Nữ Phụ Cũng Có Hệ Thống Sinh Tồn - Chương 37: --- Ăn Lẩu
Cập nhật lúc: 2025-11-13 13:47:34
Lượt xem: 30
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4foQCmVxwp
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Điều nàng cần chỉ là tự kiềm chế bản , gây thêm phiền phức cho là .
Ngày thứ hai tiệm khai trương, khách hàng vẫn nườm nượp ngớt, cổng tiệm đông đúc như chợ.
Sau khi nhận đủ năm mươi đơn hàng, Hạ Yên cùng Cố Tích bàn bạc rằng trong nửa tháng thể nhận thêm đơn đặt may riêng nào nữa, nếu đến lúc y phục may sẵn để giao, chẳng là tự hủy hoại danh tiếng của .
Đối với những khách hàng đặt y phục, Hạ Yên ghi danh sách, đợi khi đợt y phục thành, sẽ ưu tiên cho họ , nhờ mới tránh sự hài lòng của khách.
Mãi cho đến nửa tháng , sức nóng của tiệm cuối cùng cũng giảm bớt, lượng khách hàng mỗi ngày cũng định, nhân viên trong tiệm cũng thành thạo công việc, Hạ Yên cuối cùng cũng thể rút chân để lo liệu những việc khác.
Nàng mua nhiều rau củ, chuẩn trổ tài một bữa. Muốn đãi bụng cả nhà một bữa thật ngon, còn đặc biệt mời cả Cố Tích cùng đến.
Nghĩ đến món lẩu hiện đại, Hạ Yên thèm đến mức chảy nước miếng, liền chuẩn lẩu để ăn, đông thì lẩu tiện hơn nhiều so với xào nấu.
Thế là nàng nhân lúc sáng sớm chợ, lén lút lấy nguyên liệu lẩu và các món ăn kèm từ gian của , đó mua thêm một loại rau củ thịt cá sẵn ở chợ, đề phòng nghi ngờ.
Đợi đến tối khi cả nhà trở về, Hạ Yên lấy chiếc nồi lớn đặt lên bếp đất trong sân.
Bếp đất là do Hạ Yên đặc biệt nhờ nhạc phụ Lục Vân để tiện nấu ăn, ngờ nấu cơm thì dùng đến, ăn lẩu dùng ngay.
Nàng cho nguyên liệu lẩu nồi đun sôi, đó bỏ các món ăn kèm chuẩn .
Giá đỗ, rau xà lách, ngó sen thái lát, rau xanh, bắp cải, cá thái lát, chả cá…………………………
Vân vân.
Tất cả Lục gia vây quanh bếp đất, nồi lẩu đỏ au, Lục Thanh Nguyên hắt một cái.
“Hắt xì…”
“Nhị tẩu, món lẩu trông vẻ cay.”
Hạ Yên nuốt nước miếng : “Cũng tạm, cho quá nhiều ớt , thơm lắm.”
“…………”
Mọi cầm đũa dám gắp, Lục Cẩn Nguyên thấy liền gắp một miếng rau xà lách cho miệng, từ tốn thưởng thức.
“Thế nào ?”
“…………”
Mọi đồng thanh hỏi.
Lục Cẩn Nguyên gật đầu, đặt đũa xuống : “Rất ngon.”
“Tin mà, thật sự ngon.” Hạ Yên bất lực họ một cái, liền trực tiếp cầm đũa ăn một cách thoải mái.
Thấy Hạ Yên ăn ngon lành như , những còn ngửi thấy mùi thơm chịu nổi, cũng đều nhao nhao gắp thức ăn nếm thử.
Lục Vĩnh Nguyên: “Ừm, thật tồi.”
Lục Vân: “Đích xác là ngon, thơm.”
Lý thị: “Trông thì cay, nhưng ăn cũng khá .”
Lục Vân Sơ: “Nhị tẩu, ngon quá .”
Lục Tú Tú: “Nhị đường tẩu tài nghệ thật .”
Lục Thanh Thanh: “Nhị đường tẩu thể dạy , sẽ nấu cơm cho .”
Cố Tích: “Hạ Yên, nàng thật là lợi hại quá, món lẩu thật sự ngon, mở tiệm thì tiếc quá.”
Lục Thanh Nguyên: “Nhị tẩu, ủng hộ nàng mở tiệm bán lẩu.”
Mọi đều nhao nhao khen ngợi hương vị món lẩu , đều nó chinh phục, chỉ Cố Tích và Lục Thanh Nguyên là nghĩ đến chuyện mở tiệm.
Thật việc Hạ Yên cũng đang lên kế hoạch, hiện tại tiệm y phục may sẵn Cố Tích và Lục Thanh Nguyên trông coi, căn bản cần nàng quá chú tâm, nàng chỉ cần bảy ngày cập nhật một bộ y phục kiểu mới là .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-cung-co-he-thong-sinh-ton/chuong-37-an-lau.html.]
Đối với tiệm mỹ phẩm từng nghĩ đây, hiện tại nàng vẫn tìm thấy vật chứa thích hợp để đựng đồ dưỡng da và trang điểm, nàng dám tùy tiện lấy , sợ sẽ rước thêm phiền phức khác.
