Nữ Phụ Cũng Có Hệ Thống Sinh Tồn - Chương 3: ---Nhị thẩm đáng ghét
Cập nhật lúc: 2025-11-13 13:47:00
Lượt xem: 57
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/20nf1vwEIg
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giọng Lục Cẩn Nguyên khẽ khàn, đôi mắt đen láy lóe lên tia sáng, nửa nửa , ngữ điệu trầm thấp ẩn chứa thở nguy hiểm.
“Thế ư, nay phế thành thứ dân thêm đôi chân tàn phế, y phục hoa lệ thế , e rằng mua nổi, e nhờ cậy phu nhân .”
Người phụ nữ gan cũng nhỏ, từ khi lên xe ngựa liên tục lén , khiến ít nhiều cảm thấy tự nhiên. Thậm chí còn dám mở lời trêu chọc, Lục Cẩn Nguyên nghiến răng hai chữ ‘phu nhân’, xong Hạ Yên trong lòng khẽ run lên, là vì sợ hãi vì kích động.
Thấy Lục Cẩn Nguyên vui, Lục Vân Sơ cũng dám lên tiếng, xe ngựa rơi im lặng.
“Dừng , nghỉ ngơi tại chỗ, ăn chút lương khô lên đường.”
Trong lúc mấy còn đang trò chuyện dở dang, xe ngựa đến khu rừng bên ngoài thành. Người dẫn đầu là Quản gia Tần Lộ của phủ Đại tướng quân.
Ông vốn là cánh tay đắc lực của Đại tướng quân Lục Vận, vì thương do đao kiếm chiến trường mà giải ngũ, nơi nào để nên Lục Vận sắp xếp phủ quản gia. Trên phủ đều tôn trọng và tin tưởng ông, vì suốt chặng đường đều dựa ông dẫn theo hai mươi hộ vệ hộ tống .
Bị xe ngựa xóc nảy đến đau cả lưng, Hạ Yên thấy xe dừng , lập tức định xuống xe, nhưng Lục Vân Sơ gọi .
“Nhị tẩu, và tam ca xuống , tẩu và nhị ca nhân lúc hỉ phục trong xe , sẽ ngoài canh cho hai .”
Nói xong, Lục Vân Sơ kéo Lục Thanh Nguyên xuống xe ngựa.
Hạ Yên ngượng nghịu Lục Cẩn Nguyên: “Hay là nhắm mắt , ?” Bộ y phục thật sự rườm rà, một bộ đồ khác cũng nhẹ nhõm hơn.
“Phu nhân đây là đang thẹn thùng ?” Lục Cẩn Nguyên dừng , nhướng mày.
“Ta… Ai thẹn thùng chứ, đây là sợ thiệt thòi thôi.”
Trên mặt Hạ Yên nổi lên một tầng hồng hào, nàng hít sâu một . Cái kiểu dáng mà khó thế kỷ hai mốt như , chỉ cởi vài lớp áo ngoài thì ngại ngùng gì chứ? Có thể ?
Thế là nàng thèm để ý đến nữa, từ ghế lấy một bộ y phục màu xanh lam, đưa tay cởi ngay cổ áo ngoài của .
Vô liêm sỉ, ngờ Hạ Yên thật sự bắt đầu cởi quần áo, Lục Cẩn Nguyên sợ đến mức lập tức đầu nhắm mắt .
Nghe tiếng vải vóc sột soạt bên tai, tai phút chốc đỏ bừng.
“Xong .” Dựa ký ức về cách mặc quần áo trong đầu, Hạ Yên mò mẫm mãi mới mặc xong y phục.
Lục Cẩn Nguyên tiếng đầu nàng một cái, chỉ thấy nàng đang mặc bộ y phục màu xanh lục, toát lên vẻ yểu điệu, nõn nà như cánh hoa mới hé, đầy quyến rũ.
Dù từng gặp qua vô mỹ nhân ở kinh thành, vẫn khỏi kinh ngạc, chẳng trách tên Hà Chính phản ứng như .
Mèo con Kute
Chàng khẽ ho một tiếng: “Đi gọi tam lên đây.”
Vội vã xuống xe ngựa dạo, nàng cũng chẳng trêu chọc , đáp một tiếng vén váy nhảy xuống xe ngựa. Lục Cẩn Nguyên thấy nàng vén váy, trong lòng thầm nghĩ giữ nữ đức.
Xuống xe ngựa, Hạ Yên thiên nhiên cổ đại hề ô nhiễm thu hút, khí tràn ngập hương vị dường như khiến ngửi thấy mùi ngọt ngào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-cung-co-he-thong-sinh-ton/chuong-3-nhi-tham-dang-ghet.html.]
“Con trai ăn lương khô, bảo ngươi mua chút thức ăn tươi sống mà cũng chịu động thủ? Ngươi rốt cuộc xem gì hả?”
Cách đó xa, Quản gia Tần Lộ một phu nhân đang dắt theo đứa trẻ bảy tám tuổi quấn lấy, quản gia vẻ mặt bất đắc dĩ.
