Nữ Phụ Cũng Có Hệ Thống Sinh Tồn - Chương 11: ---Gặp nạn dân, chia đường đi

Cập nhật lúc: 2025-11-13 13:47:08
Lượt xem: 38

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qUEptqLCF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Dần dần Lục Cẩn Nguyên chút mất kiểm soát.

 

………… (Tự tưởng tượng nhé~)

 

Nhìn nàng sắc mặt hồng hào, hai mắt khẽ nhắm, chìm … Lục Cẩn Nguyên chợt tỉnh táo, buông môi nàng .

 

Sự rời của khiến Hạ Yên từ từ mở mắt, nửa hé khuôn mặt , nhưng , chỉ thể khẽ gọi: “Cẩn Nguyên...”

 

Chưa dứt lời, Lục Cẩn Nguyên bịt miệng nàng : “Đừng gọi, nếu còn gọi nữa thì mạng cũng là của nàng mất thôi.” Nha đầu e là tiếng động tình của mê hoặc lòng đến mức nào.

 

Nếu ngại đang ở xe ngựa, thì dù là Thiên Vương lão tử đến, cũng "ăn" nàng .

 

Nghĩ đến cảnh độc hai mươi mốt năm mà mật với thê tử còn nhịn, Lục Cẩn Nguyên trong lòng thở dài.

 

Hắn thẳng dậy, cam chịu buộc đai lưng cho nàng.

 

Còn Hạ Yên cảm nhận sự khác lạ trong cơ thể , lưng với , dám .

 

Lúc dừng còn chút thất vọng… Cái quỷ gì , còn cần thể diện nữa ? Nàng nghiêng vùi mặt chăn, chịu đựng sự giằng xé nội tâm.

 

Cuối cùng, theo sự lắc lư của xe ngựa, nàng chìm giấc ngủ.

 

Càng rời xa kinh thành, các thị trấn, thôn xóm xung quanh cũng còn vẻ trù phú như . Nhiều khi đường còn thấy bóng cây nào, sông ngòi cũng khô cạn, trông như hạn hán.

 

Trên đường còn nhiều tha hương, mang theo hành lý rời bỏ quê hương, những đang chạy nạn xung quanh, Hạ Yên nghĩ đây chắc hẳn là huyện Bình Hà mà trong sách đến nạn hạn hán, nơi cách Mạc Bắc mười mấy ngày đường.

 

Mà đôi chân của Lục Cẩn Nguyên trong mấy ngày nay, nhờ châm cứu kết hợp với t.h.u.ố.c của Hạ Yên, mỗi ngày hai mát xa chân, cộng thêm sự kiên trì luyện tập phục hồi màng sống c.h.ế.t của Lục Cẩn Nguyên, và công lao quan trọng nhất của nước suối linh tuyền.

 

Giờ đây thể bình thường như thường, chỉ là thể chạy nhanh, và còn kiên trì luyện tập.

 

Lúc Hạ Yên tựa xe ngựa chút bất an.

 

“Sao ?” Lục Cẩn Nguyên thấy nàng liền hỏi.

 

Hạ Yên lắc đầu, tiện điều gì, bèn bừa: “Nhìn những chạy nạn , chúng xe ngựa, quần áo khá lộng lẫy, cứ thấy trong lòng bất an.”

 

Thực , so với điều , nàng càng lo lắng hơn cho đại ca Lục Vĩnh Nguyên, trong sách chính là ở huyện Bình Hà suýt mất mạng vì Vương thị, nhị thẩm gây chuyện.

 

cụ thể là chuyện gì thì nàng nhớ , lúc nàng thật sự hối hận vì ban đầu tiểu thuyết một cách nghiêm túc.

 

“Nàng lo lắng họ thấy chúng nhiều xe ngựa, sẽ đồ vật quý giá, gây khó dễ cho chúng ?” Lục Cẩn Nguyên .

 

Hạ Yên gật đầu.

 

Suy nghĩ một lát, Lục Cẩn Nguyên cho dừng xe ngựa, gọi chuẩn bàn bạc.

 

“Những lo ngại của hai lý, chúng quả thực quá phô trương. Nếu tai ương càng nghiêm trọng, nạn dân nổi loạn, chúng chắc chắn sẽ trở thành mục tiêu của họ.” Lục Vĩnh Nguyên xong lo ngại của hai thì vô cùng đồng tình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-cung-co-he-thong-sinh-ton/chuong-11-gap-nan-dan-chia-duong-di.html.]

 

Tần Lộ cũng gật đầu : “Vậy chúng nên gì? Những chiếc xe ngựa e là thể giữ nữa.”

 

Lục Cẩn Nguyên suy nghĩ một lát, hiện giờ chân lành, trở thành chỗ dựa chính của , kinh nghiệm hành quân tác chiến nhiều năm khiến tin tưởng năng lực của . Mấy ngày nay cũng là mấy ngày Lục Vĩnh Nguyên cảm thấy thoải mái nhất trong mấy tháng qua.

