Nữ Phụ Cũng Có Hệ Thống Sinh Tồn - Chương 30: ---Lục Minh từ chối cứu con
Cập nhật lúc: 2025-11-13 13:47:27
Lượt xem: 25
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/30gCE4p4vw
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Đại bá, sẽ cùng các , cứu nhị tỷ.” Trơ mắt Lục Thanh Thanh mang , đối với mà là một cú sốc nhỏ. Bây giờ cơ hội cứu nhị tỷ, trăm phần trăm tình nguyện.
“Triết Kiệt, chuyện trò đùa , con còn nhớ rõ đường lên núi và những chi tiết trong rừng ?” Lục Triết Kiệt dù mới bảy tuổi, trải qua những chuyện , trẻ con bình thường sớm sợ đến ngây dại . Lục Vĩnh Nguyên lo nhất thời bốc đồng.
Lục Triết Kiệt kiên định : “Con , chuyện núi con đều nhớ. Khi xuống núi, bọn sơn phỉ thái độ hơn nhiều, bọn họ dẫn chúng con đường phía núi.”
Thấy Lục Triết Kiệt kiên định như , Lục Vân cúi xuống sờ sờ mặt : “Tốt lắm, nam nhi Lục gia chúng đương nhiên ngẩng cao đầu giữa trời đất. Ngàn vạn đừng học cha con, một kẻ vô dụng, hèn nhát, bán con cầu vinh.”
“Sau con hãy theo đại bá, tránh xa cha súc sinh của con.”
Lục Vân may mắn vì ba đứa con của Lục Minh đều ảnh hưởng, vẫn như Lục gia dám dám chịu, ngẩng cao đầu giữa trời đất. Chàng Lục Triết Kiệt những cha như hỏng, Lục Vân trực tiếp mở lời bảo theo .
“Dựa cái gì mà bắt con trai theo các ngươi, các ngươi tư cách gì?” Nghe thấy con trai sắp mang , Trương thị lập tức chịu, con trai là mạng sống của bà .
“Triết Kiệt tiếp tục theo các ngươi, sẽ tiền đồ gì? Tranh thủ bây giờ đứa trẻ vẫn biến chất, nên tránh xa các ngươi, đỡ các ngươi ảnh hưởng.” Lục Vân lạnh lùng quét mắt bà , giọng băng giá.
Lục Triết Kiệt một bên gì, theo đại bá đương nhiên sẽ hơn theo cha , nhưng Trương thị dù cũng là ruột của , lâm bối rối.
“Triết Kiệt cùng nhị tẩu lấy đồ ăn .” Hạ Yên sự bối rối của Lục Triết Kiệt, tiến lên nắm tay .
Lục Triết Kiệt Lục Vân, Lục Vân vỗ vỗ đầu , gật đầu, hiệu cho cùng Hạ Yên .
Sau khi đứa trẻ , bầu khí trong phòng dần trở nên nặng nề. Lục Vân chau mày kiếm, vẻ mặt khó chịu.
“Mau cút , nếu dám lén lút mang Triết Kiệt , sẽ đem những chuyện cầm thú mà ngươi cho tất cả , xem các ngươi còn mặt mũi nào mà ở nữa.”
“Triết Kiệt tự khắc sẽ đối đãi như con ruột, coi như là để nối dõi cho nhị phòng các ngươi.”
Lục Vân phí lời với nữa, cảnh cáo .
Trương thị còn gì đó, nhưng Lục Minh kéo lủi thủi chạy mất.
Nhìn Lục Minh và Trương thị qua cửa sổ, Lục Triết Kiệt lên tiếng bóng lưng họ xa, nước mắt lặng lẽ chảy xuống.
“Con theo đại bá ?” Hạ Yên hỏi, tuy Trương thị và họ sai nhiều chuyện, nhưng đối với Lục Triết Kiệt mà , tình yêu thương của cha dành cho là thật, vẫn nên tôn trọng suy nghĩ của đứa trẻ thì hơn.
Lục Triết Kiệt nghẹn ngào : “Con nguyện ý theo đại bá, con các sẽ đối xử với con, con chỉ đau lòng tại một gia đình bây giờ tan đàn xẻ nghé như .”
Hạ Yên ôm vai , an ủi: “Tất cả đều vì cha con hèn nhát, yếu đuối, trách nhiệm. Ông trời là công bằng, sẽ trả giá cho những việc .”
“Sau con cứ yên tâm ở đây, đợi nhị tỷ của con cứu về cũng ở cùng con, thế nào?”
Lục Triết Kiệt lau nước mắt, do dự : “Thật ?”
Hạ Yên khẽ , : “Đương nhiên là thật, đại tỷ của con cũng sẽ ở đây, nàng bây giờ là một nữ công sư, đang dạy nhiều cô nương nữ công ở xưởng thêu. Ngày mai sẽ đưa con gặp nàng.”