Chỉ mở tiệm lẩu là đáng tin cậy, nàng tiệm lẩu hiện đại yêu thích đến mức nào, nghĩ rằng ở cổ đại cũng sẽ nhiều ưa chuộng.
nàng lo lắng một lúc đầu tư quá nhiều, sẽ khác nghi ngờ và đề phòng.
Lúc Lục Cẩn Nguyên ở bàn nắm lấy tay nàng.
“Cứ thoải mái điều nàng , chuyện khác lo.”
Đôi mắt Hạ Yên tựa vầng trăng sáng ngời chăm chú , nàng nắm chặt tay , trong lòng dâng trào cảm động.
“Được, các ngươi đều thấy khả thi, thì mở một tiệm lẩu .”
Ba năm thời gian trôi qua nhanh, nàng tăng tốc, mở thêm nhiều chi nhánh, thâm nhập tận kinh thành.
“Ta góp vốn, nhớ tính cả nữa đó.” Cố Tích nàng mở tiệm, liền giơ tay .
Hạ Yên : “Yên tâm , nàng lắm tiền , nàng chạy cũng thoát .”
Việc hoàng thương chống lưng khiến chuyện dễ dàng hơn nhiều. Cứ lấy ví dụ cửa hàng y phục thành phẩm mà , trong thành bao thèm , nhưng hễ hỏi là do đích nữ của hoàng thương Cố Sầm mở, thì ai nấy đều dám hành động lỗ mãng.
Cố Tích nhận câu trả lời chắc chắn, hài lòng gật đầu, đó lao thưởng thức lẩu.
Lục Cẩn Nguyên thấy nàng ăn ngon miệng, khỏi mỉm , thấy khóe môi nàng dính bẩn còn đặc biệt lấy khăn lau giúp nàng.
Lý thị liếc Lục Cẩn Nguyên nhưng lên tiếng, tiếp tục quan sát.
Với Cố Tích, bà khá hài lòng, nhưng chuyện hôn sự của con cái thì bà sẽ thuận theo ý của chúng chứ can thiệp quá nhiều, chỉ cần gia thế trong sạch là .
Ăn xong bữa tối, trời khuya, hộ hoa sứ giả Lục Cẩn Nguyên hộ tống Cố Tích về nhà.
Lý thị kéo Hạ Yên đang chuẩn về phòng nghỉ ngơi , hỏi: “Lão tam… ý với Cố Tích ?”
Hạ Yên Lý thị, nghĩ ngợi thành thật : “Theo quan sát thì chút ý đó, nhưng nghĩ vẫn nên thuận theo tự nhiên thì hơn, dù …”
Dù Lục gia cũng còn là Lục gia của ngày xưa, hoàng thương Cố Sầm cũng sẽ để con gái gả một Lục gia còn gì cả.
Lý thị đương nhiên hiểu ý Hạ Yên, gật đầu : “Con sai, cứ thuận theo tự nhiên , nếu duyên thì chúng cũng cần gì nhiều.”
“Nương sai, Lục gia nhất định sẽ ngày càng hơn, nương cứ yên tâm nghỉ ngơi ạ.” Hạ Yên tủm tỉm .
Lý thị gì thêm, bảo nàng cũng nghỉ ngơi sớm về phòng.
Hạ Yên trở về phòng, Lục Cẩn Nguyên đang ngay ngắn thư án thư.
“Chàng đang gì ?”
Lục Cẩn Nguyên đặt bút xuống, dậy kéo tay nàng xuống mép giường : “Viết thư cho quen ở Thanh Sơn Thư Viện tại Mạc Bắc thành, để Tri Lễ và Tri Kiệt nhập học.”
“Tri Kiệt tuổi lớn, nhưng Tri Lễ mới năm tuổi, đến thư viện ?”
Hạ Yên chút ngạc nhiên, Lục Tri Lễ mới năm tuổi, học sớm như là quá khắc nghiệt .
Lục Cẩn Nguyên : “Ta ba tuổi theo đại ca thư viện cầu học, Tri Lễ tuy mới năm tuổi, nhưng dạy vỡ lòng cho nó, đủ điều kiện nhập học.”
Nàng xong thở dài, nhỏ tuổi như thư viện . Trong nhà, cha nàng là Văn Khoa Trạng Nguyên năm xưa, nhị thúc là Võ Trạng Nguyên, ngay cả tam thúc cũng là Bảng Nhãn.
Theo huyết thống , chẳng Lục Tri Lễ thể thi đỗ Trạng Nguyên khi mười mấy tuổi , Hạ Yên bất lực cảm thán, quả thực là đứa trẻ sinh khởi điểm hơn .
Thấy nàng gì, Lục Cẩn Nguyên mượn ánh nến nàng.
Mèo con Kute
Khóe môi mỉm , từng chút một cúi xuống thấp giọng : “Đã đến lúc chính sự …”
Hạ Yên ánh mắt của , khẽ đỏ mặt, còn gì cả mà nhịp thở của nàng loạn nhịp.
Lục Cẩn Nguyên khẽ đè nàng xuống , đầu ngón tay b.ắ.n ám khí trực tiếp dập tắt nến.
Căn phòng chìm trong bóng đêm, tiếng động bên trong suốt đêm ngớt.