứ ở đây, đợi cha xử lý xong chuyện ở kinh thành, nhất định sẽ đến đón các con về.”
Hắn vỗ vỗ đầu Lục Tri Lễ và Lục Tri Kiệt.
Trò chuyện một lúc, Vân Nương liền thu xếp hành lý cho hai đứa trẻ, sẽ để hai đứa theo Mạnh Dật sống trong học viện.
Mạnh Dật tìm cơ hội, gọi Lục Tú Tú cùng dạo bên bờ sông cạnh Lục gia.
Suốt dọc đường, hai đều mở lời.
Đi đến bờ sông, Mạnh Dật nắm lấy tay nàng, “Tú Tú, nàng thể đợi ?”
Trong đôi mắt đen láy của Lục Tú Tú đong đầy nước, “Chàng nghĩ nên về kinh ?”
“Về , Lục gia thể bảo vệ nàng. Về kinh đợi , nhất định sẽ tìm nàng.” Nàng khác với Lục Tri Kiệt và Lục Tri Lễ, hai đứa trẻ thường ở trong thư viện sẽ ngoài.
Hắn bắt đầu chuẩn đoạt quyền hành của Mạnh gia, Mạnh Dật lo lắng kế sẽ lấy an nguy của Lục Tú Tú uy h.i.ế.p , chỉ khi nàng rời , bản mới thể tâm ý đối phó với kế.
“Chàng bảo đợi, đợi bao lâu? Chẳng lẽ cứ đợi mãi ?” Lục Tú Tú bất lực .
“…………”
Mạnh Dật nàng lâu, đó giữ chặt cằm nàng, hung hăng hôn lên.
Nụ hôn của đột ngột đến, mang theo tình yêu và quyến luyến vô bờ.
Mãi lâu … mới buông Lục Tú Tú , môi dịch đến bên tai nàng, khẽ : “Nhiều nhất là hai năm, sẽ đến cưới nàng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-cung-co-he-thong-sinh-ton/chuong-85-chuan-bi-ve-kinh.html.]
Lục Tú Tú mắt đỏ hoe, ôm chặt lấy , nghẹn ngào : “Được…”
Chia xa quá hai năm, nàng đợi .
Nếu bỏ lỡ , cả đời nàng e rằng sẽ gặp lương duyên như nữa.
Sau khi cáo biệt Lục Tú Tú, Mạnh Dật dẫn theo Lục Tri Kiệt và Lục Tri Lễ, cưỡi xe ngựa phóng .
Người Lục gia xác định sẽ cùng khởi hành về kinh hiện Lý thị, Lục Vĩnh Nguyên, Vân Nương, Hạ Yên và cặp song sinh, Lục Thanh Nguyên, Lục Vân Sơ, Lục Tú Tú và Lục Thanh Thanh tỷ tỷ thuyết phục.
Trong họ phụ nữ chiếm đa , đường khó tránh khỏi việc an . Hạ Yên nghĩ đến Lục Cẩn Nguyên, giờ thế nào, rốt cuộc nên cùng bọn họ về kinh .
May mắn , đúng bữa cơm tối hôm đó, Lục Cẩn Nguyên phong trần mệt mỏi trở về.
“Con cuối cùng cũng về , lo c.h.ế.t mất thôi.” Lý thị Lục Cẩn Nguyên lâu gặp, xót xa bất lực sốt ruột.
Lục Cẩn Nguyên , “Nương cứ yên tâm, con .”
“Mau dùng cơm , ăn xong .” Đại ca Lục Vĩnh Nguyên dùng bữa, vội vàng lấy bát đũa cho .
Khoảng hai chén , ma ma thu dọn xong bát đũa liền trở về, đại gia đình Lục gia trong đại sảnh, bàn bạc chuyện.
“Phu quân, về kinh, cùng chúng ?” Hạ Yên hỏi từ lâu, cuối cùng cũng nhịn mở lời.
“Đi cùng các nàng, nhưng để xóa tan nghi ngờ, vẫn sẽ giả dạng thành tàn tật hai chân, khó khăn.” Lục Cẩn Nguyên .
Hạ Yên cuối cùng cũng buông xuống nỗi lòng treo lơ lửng, riêng tư mà , nàng vẫn hy vọng cả nhà thể cùng về kinh.
“Vậy cha con một ở biên quan, sẽ xảy chuyện gì chứ.” Lý thị đương nhiên hy vọng cả nhà thiếu một ai cùng , nhưng nghĩ đến Lục Vận thì bà chút lo lắng.
Lục Cẩn Nguyên an ủi : “Yên tâm , ở đây để hai ngàn ám vệ bảo vệ cha, sẽ chuyện gì .”
“Đoàn của chúng còn tướng quân Nghiêm Tề và năm trăm ám vệ, trở về kinh, nếu mang theo tâm phúc của sẽ an .”
“Chỗ Mạnh Dật để hai trăm bảo vệ sự an của bọn họ.”
Lục Cẩn Nguyên sớm sắp xếp đường lui ngay từ khi khiêu khích thảo nguyên, còn một ngàn ám vệ hộ tống Thẩm Quân và Triệu Tuyên một bước, từ đến nay bao giờ đ.á.n.h trận mà nắm chắc.
“Thế thì , thế thì .” Lý thị an lòng .
“Vậy ngày mai Tú Tú, Thanh Thanh và Vân Sơ dẫn Tần Lộ quen cửa tiệm và sổ sách , việc ở đây đều giao cho xử lý.” Lên kế hoạch xong xuôi,
Những khác ý kiến gì, nhao nhao gật đầu.
“Vậy cứ quyết định thế , sáng mai thu xếp đồ đạc, ngày sáng sớm chúng sẽ khởi hành.”
Đại ca Lục Vĩnh Nguyên thấy bàn bạc gần xong, liền vỗ bàn quyết định.
Mọi liền trở về phòng nghỉ ngơi.
Trở về phòng, Hạ Yên chăm chú Lục Cẩn Nguyên đang ôm con, nghĩ một lát nhịn hỏi.
“Thảo nguyên khiêu khích Tuyên Vũ Quốc, tuyên bố khai chiến, là do bày trò ?”
Khóe miệng Lục Cẩn Nguyên hiện lên ý , “Thế nào, phu quân của nàng lợi hại ?”
Phải đó, lợi hại cực kỳ.
Lặng lẽ một tiếng động chạy đến thảo nguyên, nguy hiểm bao.
Hạ Yên nhất thời câm nín, “Vì về kinh nhanh như ?”
“Chuyện Thẩm Quân thương cho sự cảnh giác, nếu đẩy nhanh tốc độ đ.á.n.h úp bọn họ một cách bất ngờ, chúng thể sẽ phát hiện. Bởi nhanh.”