“Vâng, cảm ơn nhị tẩu.” Lục Triết Kiệt mắt đỏ hoe, nhưng mày mặt lập tức giãn .
Hạ Yên lau vết nước mắt mặt , vỗ vỗ , chỉ Lục Triết Lễ đang xổm trong sân.
“Đi chơi với cháu trai nhỏ , nó cứ nhắc con mãi đấy.”
Lục Triết Kiệt gật đầu, chạy về phía Lục Triết Lễ.
“Nàng thích trẻ con ?” Thấy Hạ Yên kiên nhẫn với trẻ nhỏ như , Lục Cẩn Nguyên .
Chàng tựa cửa sổ, ngược sáng, ánh sáng phác họa đường nét hình cao lớn vĩ đại của , khiến Hạ Yên nhất thời nheo mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-cung-co-he-thong-sinh-ton/chuong-30-luc-minh-tu-choi-cuu-con.html.]
Nàng quanh thấy ai, cẩn thận di chuyển đến, kiễng chân, hôn nhẹ lên cằm . Trong lòng thầm than cứ khiêu khích mãi.
“Phải, đặc biệt thích. Phu quân cố gắng một chút, để sớm ngày m.a.n.g t.h.a.i ?” Nàng bạo dạn trêu ghẹo.
Lục Cẩn Nguyên véo nhẹ đầu mũi nàng, tay đặt lên eo nhỏ nhắn của nàng. Giọng trầm thấp : “Xem nàng hài lòng với phu quân đêm qua … Đêm nay sẽ cố gắng để nàng mang thai.”
Đến rạng sáng, Hạ Yên quả thực trả giá cho lời bạo dạn của .
Nàng kéo màn trướng, thở hổn hển, khóe mắt đỏ hoe, khản tiếng : “Xong ?”
“Còn sớm lắm.” Trong màn trướng, Lục Cẩn Nguyên giọng khàn khàn .
Mèo con Kute
Nói xong, tay nắm lấy cổ chân trơn nhẵn của nàng, kéo nàng trở , buông màn trướng xuống.
Tựa như mưa gió táp lên tàu chuối, lá chuối chao đảo suốt cả đêm dài, mãi đến khi trời sáng, mưa tạnh, chúng mới thôi lay động mà yên tĩnh trở .
“Bốp!”
Không phòng , Lục Cẩn Nguyên Hạ Yên đạp một cước ngã xuống đất. Chàng ngại ngùng sờ sờ mũi, lúng túng dậy. Định giường tiếp.
“Cút!” Tiếng Hạ Yên gầm gừ từ trong chăn vọng , khiến Lục Cẩn Nguyên sợ hãi im bên giường dám động đậy.
Đứng một lúc thấy giường còn động tĩnh, cúi xuống kéo chăn , thấy Hạ Yên nhắm mắt ngủ say, khóe mắt còn vương giọt lệ.
Chàng dùng ngón cái lau giọt lệ, đắp chăn cẩn thận rời khỏi phòng.
Lý thị dậy, thấy Lục Cẩn Nguyên đang đó cắt tiết gà.
“Con gì ?” Bà hỏi.
Lục Cẩn Nguyên : “Nấu canh cho nương tử của con.”
Lý thị cánh cửa phòng đang đóng chặt, Lục Cẩn Nguyên đang tươi rói.
Bà vỗ một cái lưng .
Thằng ranh con , chắc là tiết chế, khổ cho nha đầu Yên.
Là từng trải, Lý thị sức lực của những trai mới nếm mùi đời, nhưng ngày nào cũng như thì cả hai cũng chịu nổi.
Thấy Lục Vân chuẩn ngoài mua rau, Lý thị gọi , bảo mua thêm những thứ đại bổ về.
Khiến Lục Vân tự nhiên cúi đầu xuống "tiểu " của , lẽ nào nó ? Chàng vẻ mặt nghi hoặc.
Thấy phản ứng của , Lý thị vỗ một cái đầu : “Nghĩ gì , trong nhà trẻ, tưởng mua cho con ăn chắc?”
Vừa bà đưa mắt quét qua Lục Cẩn Nguyên và Lục Vĩnh Nguyên.
“Ồ.” Lục Vân phản ứng , gãi gãi đầu, lái xe bò .
Đến lúc ăn cơm, mâm cơm đầy canh thập đại bổ và các món ăn, đều im lặng.
Lý thị lúng túng gắp thức ăn cho , còn đích chứng kiến bốn trẻ tuổi mỗi uống một bát canh thập đại bổ mới chịu cho họ rời bàn ăn.
Tối đó, hai nam nhân trẻ tuổi đang tuổi sung sức ôm lấy chiếc mũi chảy máu, trong phòng khổ bất đắc dĩ, món canh quả là quá bổ.