Nữ Phụ Cũng Có Hệ Thống Sinh Tồn - Chương 105: ---Thu dọn ác nô

Cập nhật lúc: 2025-11-13 13:49:13
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qUEptqLCF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ba ngày , khi Hạ Yên xuất phát, nàng đến phủ Cố Tích đón hai vị mama, cùng đến Ngọa Vân Sơn Trang.

 

Trương thúc của sơn trang đợi từ lâu, trong sân hai mươi nha đang , vẻ như đợi lâu nên chút mất kiên nhẫn.

 

Hạ Yên dẫn hai vị mama đến, Trương thúc lập tức nghênh đón.

 

“Thiếu phu nhân, tất cả nha của sơn trang đều đợi ở đây .”

 

Hạ Yên gật đầu, bước lên bậc thang, “Hai vị là giáo dưỡng mama mà mời về, một vị họ Trần, một vị họ Phương, thời gian mỗi ngày họ sẽ dạy các ngươi những lễ nghi cơ bản.”

 

Nàng nghiêm nghị đó chuyện, vài nha chút nhan sắc bên tỏ vẻ khinh thường.

 

Hạ Yên thu tất cả biểu cảm của mắt, cũng chút hiểu đại khái về từng .

 

“Ai phục tùng, ai thắc mắc, bây giờ hãy đưa , đừng để phát hiện các ngươi lươn lẹo.” Nàng cảnh cáo.

 

“Trước đây chúng từng học lễ nghi gì, cũng , bây giờ bắt học?”

 

.”

 

Hai nha nhan sắc khẽ lẩm bẩm.

 

Hạ Yên tai thính .

 

“Trước , bây giờ Ngọa Vân Sơn Trang do quản, tiếp tục ở , thì theo sắp xếp của . Không thì lập tức thu dọn đồ đạc rời , Lục gia giữ lười nhác, phục tùng, hai lòng.”

 

Hạ Yên căng mặt, giống thần thái của Lục Cẩn Nguyên.

 

“Trần mama, Phương mama, ở đây giao cho hai vị. Nếu ai gây rối, chịu học hành tử tế, hai vị hãy cho , sẽ xử lý.”

 

Nói xong Hạ Yên thèm để sắc mặt nào mà bỏ , Trương thúc chỉ ngón tay đám nha , vội vàng theo nàng.

 

“Thiếu phu nhân, đám nha , đừng giận.”

 

Trương quản gia .

 

Hạ Yên do dự một lát mới : “Đám ở sơn trang quen lười biếng. Chàng xem đám nha , móng tay còn hơn cả , nếu quản giáo cẩn thận, chỉ sẽ càng ngày càng vô phép.”

 

“Thiếu phu nhân sai, sơn trang ít khi lui tới, cần hầu hạ khác, đám cô nương chắc cả ngày đều tự huyễn hoặc là chủ nhân sơn trang mất , Trịnh bà tử cũng chẳng quản.” Trương thúc cũng khá bất lực, ông chỉ thể quản đám nam nhân việc vặt trong phủ, còn đám cô nương thì do một v.ú già khác quản lý.

 

“Vậy thế , hậu sơn xem suối nước nóng , gọi Trịnh bà tử, bảo nàng lên núi tìm .” Hạ Yên thầm nghĩ, xem Trịnh bà tử cũng cần răn đe cẩn thận.

 

Nàng liền dẫn nha Thu Nguyệt cùng đến suối nước nóng.

 

Hạ Yên những căn nhà sắp thiện, chỉ còn vài chi tiết nhỏ, hài lòng gật đầu. Nàng thầm nghĩ, tay nghề của đám thật tồi, xem ý tưởng của thể thực hiện .

 

Không lâu , Trương thúc dẫn Trịnh bà tử vội vã đến.

 

“Thiếu phu nhân, Trịnh bà tử đến.”

 

Hạ Yên liếc Trịnh bà tử đang mà như , trông vẻ là một kẻ khó chơi.

 

“Tham kiến Thiếu phu nhân.” Dưới ánh mắt hiệu của Trương quản gia, Trịnh bà tử cam tâm tình nguyện hành lễ.

 

“Thôi , đừng bày mấy trò hư danh đó. Ta hỏi ngươi, đám nha ? Bình thường ngươi quản giáo chúng thế nào.” Hạ Yên nghiêm mặt .

 

Trịnh bà tử thấy nàng còn trẻ, căn bản để tâm, qua loa : “Chẳng vẫn đó ? Sơn trang bình thường mấy ai đến, lười biếng một chút cũng là chuyện thường, chỉ cần quản lý sơ qua là .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-cung-co-he-thong-sinh-ton/chuong-105-thu-don-ac-no.html.]

 

Hạ Yên động thanh sắc liếc nàng một cái, khóe môi hiện lên nụ lạnh: “Thế ? Đám cô nương đứa nào đứa nấy móng tay còn dài hơn cả , còn tưởng là tiểu thư sơn trang cưng chiều đó chứ.”

 

“Làm gì chuyện đó, lời Thiếu phu nhân e rằng chút khoa trương .” Trịnh bà tử vẻ mất kiên nhẫn, “Cũng quá lớn chuyện .”

