Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Nữ Phụ Chăm Chỉ Diễn Kịch - Chương 91: A

Cập nhật lúc: 2025-07-05 09:17:01
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Không ." Giọng Lục Cảnh Dương nhỏ như tiếng thì thầm: "Chỉ là cảm thấy lạnh, lát nữa ăn cơm xong, về khoác thêm áo."

Lúc Lục Cảnh Dương rời thì đầu óc vẫn còn mơ hồ, buổi chiều cũng đến giảng cùng với Triệu Sứ.

Triệu Sứ nhận sự bất thường của , tối về cô mở bảng điều khiển xem, vẫn thông báo nào.

Cô suy nghĩ mãi mà , cuối cùng quyết định tắm ngủ. Biết khi tỉnh dậy, sẽ mạch suy nghĩ mới.

Triệu Sứ tắm xong, đang định sấy tóc thì đột nhiên nhận điện thoại của Tống Hứa Nghiễn, bảo cô xuống lấy đồ.

Triệu Sứ cảm thấy kỳ lạ, xuống.

Tống Hứa Nghiễn ở đầu dây bên : " bảo mang đến cho cô một quả dưa hấu, là loại hạt, cô màu xuống lấy ."

Ai mà chống sức hấp dẫn của dưa hấu hạt trái mùa chứ?

Triệu Sứ dép lê chạy xuống lầu.

Xuống đến nơi thì thấy quả dưa hấu nào, bên đường chỉ một nam sinh đang sống sờ sờ.

Triệu Sứ thời gian điện thoại, đúng là ngày 8 tháng 11, đến ngày 11 mà.

Chẳng lúc Tống Hứa Nghiễn còn đang viện ? Sao xuất hiện ký túc xá của cô?

Tống Hứa Nghiễn từ xa, thấy Triệu Sứ lúc thì xem điện thoại, lúc thì ngẩng đầu trời, đó trực tiếp lưng về phía , cúi đầu, đang gì.

Anh tới, lưng Triệu Sứ, cánh tay lành lặn vươn qua vai vòng cô, rút điện thoại tay cô .

Chỉ thấy màn hình điện thoại dừng ở một phần mềm xem lịch.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-cham-chi-dien-kich/chuong-91-a.html.]

"Cô xem lịch gì?"

Triệu Sứ đối mặt với , lắp bắp : "Em, em xem bừa thôi. Anh Hứa Nghiễn, đến đây? Bây giờ vẫn đến ngày xuất viện mà?"

Anh khoác một chiếc áo khoác màu đen, bên trong là một bộ quần áo bệnh nhân, Triệu Sứ đoán là trốn bệnh viện chạy đến đây.

Tống Hứa Nghiễn cau mày, vẻ mặt vui : “Vừa nãy chẳng trong điện thoại ?”

"Anh là... Mang dưa hấu đến cho em?" Triệu Sứ trái : "Dưa ?"

"Trên xe."

Triệu Sứ lúc mới phát hiện lưng Tống Hứa Nghiễn một chiếc xe thương vụ màu đen đang yên tĩnh đậu ở đó, cô hai lời liền chạy tới.

Tống Hứa Nghiễn thầm nghĩ, nếu kẻ buôn xách hai quả dưa đến mặt cô thì e là cô bán còn đếm tiền giúp .

Triệu Sứ mở cửa ghế lái phụ, phịch xuống. Lúc trong cô mới phát hiện xe còn một , là tài xế nhà Tống Hứa Nghiễn, Hà Đông.

"Chú Hà, chú ở đây thế? Chú là đang ở quê ? Hôm nay đến đây công tác ?"

Triệu Sứ nhiệt tình chào hỏi đối phương, đồng thời ánh mắt đảo loạn xe, tìm quả dưa của .

Hà Đông nhắc nhở: "Cô Triệu, dưa ở ghế ."

"Ồ ồ, , cảm ơn chú Hà."

Tống Hứa Nghiễn bên ngoài, thấy Triệu Sứ lên ghế phụ lái đầy một phút xuống, đó nhanh chóng chui ghế .

Anh vòng sang bên xe, cạnh Triệu Sứ.

Loading...