Triệu Sứ tìm thấy quả dưa hấu của ở ghế , còn cắt thành từng hộp, cô thẳng thắn : "Lần cần phiền phức như , thể mang nguyên một quả cho em, em thích tự tay khoét ăn."
Cô xong ngẩng đầu Tống Hứa Nghiễn, thấy sắc mặt u ám, vội vàng đổi giọng: "Em đùa thôi, thật em thích cắt lát hơn, như ăn sẽ tiện hơn một chút."
Triệu Sứ quan sát biểu cảm của Tống Hứa Nghiễn, thấy đổi giọng mà vẫn cau , cô lo lắng hỏi: "Quả dưa chắc đắt lắm nhỉ, bao nhiêu tiền? Em chuyển khoản cho ?"
Lúc Tống Hứa Nghiễn cuối cùng cũng chút đổi, chính là trông còn vẻ tức giận hơn nãy.
Anh đưa tay gõ đầu Triệu Sứ: "Cô coi là bán dưa hấu ?"
Triệu Sứ , lập tức xuôi theo, : "Tất nhiên là ! Anh Hứa Nghiễn là hào phóng nhất, quả dưa chắc chắn là tặng em, cảm ơn Hứa Nghiễn!"
Giọng cô ngọt ngào mềm mại, lúc lên đôi mắt cong cong, ướt át. Đây là cách lấy lòng mà sớm quen thuộc, cũng thích.
Tâm trạng cuối cùng cũng dịu một chút, nhưng ngẫm câu nãy của cô, thấy : "Đổi cách xưng hô , gọi tên đầy đủ của ."
Anh Hứa Nghiễn – rõ ràng đây cũng bình thường, hiểu bây giờ thấy giả tạo?
"Tống Hứa Nghiễn." Triệu Sứ vẫn giữ nguyên tư thế ngoan ngoãn nãy, : "Hôm nay cảm ơn tặng dưa cho em, nếu còn việc gì khác nữa thì mau trở về bệnh viện , đừng chậm trễ việc điều trị, em cũng về ký túc xá đây."
Triệu Sứ xong liền định mở cửa xuống xe.
Tay cô chạm tay nắm cửa bên trong thì một bàn tay to lớn phủ lên mu bàn tay cô, ngăn cản hành động của cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-cham-chi-dien-kich/chuong-92-a.html.]
Triệu Sứ nghi hoặc đầu , bất ngờ kịp đề phòng, chóp mũi khẽ lướt qua mặt Tống Hứa Nghiễn. Cô lập tức sợ hãi lùi , lưng áp chặt cửa xe.
Tống Hứa Nghiễn vì để giữ cánh cửa bên của cô mà cả đều nghiêng tới, cơ thể áp sát cô, mặt cũng gần. Chỉ tư thế thì Triệu Sứ tựa như đang ôm lòng.
"Sao, ? Còn chuyện gì ?" Triệu Sứ căng thẳng đến mức bắt đầu lắp bắp.
Trong mắt cô là vui mừng mà là sợ hãi lộ liễu, hành động theo bản năng của cô cũng là né tránh.
Cô chống cự sự mật của ? Nhận điều , Tống Hứa Nghiễn như sét đánh.
Vốn dĩ nay vẫn luôn là từ chối khác, bao giờ đến lượt khác từ chối ? Đặc biệt là còn là Triệu Sứ, thường xuyên bám theo , vì mà thể buông bỏ cả tôn nghiêm của !
Tống Hứa Nghiễn chuyện kích thích, tính cách mạnh mẽ và bạo ngược của bộc phát, tức giận đến mất lý trí, lúc chỉ cho Triệu Sứ một bài học.
Cơ thể tiếp tục đè xuống, cố tình tiến gần Triệu Sứ hơn.
Triệu Sứ định gì, tóm , trông nguy hiểm, cô nhanh chóng chạy trốn.
với tình hình hiện tại thì thể chạy . Triệu Sứ đột nhiên liếc thấy Hà Đông ở hàng ghế , lập tức hét lớn: "Chú Hà! Giúp cháu mở cửa xe!"
Hà Đông cô liền xuống xe.
Sau đó... còn gì nữa.