 

“Toàn bộ xe ngựa hãy mang đến huyện tìm những nhà giàu mà đổi lấy lương khô, đó mua hai chiếc xe bò, để già và trẻ nhỏ , còn tất cả đều bộ. Ngoài , quần áo của , khi bán xe ngựa ở huyện hãy tìm cách kiếm mỗi một bộ để đổi.” Hắn nghiêm nghị .

 

“Nhìn lượng chạy nạn , e rằng tình hình tai ương phía còn nghiêm trọng hơn nữa.” Nói đến đây Lục Cẩn Nguyên chút bất lực, tai họa do con gây thể dùng cách g.i.ế.c chóc mà giải quyết, nhưng tai họa thiên nhiên thì thể chống , tai họa, dù thần thông quảng đại đến mấy cũng đành bất lực.

 

Hạ Yên suy nghĩ một lát, bổ sung: “Còn nữa, nước của chúng nhất định hết sức trân trọng, thể lãng phí nữa. Tất cả nước của hãy gom , mỗi ngày phát theo định kỳ.”

 

Trước nạn hạn hán, nước là vật tư quan trọng nhất. Tuy trong gian của nàng hồ linh tuyền, nhưng thể để lộ . Chỉ thể đợi uống hết nước, cần tìm nguồn nước mới nghĩ cách.

 

Trương thị bán xe ngựa bộ, lập tức vui : “Ta đồng ý, xe ngựa thế bán ? Ta bộ, bán thì các ngươi bán , còn quần áo cũng đổi, loại vải thô đó mặc quen.”

 

“Đệ , tình hình hiện giờ thể xem thường, nàng vẫn nên an phận theo sắp xếp của .” Lý thị nhíu mày .

 

Hạ Yên lạnh mặt : “Nhị thẩm, bây giờ là vì sự an của mà suy nghĩ. Quần áo vải thô chúng ai cũng thể mặc, cớ chỉ thẩm thể mặc, đây từng mặc qua.” Nghĩ đến gia cảnh đây của Trương thị, nàng .

 

“Mặc dù đây nhà ở trong thôn ruộng, nhưng là con gái của lý trưởng, cha dành cho những điều nhất, bao giờ mặc vải thô. Không như ngươi lớn lên ở vùng núi nghèo khó, ai yêu thương, quen mặc áo vải thô.” Biết chuyện cũ của Hạ Yên, Trương thị đáp trả.

 

Mèo con Kute

Lục Cẩn Nguyên thần sắc lạnh lùng, trong đôi mắt đen ngập tràn vài phần tức giận: “Không đổi thì riêng, dù cũng chỉ còn mười mấy ngày là đến Mạc Bắc, lương thực sẽ chia cho các ngươi, cả nhà các ngươi cứ xe ngựa .”

 

Nói gì cũng , nhưng Trương thị ngàn vạn nên, nên chạm nghịch lân của Lục Cẩn Nguyên.

 

Suốt chặng đường ngày đêm bên , tình cảm của đôi phu thê trẻ thăng hoa nhanh. Hạ Yên đặt đỉnh trái tim, bất cứ ai cũng phép nửa lời về nàng.

 

“Đi riêng thì riêng, mau chia lương thực cho chúng , đỡ cùng các ngươi mà còn chậm trễ hành trình.” Trương thị dậy, kéo con trai thẳng về phía xe ngựa, hai cô con gái nàng thèm quản, hai cô bé tự dậy đuổi theo.

 

Lục Minh quản chuyện gì, cũng theo về xe ngựa.

 

“Thật sự để nhị thúc, nhị thẩm tự ?” Lục Vân Sơ bên cạnh chút lo lắng, lén Lục Cẩn Nguyên đang mặt mày tối sầm.

 

Tuy nàng cũng thích Trương thị, nhưng dù cũng là , Trương thị quả thật đáng ghét, nhưng cũng từng chuyện gì gây tổn hại thực chất đến .

 

“Chúng bộ chậm hơn, cứ theo xe ngựa của họ một đoạn, nếu chuyện gì còn thể ứng phó.” Hạ Yên vươn tay ống tay áo của Lục Cẩn Nguyên, lén lút gãi nhẹ lòng bàn tay .

 

Lục Cẩn Nguyên đối với Hạ Yên tức khắc hết cả giận dỗi, thấy trời còn sớm liền : “Cứ , và tam sẽ tới huyện bán xe ngựa, chuẩn xe bò và quần áo. Các ngươi cứ nghỉ ngơi tại chỗ, đợi chúng trở về hẵng khởi hành.”

 

Mọi đều đồng ý, bèn dỡ hết đồ đạc xe ngựa xuống.

 

“Thiếp cùng tới huyện.” Hạ Yên kéo tay .

 

Lục Cẩn Nguyên nắm nhẹ bàn tay nhỏ nhắn của nàng: “Nàng ở đây giúp đại ca họ phân phát lương khô cho nhị thẩm , nàng mặt thì họ nhất định sẽ nhị thẩm bắt nạt.”

 

Nghĩ cũng , thể để Trương thị chiếm lợi.

 

 

Loading...