Nữ Phụ Cũng Có Hệ Thống Sinh Tồn - Chương 7: --- Tình Cảm Thêm Nồng
Cập nhật lúc: 2025-11-13 13:47:04
Lượt xem: 49
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7fS1mJJjF4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thân thể giam cầm trong một vòng tay mạnh mẽ, ánh mắt thâm thúy của lóe lên từng tia sáng, chậm rãi ghé sát tai nàng khẽ : "Cứ như cũng thích ? Hửm?" Mặt nàng nóng bừng, định mở lời, nhưng đôi môi ấm nóng chặn .
Đầu óc nàng trống rỗng, ngoan ngoãn nhắm mắt .
Lục Cẩn Nguyên hôn nàng nhẹ nhàng, bản năng thúc đẩy khám phá sâu hơn.
Môi nàng ngọt ngào lạ thường, chóp mũi đều là hương thơm thanh khiết ngọt ngào mà ngấy nàng, khoảnh khắc dường như sắp mất kiểm soát.
Một lát , cuối cùng cũng buông nàng . Hắn vùi đầu cổ nàng hít thở sâu, tay đặt ở eo nàng, ngón cái còn nhẹ nhàng xoa nắn qua .
Hơi thở ở cổ khiến Hạ Yên cảm thấy ngứa ngáy, nàng vô thức động đậy , nhưng Lục Cẩn Nguyên dùng hai tay siết chặt trong lòng.
"Đừng lộn xộn." Lục Cẩn Nguyên thở hổn hển .
Nghe thấy thở hổn hển, mặt Hạ Yên lập tức đỏ bừng. Chuyện là từng nếm qua thịt heo thì từng thấy heo chạy, dù cũng nhiều tiểu thuyết ngôn tình như , nàng đương nhiên hiểu đang thế nào.
Nàng nhất thời cứng đờ, dám nhúc nhích, cho đến khi Lục Cẩn Nguyên bình tĩnh mới chậm rãi buông nàng .
“Vậy... thì, trời còn sớm nữa, nghỉ ngơi sớm .” Thấy bầu khí xung quanh quá đỗi ái , Hạ Yên ấp a ấp úng .
“Thế còn nàng?” Lục Cẩn Nguyên, như khai sáng bởi nụ hôn , khi chuyện với nàng, khóe mắt cũng ánh lên ý .
Hạ Yên ánh mắt đến đỏ mặt, đưa tay che mắt , khẽ : “Chàng đừng như .”
“Sao ? Trước đây miệng lưỡi ngọt ngào gọi từng tiếng phu quân, giờ ngại ngùng ?” Lục Cẩn Nguyên kéo tay nàng xuống, đặt lên môi khẽ hôn một cái, khiến Hạ Yên suýt nữa thì cào rách cả đế giày.
Hạ Yên cúi đầu rút tay về, dám .
Song kìm miệng lưỡi, nàng bĩu môi thẳng: “Nếu còn trêu chọc như , coi chừng sẽ 'chính pháp' ngay tại chỗ!”
“Phụt!”
Lục Cẩn Nguyên bật thành tiếng, đó nàng, vẻ mặt đầy mong đợi.
Hạ Yên vươn tay kéo chăn che mặt xuống, dám nữa, trong lòng thầm nhủ: Tên nam nhân đáng ghét cứ như một nụ hôn mở toang cánh cửa tình ái , khiến một từng trải ở thế kỷ hai mươi mốt như thẹn thùng đến mức , đây, quyền chủ động trong tình yêu nhất định nắm giữ trong tay .
Thấy nàng thẹn thùng đến thế, Lục Cẩn Nguyên trêu chọc nàng nữa, vén rèm cửa sổ ngoài thấy thứ đều trật tự, nhiều ngủ , cũng yên tâm, xuống bên cạnh nàng nhắm mắt nghỉ ngơi.
Sáng sớm tinh mơ, ánh dương xuyên qua tán lá dày đặc rải xuống, tạo thành từng đốm sáng vàng óng.
Hạ Yên ngủ đủ giấc tỉnh dậy, cẩn thận xuống xe ngựa đến bên bờ sông rửa mặt.
Thấy vẫn còn nhiều tỉnh, nàng bèn chuẩn chút đồ ăn để bồi bổ cho , cốt để xua nỗi buồn đêm qua.
Nàng cho chỗ bột mì còn nhào cùng linh tuyền thủy thành khối bột, chuẩn một ít bánh kếp. Nàng lấy hơn chục quả trứng từ gian cho bột, nhào đến khi còn thấy lòng trứng mới dừng .
Sau đó lấy thêm ít nấm, nấu một nồi canh nấm lớn.
Vừa xong, hương thơm của canh nấm lôi cuốn, khi rửa mặt xong đều tụ tập bên cạnh nồi canh nấm.
“Nhị thiếu phu nhân tay nghề thật khéo, nồi canh nấm thơm quá!”
Mọi đều bắt đầu tung hô khen ngợi Hạ Yên, Hạ Yên mỉm lịch sự, dậy nhường chỗ cho Tần Lộ, để phân phát.
Nàng thì đến chỗ Đại ca Lục Vĩnh Nguyên.