“Em dâu, cứ tạm bợ , đợi đến thành phủ tiếp theo để Tần quản gia sai mua đồ ăn tươi. Giờ mới khỏi thành, thể ?” Phu nhân Đại tướng quân Lý thị cùng con dâu lớn Vân Nương đến giúp Tần Lộ giải vây.
Trương thị, phu nhân của Nhị gia, vẫn hề nao núng, giận dữ chỉ Tần Lộ : “Hắn chẳng qua là một hạ nhân, bảo mua thì . Con trai mới bảy tuổi, lương khô cứng ngắc thế mà ăn?”
Cậu bé Lục Minh Viễn đang bà dắt theo cúi gằm mặt xuống, dường như đồng tình với cách của nhưng dám nhiều.
Lý thị tức giận : “Tần quản gia ký khế ước bán với tướng phủ, ông là tự do, đến lượt cô ở đây mà chỉ trỏ.”
“Gia đình vốn là quan ngũ phẩm sống yên , nếu các liên lụy, giáng chức lưu đày. Giờ chỉ là con cái ăn một bữa cơm nóng hổi, các ức h.i.ế.p như , còn khác sống nữa ?” Trương thị vốn xuất nông hộ, lúc dáng vẻ nông phụ lóc om sòm bộc lộ , Lý thị bộ dạng của bà cho bó tay.
Hạ Yên ở xa một lát, phu nhân chính là nhị thẩm chuyên gây chuyện động trời đường lưu đày suýt chút nữa hại đại ca Lục Vĩnh Nguyên mất mạng trong sách. Nàng thấy chồng Lý thị tranh cãi bà , lập tức bước tới, thong thả .
“Ta tuy mới gả tướng phủ, nhưng cũng từng , quan chức của nhị thúc hình như là nhờ thể diện của phụ , do hoàng đế đích ban thưởng. Nếu phụ , nhị thúc hiện giờ nhiều nhất cũng chỉ là một quan cửu phẩm, còn nhị thẩm lúc e rằng vẫn đang cuốc đất ở đó mà thôi.”
“Vị ngũ phẩm quan thái thái , trời cao đất rộng cũng chẳng , dám ăn ngông cuồng đến thế.”
Bị một tiểu bối châm chọc như , Trương thị tức giận đến cực điểm, đôi mắt cá vàng giận đến rớt ngoài.
“Ngươi chính là cô vợ mới cưới của Lục Cẩn Nguyên hôm qua? Ta dù gì cũng là trưởng bối của ngươi, ngươi dám mắt tôn trưởng. Vị cháu trai của e rằng mù mắt sắc của ngươi mê hoặc, nhất định bảo bỏ ngươi.”
Hạ Yên vô cùng điềm tĩnh : “Trưởng bối dáng vẻ của trưởng bối. Chúng đang lưu đày chứ dã ngoại, cơm ăn là may mắn lắm . Đường sá xa xôi, e còn lúc đói bụng, giờ mà chịu nổi, chi bằng mau tìm một cái cây cổ cong treo dây tự vẫn cho xong, đừng lấy con cái cớ.”
“Ngươi… ngươi… ngươi…” Trương thị Hạ Yên ăn lanh lợi chặn họng nên lời, chỉ thể trừng mắt nàng như phun lửa.
Nghe thấy Trương thị chịu thiệt, Lục Minh giả vờ chạy tới, kéo Trương thị : “Đại tẩu xin , phu nhân vô tri, nhất định sẽ dạy dỗ nàng thật .” Nói xong liền kéo Trương thị lên xe ngựa.
Chiến lực thế thôi ? Hạ Yên vẻ mặt như trêu chọc thỏa mãn, chọc cho chồng Lý thị bật .
“Con chính là Hạ Yên, nàng dâu của Cẩn Nguyên ?”
Hạ Yên chút kinh ngạc, đây là gả , chồng xinh phận thật của ? Tình huống gì đây?
Lý thị : “Hôm qua Cẩn Nguyên kể với chúng , con trói đây gả . Tần quản gia điều tra rõ ràng. Bất kể con là ai, giờ gả cho Cẩn Nguyên cam lòng theo chúng chịu khổ lưu đày, nhất định sẽ coi con như con gái ruột mà đối đãi, mong con thể sống cùng Cẩn Nguyên.”
Bên cạnh, đại tẩu Vân Nương kéo tay nàng, thiết : “Sau chúng đều là một nhà . Ta thật sự ngưỡng mộ tài ăn lanh lợi của , mỗi tranh cãi với nhị thẩm đều bà chiếm tiện nghi, giờ cuối cùng cũng giúp chúng gỡ một ván.”
“Đại tẩu đừng hâm mộ cái tài ăn , đó đều là thói khi ở quê lâu ngày thôi. Một khuê tú như đại tẩu đây mới là nên học hỏi.” Bị Doãn Nương khen tới tấp, Hạ Yên chút ngượng ngùng.
“Giỏi giang một chút thì , đường sá xa xôi hiểm trở, giỏi giang một chút mới ức hiếp.” Lý thị cảm thán, đây cũng là đầu tiên bà trải qua những chuyện , thể chống đỡ , những ngày tháng sẽ , trong lòng bà thật sự chút tự tin nào.