Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Nữ Phụ Chăm Chỉ Diễn Kịch - Chương 82: A

Cập nhật lúc: 2025-07-05 09:16:40
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Triệu Sứ chọn chiếc giường trong cùng sát cửa sổ, khi xuống, bác sĩ đẩy áo cô lên, đó đặt chiếc khăn bọc túi chườm đá lên lưng cô.

"Cháu đặt báo thức, 20 phút thì lấy , đó cách một tiếng chườm tiếp." Bác sĩ dặn dò.

Triệu Sứ một tiếng, khi đặt báo thức xong, cô liền im ở đó ngủ.

Vì báo thức thỉnh thoảng kêu một nên cô ngủ cũng yên giấc.

Không qua bao lâu, Triệu Sứ cuối cùng cũng thấy giọng của bác sĩ: "Bạn học Triệu Sứ, kết quả , vấn đề gì khác, chỉ là tổn thương cơ lưng. kê cho em một ít thuốc mỡ, em thể về ."

Triệu Sứ mơ mơ màng màng bò dậy từ giường, chỉnh quần áo, tấm rèm trắng xóa mặt, não bắt đầu hoạt động chậm chạp.

Rõ ràng cô nhớ lúc xuống thì tấm rèm đang mở.

Triệu Sứ nghi hoặc đưa tay kéo rèm , đột nhiên thấy giường bên cạnh thêm một . Trên tay đó quấn băng gạc, đang ngửa giường. 

Ánh sáng trong phòng tối, chỉ đường nét ngũ quan của đối phương thì cảm thấy chút quen mắt.

Triệu Sứ tưởng hoa mắt, cô mở to mắt tiến đến gần giường bệnh của .

"Trên mặt tiền ? Cô cứ chằm chằm như ?"

Giọng của Tống Hứa Nghiễn khàn.

"Tống Hứa Nghiễn! Thật sự là ! Anh ?" Triệu Sứ chỉ cánh tay , nhỏ giọng hỏi: "Anh đánh ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-cham-chi-dien-kich/chuong-82-a.html.]

Tống Hứa Nghiễn há miệng, cuối cùng chọn cách phớt lờ câu hỏi của cô, chỉ trầm giọng hỏi: "Cô gọi là gì?"

Triệu Sứ ít khi gọi cả họ lẫn tên của .

Triệu Sứ nhắc nhở, lúc mới phát hiện vô tình gọi cả tên đầy đủ của .

Trong tiểu thuyết, nữ phụ gọi thẳng tên khác, mà gọi là , chị, những cùng lứa thì chỉ gọi tên, gọi họ. Sau khi Triệu Sứ xuyên , cô cố gắng thực hiện thói quen . Có thể giả vờ thì giả vờ, giả vờ thì gọi thẳng tên.

Giống như tình huống hiện tại, là vì cô mới ngủ dậy, não khởi động xong, quên mất giả vờ.

Nhìn vẻ bình tĩnh giả tạo của Triệu Sứ, khóe môi Tống Hứa Nghiễn cong lên một độ cong dễ nhận thấy: "Sau thể gọi tên ."

"Hả?"

"Ừ, giống như nãy, cứ gọi như ."

"Tống... Hứa Nghiễn?" Triệu Sứ cẩn thận hỏi .

Khóe môi Tống Hứa Nghiễn cong sâu hơn: "Ừ."

Lúc cô gọi tên đầy đủ của , cô khác so với bình thường. Giọng điệu của từng chữ như mang theo ấm của cô, rơi tim , từ từ hóa thành một dòng suối ấm áp của mùa xuân.

Tối hôm Tống Hứa Nghiễn ngủ ngon, ban ngày ở sân bóng rổ vì phân tâm nên va , thương cổ tay.

Anh đến phòng y tế của trường chụp X quang, kết quả kiểm tra là xương cổ tay gãy. Bác sĩ bó bột thạch cao cho , dùng băng treo lên cổ tay.

Vốn dĩ bó bột xong là thể rời nhưng lúc ngang qua phòng bệnh bên cạnh, cánh cửa khép hờ đột nhiên một cơn gió thổi mở.

Loading...