Nữ Phụ Cũng Có Hệ Thống Sinh Tồn - Chương 144: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-13 13:50:11
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40YjPpaMpW

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tần thị nheo mắt, thấy bất lực, thấy đáng ghét mà .

 

Nếu nghĩ đến việc hai con nàng ở trong biệt viện một an , nàng sớm dẫn Hạ Châu và bộ của hồi môn dọn viện ngoài ở .

 

Giờ thì , hai đầu chẳng lợi lộc gì, của hồi môn cũng sắp tiêu hết.

 

Hiện giờ nếu rời khỏi Tần gia, chỉ dựa nàng và Hạ Châu, cuộc sống nhất định thể tiếp tục, chỉ đành nhẫn nhịn một chút.

 

Mấy ngày nữa cháu gái sẽ xuất giá, Tần thị định dẫn nàng ngoài mua quà tặng nàng, ai ngờ nàng hét giá trời, mua bộ trang sức đắt đến .

 

Mấy trăm lượng thì còn chấp nhận , đằng hơn ngàn lượng, Tần thị kẻ đại ngốc .

 

“Thôi , nàng cần thì thôi, tiết kiệm mua cho con một chiếc trâm cài.” Tần thị thấy Hạ Châu vui, cũng hiểu sự hụt hẫng trong lòng nàng, bèn an ủi.

 

Nghe mua trâm cài cho , sắc mặt Hạ Châu hơn vài phần.

 

Bắt đầu chăm chú những món trang sức bày quầy, chọn một món thể khiến các tỷ Tần gia đỏ mắt.

 

Trên lầu hai, Hạ Yên vẫn luôn chú ý đến hai , các nàng ở Tần gia sống , nhưng Hạ Yên cảm thấy hình phạt như đủ.

 

Mỗi khi thấy Tần thị, nàng nhớ đến cái c.h.ế.t t.h.ả.m thương của nương nàng là Bạch thị.

 

“Dưới là thứ nương và tỷ tỷ cùng cha khác của ?” Cố Tích thấy Hạ Yên chằm chằm hai , bèn hỏi.

 

Hạ Yên gật đầu.

 

Cố Tích Hạ Yên ở Hạ gia từng trải qua ngày tháng , nghĩ bụng chắc chắn là do hai con giở trò.

 

Nàng xắn tay áo, “Để trút giận giúp .”

 

Nói xong liền chuẩn xuống lầu.

 

Hạ Yên vội vàng , “Chú ý chừng mực một chút, cửa hàng là của chính chúng đấy.”

 

Nàng lo Cố Tích mất chừng mực, ảnh hưởng đến việc kinh doanh của cửa hàng.

 

Xử lý đôi con từ từ, khiến các nàng dần dần cảm thấy tuyệt vọng mới hả .

 

Đừng quá trong cửa hàng, ảnh hưởng đến việc kinh doanh thì đáng.

 

“Yên tâm, chừng mực.” Cố Tích vỗ vỗ tay nàng .

 

Xuống lầu, Cố Tích phất tay, bảo nha đang quầy , tự trong quầy.

 

Hạ Châu chọn một chiếc trâm cài tóc hình bướm đính đá, cầm tay mân mê, ngẩng đầu định hỏi giá.

 

Vừa thấy quầy đổi, ăn mặc còn lộng lẫy hơn nàng. Lập tức khinh thường hỏi, “Cái bao nhiêu bạc?”

 

Cố Tích đổi sắc , “Sáu trăm lượng.”

 

Nha bước khỏi quầy thấy thì nuốt nước miếng ừng ực, cũng nhận đôi con chắc chắn đắc tội với bà chủ.

 

Chiếc trâm bình thường đến hai trăm lượng là thể mua , giờ tăng giá gấp ba

 

“Cướp tiền , chiếc trâm nhiều nhất cũng quá ba trăm lượng.” Hạ Châu trợn mắt nàng, cảm thấy nàng tiền đến phát điên .

 

Cố Tích bình tĩnh mỉm , “Mua nổi thì thể mua, khác đến mua chiếc trâm chỉ hai trăm lượng, nhưng hai mua, thì chiếc trâm sáu trăm lượng.”

 

Nàng công khai cho Tần thị và Hạ Châu , chính là ăn với hai các ngươi, thích mua thì mua, mua thì cút.

 

“Cô nương, chúng ngay cả quen cũng tính, tại địch ý lớn đến ?” Tần thị nén giận, nghiến răng .

 

Cố Tích liếc nàng một cái, “Chúng quả thật quen , thuần túy là hai mắt mà thôi.” Sau đó Hạ Châu nhướng cằm, “Mua nổi thì đặt xuống , đừng bẩn ảnh hưởng đến việc bán cho khác.”

 

Hạ Châu nắm chặt chiếc trâm buông, mặt đầy vẻ cam lòng, ngờ nàng cũng ngày một thương nhân nho nhỏ nhạo.

 

“Thôi , ba trăm lượng, chiếc trâm chúng mua.” Tần thị thấy vẻ mặt của Hạ Châu, chút xót xa, mím chặt môi .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-cung-co-he-thong-sinh-ton/chuong-144.html.]

