Nữ Phụ Cũng Có Hệ Thống Sinh Tồn - Chương 13: --- Gặp Sơn Phỉ, Đi Lạc
Cập nhật lúc: 2025-11-13 13:47:10
Lượt xem: 42
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qUEptqLCF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trên đường chạy về, nàng vặn gặp Lục Thanh Nguyên đang cuống cuồng tìm nàng.
Cuối cùng cũng tìm thấy nàng, Lục Thanh Nguyên như trút gánh nặng, bệt xuống đất.
“Nhị tẩu, tẩu chạy , dọa c.h.ế.t .” Nếu để lạc nhị tẩu mà một trở về, kiếm của nhị ca e là sẽ c.h.é.m mất, Lục Thanh Nguyên thoáng rùng sợ hãi.
Hạ Yên chỉ tay về phía : “Ta tìm thấy nguồn nước , mau thông báo mang ấm nước tới lấy nước.”
“A, thật , mau lên!” Nghe nước, Lục Thanh Nguyên lập tức dậy từ mặt đất.
“Cứ để hai thông báo , mệt c.h.ế.t , nghỉ ngơi một lát.”
Nói xong nàng xuống tại chỗ, trời nàng xe ngựa mấy tháng trời, giờ đột nhiên chạy xa như gần như kiệt sức .
Lục Thanh Nguyên thấy nàng quả thật mệt, đành để hai còn thông báo , còn thì ở đây đợi nàng.
Chưa đầy một khắc , trừ già, trẻ nhỏ và Lục Vĩnh Nguyên, Lục Thanh Nguyên, những còn đều đến. Ai nấy đều phấn khởi Hạ Yên, bảo nàng dẫn đường.
Hạ Yên mỉm dẫn đến chỗ mạch nước đầy ắp của nàng. Thấy nước trong vắt tận đáy, cả bọn đều phấn khích lâu, dùng tay hứng uống thỏa thích mới bắt đầu dùng ấm nước để lấy nước.
“Ấy, đây là cái gì?” Lục Thanh Nguyên khi uống nước xong liền quanh quẩn, con gà đang chạy đất dọa cho giật .
Hạ Yên cố ý : “Là gà rừng đó, mau bắt nó , tối nay món ăn bổ sung.”
Mọi thấy gà rừng, vội vàng ném nước cho phụ nữ, nhanh chóng bắt gà, cuối cùng đông sức mạnh lớn, bắt sáu con gà.
“Nhiều gà rừng thế , trứng gà rừng nhỉ.” Hạ Yên cố ý .
Hả? Mọi xong thì đúng thật, bắt đầu tìm trứng gà xung quanh.
Khi trở về chân núi, thể là bội thu, ai nấy đều hớn hở vui mừng,
Không ngờ rằng, trong tình huống khắc nghiệt như thế , vẫn thể ăn thịt và trứng gà, thật sự là dám nghĩ tới.
“Có chuyện gì ?” Đại ca Lục Vĩnh Nguyên thấy cầm gà và trứng tay, nghi hoặc hỏi.
Lục Thanh Nguyên : “Đại ca, chúng ở gần nguồn nước phát hiện nhiều gà rừng và trứng gà rừng, cuối cùng cũng thể cải thiện bữa ăn .”
Lục Cẩn Nguyên bên cạnh nghi hoặc hiểu: “Nơi đang hạn hán, nhiều thôn dân cạn lương thực từ lâu , gà rừng?” Theo lý mà thì thức ăn núi hẳn tìm hết mới .
“Ai da, chừng là cá lọt lưới đó, dù đồ ăn là mà.” Vừa Hạ Yên tiến lên khoác tay giải thích, sợ phát hiện điều gì.
Không gì khác, trong những , Lục Cẩn Nguyên là khó lừa nhất.
Chính cái hành động của nàng càng khiến Lục Cẩn Nguyên cảm thấy điều bất thường. vì chuyện liên quan đến nàng, Lục Cẩn Nguyên nhiều, từ đó về để tâm đến nàng nhiều hơn trong việc.
Tìm nguồn nước và thức ăn, đương nhiên để ăn một bữa no nê, xua tan mệt mỏi những ngày dài hành trình.
Hạ Yên dùng sáu con gà sạch, nấu thành ba nồi canh gà lớn, khiến ai nấy đều ăn đến căng tròn bụng.
Ăn no uống đủ, cuối cùng cũng một giấc ngủ ngon, một giấc đến tận sáng.
Một đêm mộng mị, ngủ dậy tự nhiên tinh thần phấn chấn, sáng sớm tùy tiện nấu một ít cháo gạo lứt, lấp đầy bụng tiếp tục lên đường.
Một vầng thái dương đỏ rực treo cao bầu trời, ánh nắng cực kỳ chói chang, vạn dặm một gợn mây, ánh sáng chói lọi lóa mắt, khiến ai nấy đều đổ mồ hôi đầm đìa.
Mèo con Kute
“Nàng lên đây .” Lục Cẩn Nguyên đang một góc xe bò, liền nhảy xuống, để Hạ Yên đang đầm đìa mồ hôi lên xe bò nghỉ ngơi một lát.
Chân đang từ từ hồi phục, thể đường dài, để chân sớm hồi phục như , liền từ chối thiện ý của , phần lớn thời gian đường đều xe bò.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-cung-co-he-thong-sinh-ton/chuong-13-gap-son-phi-di-lac.html.]
"Không cần , , mệt, chỉ là tiết trời quá oi bức." Hạ Yên lau mồ hôi trán .