 

Hạ Yên nhanh chậm nhướng mày, hình đoan nhã ghế, hàn ý trong mắt dần trở nên đậm hơn: “Ngươi ở sơn trang bà tử ? Trong mắt e rằng là đang nữ chủ nhân thì đúng hơn. Hừm... Thật trời cao đất rộng, liêm sỉ là gì.

 

Ngọa Vân Sơn Trang bây giờ là của , coi thường như , ngươi nghĩ còn thể giữ ngươi ở đây ?”

 

Nàng đưa ánh mắt âm trầm quét qua nàng một cái, sang Trương thúc: “Mang bán khế của Trịnh bà tử đây, thỉnh vị đại Phật chỗ khác, miếu nhỏ của chứa nổi nàng .”

 

Trịnh bà tử thấy nàng thật, trong lòng cũng chút rụt rè, nhưng nghĩ đến là cố nhân của Lục gia, liền cứng miệng : “Ta chính là cố nhân của Lục gia, từng hầu hạ Lão phu nhân ở tướng quân phủ, ngươi quyền tự ý xử lý .”

 

Không khí xung quanh dần trở nên nặng nề, Hạ Yên cau chặt mày, vẻ mặt vui, quả là , đến đây lâu như , từng gặp loại kẻ mặt dày cứng đầu như thế .

 

“Từng hầu hạ Lục gia Lão phu nhân ư? Sao nhỉ, tiễn ngươi xuống, ngươi giúp hỏi thăm tổ mẫu một chút? Ta xem rốt cuộc lão nhân gia sẽ giúp , đứa cháu dâu , là giúp ngươi, một hạ nhân.” Hạ Yên lạnh.

 

Trịnh bà tử dọa đến mức nuốt khan một tiếng, trong lòng thấp thỏm yên, nhưng nghĩ Lục gia trọng tình nghĩa, nhất định sẽ dễ dàng phát mại nàng .

 

“Thiếu phu nhân tại cứ luôn tha cho , chẳng đúng với ? Tại phát mại , phát mại , nhất định Lục gia đồng ý.” Nàng giả vờ đáng thương, vẻ .

 

“Ta là dâu hiền của Lục gia, đương nhiên quyền xử trí ngươi, nếu Lục Cẩn Nguyên dám một câu thể phát mại ngươi, ...” Hạ Yên dậy, mặt hiện rõ vẻ lạnh lùng kiên quyết cho phép khác nghi ngờ.

 

một nửa, phía liền tiếng cắt ngang.

 

“Đương nhiên dám...”

 

Lục Cẩn Nguyên đoan chính xe lăn, xuất hiện lưng nàng. Đây vẫn là đầu tiên thấy Hạ Yên nổi giận, đang trêu đùa nàng.

 

“Người , lập tức lôi bà tử chọc giận Thiếu phu nhân , cùng với tất cả nhà của nàng phát mại luôn.” Giọng lạnh lẽo đến đáng sợ, khi về phía Trịnh bà tử, vẻ mặt âm trầm khiến chân tay mềm nhũn.

 

Không sống c.h.ế.t, thể chọc giận một hiền lành như Hạ Yên đến mức , chắc hẳn những lời khó đến nhường nào.

 

Lục Cẩn Nguyên trực tiếp lộ rõ vẻ vui mặt, Trương thúc bên cạnh ngẩn dám lên tiếng.

 

Tiếp đó vung tay áo, từ xung quanh xuất hiện hai hắc y nhân bịt mặt, trực tiếp nhét thứ gì đó miệng Trịnh bà tử, xách nàng thẳng xuống núi.

 

“Ngươi theo xử lý, tất cả nhà của bà tử đều phát mại, đồ vật của Lục gia, một thứ cũng mang .” Lục Cẩn Nguyên sang Trương thúc bên cạnh.

Mèo con Kute

 

Trương thúc sợ đến mức run rẩy, vội vàng theo hắc y nhân xuống núi.

 

Đợi đến khi sang Hạ Yên, liền như biến sắc mặt, tức thì hì hì, mặt đầy vẻ cầu khen ngợi, cầu tán thưởng.

 

“Chàng đến đây?” Trong mắt Hạ Yên lóe lên vẻ vui mừng, cảm giác nam nhân mặt giúp đỡ thật là tuyệt.

 

“Nếu đến nữa, nương tử của chọc giận đến hỏng mất , sẽ đau lòng bao chứ.” Đáy mắt Lục Cẩn Nguyên tràn đầy ý .

 

Đám hạ nhân đang xây nhà ở gần đó đều dám thở mạnh, thật đáng sợ quá, để bọn họ thấy cảnh chứ, Thiếu tướng quân sẽ móc mắt bọn họ chứ...

 

Đám run rẩy thôi, vẻ mặt Thiếu tướng quân khác hẳn lúc , thật sự đáng sợ.

 

Trên núi xây một căn nhà đẽ, sẽ về chịu đói chứ...

 

Đám công nhân đều trưng vẻ mặt “ chẳng thấy gì hết”, khiến Hạ Yên cảm thấy buồn .

 

Để ngăn bọn họ suy nghĩ lung tung, Hạ Yên đành đẩy Lục Cẩn Nguyên xuống núi.

 

 

Loading...