“Đại ca, chừng hai ngày nữa là đến Dung Đô thành, thành xem vị đại phu nào y thuật cao minh .” Dù hiện tại đại đội quân dựa và Tần Lộ dẫn dắt, ý kiến gì cũng nên bàn bạc với họ thì hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-cung-co-he-thong-sinh-ton/chuong-7-tinh-cam-them-nong.html.]
“Nàng đưa Nhị xem vết thương ở chân ?”
“ e rằng Dung Đô thành sẽ cho chúng .” Lục Vĩnh Nguyên tự nhiên giơ hai tay tán thành việc đưa Lục Cẩn Nguyên chữa chân, nhưng nghĩ đến cảnh ngộ hiện tại chút lo lắng.
Hạ Yên : “Rõ ràng cho , chúng thể cải trang trộn . Hơn nữa lương khô gần hết, thành mua lương thực thì chừng đó đường ăn gì đây?”
Thấy nàng , Lục Vĩnh Nguyên cũng còn gì để : “Đệ đúng, việc do dự, quả thật bằng dứt khoát, thật đáng hổ thẹn.”
“Đại ca đừng , suốt chặng đường đa tạ , nếu chúng cũng thể xa đến thế.” Hạ Yên .
“Nhị thẩm, con ăn bánh bao thịt lớn.” Trong xe ngựa, Lục Tri Lễ, suốt đường ăn uống ngon, thấy hai chuyện, thò đầu khỏi cửa sổ, bi bô .
Doãn Nương vội vàng kéo , ngượng nghịu : “Trẻ con hiểu chuyện, đừng để ý.”
Hạ Yên , vươn tay xoa đầu Lục Tri Lễ : “Không , Nhị thẩm chỉ mua bánh bao thịt lớn cho con, mà còn mua kẹo hồ lô nữa, chịu ?”
“Nhị thẩm, mua một món thôi là , tiền thừa thể dùng để chữa chân cho Nhị thúc. Chân Nhị thúc khỏi , con sẽ vui hơn cả ăn kẹo hồ lô nữa.” Lục Tri Lễ hiểu chuyện .
Lục Vĩnh Nguyên mắt đỏ hoe, vỗ vỗ khuôn mặt non nớt của con trai: “Con trai ngoan của .”
Lý thị càng thêm đau lòng, ôm lòng, hôn tới tấp: “Cháu ngoan của nãi nãi.”
Xưa từng là bảo bối của phủ Đại tướng quân, ngậm trong miệng sợ tan, nâng trong tay sợ lạnh. Một sớm biến cố, luân lạc thành thứ dân, suốt chặng đường phong trần bôn ba.
Ngay cả lớn còn chút chịu nổi, huống chi là một hài tử năm tuổi. Vậy mà từng lóc một tiếng, quả thực là hiểu chuyện đến mức khiến đau lòng, hổ danh là cháu đích tôn của Thần Dũng Đại tướng quân.
Một trận gió cuốn qua, thổi bay những chiếc lá mặt đất, lướt về phương xa.
Tại thôn Thanh Hợp, Mạc Bắc, một nam nhân đang sức nông, chỉ thấy hình khôi ngô, rắn chắc cường tráng, cả đó như một bức tường vững chãi.
“Lục ca, cô một , sức khai hoang gì ?” Gã tráng niên cùng thắc mắc.
Vị Lục ca tháng đột nhiên đến đây, khi thương lượng với lý trưởng để định cư, mua một căn nhà đổ nát, đó mỗi ngày đều khai hoang trong thôn, thậm chí lên núi săn b.ắ.n kiếm tiền, cứ như sống .
Người trong thôn thấy cô độc một , nhiều phụ nữ góa bụa liền nảy sinh ý đồ , một nam nhân hình vạm vỡ, tướng mạo tuấn tú, còn sức kiếm tiền như thật mấy khi gặp, những quả phụ bạo dạn sẽ cố ý dáng mặt .
giữ trong sạch, từng dây dưa với bất kỳ nữ nhân nào, trong thôn đều với con mắt khác về nhân phẩm, đồng thời cảm thấy bí ẩn.
“Vài tháng nữa thê nhi của sẽ đến đây, trong nhà nhiều , sức nuôi sống họ đây. Ta thể chịu khổ, nhưng thể để họ chịu khổ.” Nam nhân tên Lục ca chất phác .
“Chàng thật sự thành gia lập thất ?” Gã tráng niên hỏi.
Lục ca gật đầu: “Cháu nội của năm tuổi .”
Gã tráng niên chút kinh ngạc, ngờ tuổi lớn, mà cháu nội.
Sau đó gã tráng niên cũng gì, bắt đầu việc đồng áng.
Nam nhân tên Lục ca nheo mắt ngẩng đầu bầu trời, như thể thấy chiếc lá rụng , khẽ, sức việc.
Ai ngờ Thần Dũng Đại tướng quân Lục Vận, từng dũng g.i.ế.c địch, bảo vệ quốc gia, ngày nương tựa săn b.ắ.n khai hoang để kiếm tiền ở nơi hẻo lánh .
Nếu là thường trải qua biến cố lớn trong đời như , chắc chắn sẽ suy sụp gượng dậy nổi.
Chỉ mới thể khi rơi xuống đáy vực, nhanh chóng điều chỉnh tâm thái để sống bình thường, nỗ lực kiếm tiền.
Mèo con Kute
Bởi vì thể ngã xuống, phía còn một đại gia đình cần che gió chắn mưa cho họ.