 

“Sáu trăm lượng, thiếu một văn tiền cũng bán.” Lời Cố Tích đầy châm chọc, khóe môi khẽ nhếch lên, mắt nheo đầy vẻ khinh miệt.

 

Đôi mắt u ám của Tần thị quét qua Cố Tích một cái, gân xanh trán giật giật, đè nén cơn giận kéo Hạ Châu, “Cửa hàng lớn ức h.i.ế.p khách, sẽ ngày nàng hối hận, chúng thôi.”

 

Trong mắt Hạ Châu đầy vẻ cam lòng và ghen tị, dựa mà một thương nhân thể sống hơn nàng.

 

Khi hai đến cửa, liền thấy trong cửa hàng Cố Tích chỉ chiếc trâm , “Chiếc trâm đặc biệt giảm giá, một trăm lượng thôi, ai ?”

 

【Ta .】

 

【Ta .】

 

Các khách hàng khác trong cửa hàng thấy tiếng động liền sang, nhao nhao mua, cuối cùng một phụ nhân lên tiếng mua nó với giá một trăm lượng.

 

Tần thị và Hạ Châu đầu , Cố Tích tủm tỉm hai , như thể đang rằng món đồ các nàng chạm . Nàng chê bẩn, chỉ thể giảm giá đặc biệt.

 

Hạ Châu tức đến mắt nứt , đầu óc choáng váng nên lời.

 

Tần thị một lời, trong mắt như đổ t.h.u.ố.c độc, kéo Hạ Châu xa.

 

Trút giận xong, Cố Tích chạy lên lầu hai, khoe khoang , “Thấy sảng khoái , tức c.h.ế.t hai tiện nhân đó.”

 

Hạ Yên mỉm , đó nghiêm túc , “Tần thị sẽ nuốt trôi cục tức , may mà hiện giờ trong tay nàng nào đáng tin cậy để sử dụng. Để an , hãy tìm theo dõi các nàng, phòng các nàng giở trò .”

 

Hạ Châu cần để mắt tới, điển hình là đồ não tàn. Tần thị là hà tì tất báo, nhất định khiến nàng thể ngóc đầu lên , nếu sẽ là một kẻ chủ mưu đáng ghê tởm.

 

“À, sai ?” Cố Tích rũ mắt , nàng chỉ nghĩ trút giận giúp Hạ Yên, cân nhắc nhiều đến .

 

“Cũng hẳn, các nàng dồn thế bí quả thật sảng khoái.” Hạ Yên , “Chúng cẩn thận hơn một chút thì luôn , tránh để đ.á.n.h úp bất ngờ.”

 

Cố Tích gật đầu, tỏ ý hiểu.

 

Vào thời điểm quan trọng , Hạ Yên dám lơ là cảnh giác. Cần đê ngàn dặm sụp vì hang kiến, bất kỳ chuyện nhỏ nhặt nào cũng chú ý, thể xem nhẹ.

 

“Tối nay đừng về một .” Hạ Yên dặn dò thêm khi rời yên tâm.

 

Tần thị thích giở trò , ai nàng thể phát điên gì.

 

Nghĩ đến đây, Hạ Yên cảm thấy Tần thị thể giữ , hạng một khiến nàng khả năng chống đỡ, nếu để nàng nắm cơ hội sẽ phản công ngươi.

 

Mèo con Kute

Dặn dò xong liền vội vàng về phủ tìm Thập Nhất.

 

Thập Nhất là ám vệ do Lục Cẩn Nguyên để giúp nàng, bất kể võ công y thuật, độc d.ư.ợ.c đều là bậc nhất.

 

Trở về phủ Đại tướng quân, Hạ Yên gọi Thập Nhất đến.

 

“Ngươi loại t.h.u.ố.c nào khiến khác trông như bệnh, liệt giường, mà ngay cả đại phu cũng thể tìm nguyên nhân ?” Hạ Yên ghế, khuỷu tay chống bàn, đỡ cằm Thập Nhất.

 

Thập Nhất nàng đến rợn cả tóc gáy, đầu tiên thấy kẻ hãm hại khác mà ánh mắt vô tội đến .

 

“Có, uống hai thể bệnh nặng liệt giường, hai năm thì c.h.ế.t.” Thập Nhất đáp.

 

Khóe môi Hạ Yên khẽ nhếch lên, nhẹ nhàng kiềm chế, “Đi an bài cho Tần thị dùng.”

 

Hình phạt như hy vọng thể giúp Bạch thị an nghỉ cửu tuyền.

 

Tần thị kiêu căng tự phụ mà bệnh nặng liệt giường, đại tiểu tiện thể tự chủ, còn hình phạt nào giày vò lòng hơn thế nữa?

 

Để nàng cầu sinh , cầu c.h.ế.t xong, cứ thế thê t.h.ả.m sống lay lắt.

 

Một phụ nữ hưu về nhà đẻ, bệnh nặng liệt giường cần hầu hạ.

 

Nàng xem thử Tần gia sẽ gì…

 

Hạ Châu sẽ gì…

 

 

Loading...