Chẳng màng nàng gì, Lục Cẩn Nguyên vươn tay đặt hai bên eo nàng, khẽ nhấc bổng đặt nàng lên xe bò.
Hắn : "Ta , chân tê cứng cả , nhân tiện vận động một chút. Nàng xem kìa, trán nàng đầy mồ hôi, mau nghỉ ngơi ."
"Chư vị hãy kiên trì thêm chút nữa, chỉ còn một ngày đường nữa là thể đến Mạc Bắc . Thấy dân chạy nạn càng ngày càng ít, Mạc Bắc nhất định hạn hán." Lục Vĩnh Nguyên thấy đôi môi khô nứt, bàn chân chai sần rách nát của , liền an ủi.
Tần Lộ ngước mắt mặt trời đang chói chang đỉnh đầu, chỉ tay về phía miếu hoang xa : "Đại thiếu gia, Nhị thiếu gia, tiết trời hôm nay quả thật quá nóng bức. Phía một ngôi miếu hoang, chi bằng chúng nghỉ ngơi một lát, đợi khí trời dịu hãy tiếp."
"Đại ca, Nhị ca, cứ lời Tần thúc . Ta cũng chịu nổi nữa , huống hồ họ." Lục Thanh Nguyên thở hổn hển .
Lục Vĩnh Nguyên và Lục Cẩn Nguyên trao đổi ánh mắt, gật đầu đồng ý.
Quả thật với cái nhiệt độ , ngay cả mấy gã đại trượng phu như bọn họ còn khó lòng chịu nổi, huống chi trong đoàn còn nhiều già.
Thế là liền hướng miếu hoang mà tới. Khi đến cửa miếu, mấy thấy một cỗ xe ngựa quen thuộc đang đậu ở đó.
Bước trong, quả nhiên thấy Lục Minh cùng hai trong gia đình đều đang nghỉ ngơi, bên cạnh còn hơn hai mươi gã nam nhân mặt mày hung thần ác sát đang .
Lục Cẩn Nguyên cảm thấy , ánh mắt va chạm với Tần Lộ vốn cảnh giác, sự bất an trong mắt đối phương.
Hai dừng bước, hiệu cho đừng tiếp.
"Cẩn Nguyên, là Nhị thẩm của con mà, các con cũng đến đây nghỉ ngơi , mau ." Trương thị mắt tinh nhanh trong miếu thấy bọn họ, liền nhiệt tình đến bất thường mà chào hỏi, mời họ .
"Đường ca nguy hiểm!" Lục Tri Kiệt ở một góc miếu hoang bỗng hét lớn, đó lập tức Lục Minh bịt miệng .
Lục Cẩn Nguyên lập tức cảm giác như đang kẻ giăng bẫy chờ họ nhảy , liền đầu : "Chạy mau, bên trong !"
Lục Thanh Nguyên đang đậu xe bò bên ngoài miếu, thấy tiếng động, liền ăn ý bảo Lý thị và Đại tẩu Vân Nương ôm Lục Tri Lễ lên xe bò.
"Các ngươi mau lên, bọn chúng sắp chạy , bọn chúng nhiều thứ quý giá!" Trương thị thấy mấy lùi phía , Lý thị và những khác còn lên xe bò định trốn thoát, nàng liền điên cuồng hét trong miếu hoang.
Hai mươi gã nam nhân hung thần ác sát trong miếu hoang lập tức rút đao giấu trong đống cỏ khô gần đó, xông tới vung đao c.h.é.m về phía .
"Tam , Yên Nhi, mau đưa nương và các nàng chạy , chúng gặp ở Mạc Bắc thành!" Lục Cẩn Nguyên hét về phía Lục Thanh Nguyên vẫn còn bên ngoài miếu, đó dùng sức đóng sập cánh cửa miếu hoang đổ nát .
Bên trong cánh cửa, chỉ còn Lục Cẩn Nguyên, Lục Vĩnh Nguyên và Tần Lộ đối phó.
Bên ngoài cánh cửa, Lục Thanh Nguyên nhận sự nghiêm trọng của sự việc, dùng sức c.ắ.n chặt môi, cố gắng giữ bình tĩnh.
"Tam , tin ?" Hạ Yên tiếng Lục Cẩn Nguyên mà sững sờ, giờ mới phản ứng , với Lục Thanh Nguyên.
Lục Thanh Nguyên đáp: "Nhị tẩu cứ , tin tẩu." Đối với vị Nhị tẩu , Lục Thanh Nguyên mực tin tưởng, nghĩ Nhị tẩu ắt hẳn cách.
"Bên ngoài cứ giao cho , trong giúp Đại ca họ. Nhị ca của tuy chân mới lành, nhưng võ công của tự bảo vệ thì thành vấn đề. Võ công của khá, nhất định bảo vệ Đại ca."
"Nương và các nàng cứ yên tâm, nhất định sẽ bảo vệ họ. Trên đường , sẽ để dấu hiệu cho các , chúng nhất định sẽ gặp ở Mạc Bắc thành." Hạ Yên cố gắng giữ bình tĩnh .
Lục Thanh Nguyên liền vội vàng nhảy xuống xe bò, chuẩn tiến miếu hoang.
Lý thị cố gắng kìm nén nước mắt, lo lắng nghẹn ngào : "Con cũng chú ý an , để thiếu một ai."
Bên cạnh, Vân Nương cũng đỏ hoe mắt, mặt đầy vẻ lo lắng.
Lục Thanh Nguyên gật đầu, rút bốn thanh kiếm giấu xe bò , phóng lật miếu hoang, bắt đầu cuộc c.h.é.m g.i.ế.c.