"Ừ, ý." Tống Hứa Nghiễn tỏ vẻ mất kiên nhẫn: "Nhanh thu hồi mấy lời thề lung tung của cô ."
Cả đời bạn trai, lời độc như mà cô cũng dám thề, lỡ như thành sự thật thì ?
Triệu Sứ nghĩ thầm, cách cũng , cách cũng , còn cô xin thế nào nữa? Chẳng lẽ bồi thường vật chất ?
Cô tiền, cho dù tiền cũng nỡ tiêu Tống Hứa Nghiễn, rằng đơn hàng hôm nay của cô mới kiếm một trăm năm mươi tệ, còn đủ mua một cái cúc áo quần áo của nữa.
"Có em bồi thường vật chất ?" Triệu Sứ thẳng thắn : "Em tiền, thể tặng thứ gì ."
Vẻ mặt Tống Hứa Nghiễn tựa như đang chuyện thế kỷ: "Nhìn mấy thứ đồ nát mà cô từng tặng , cô nghĩ còn trông chờ cô tặng đồ cho ?" Dừng một chút, : "Triệu Sứ, nhà cô cũng nghèo mà, cô trông nghèo kiết xác thế, học đại học còn nhận học cho khác? Cô thiếu mấy trăm tệ đó ?"
"Em trông nghèo kiết xác." Triệu Sứ nghiêm mặt : "Em thực sự nghèo kiết xác.”
Tống Hứa Nghiễn hiểu: "Nhà cô cho cô tiền sinh hoạt ?"
"Không cho, mà là..." Triệu Sứ do dự nên thật , đột nhiên nhớ đến tình tiết trong tiểu thuyết, nhớ hôm nay một cảnh trợ công quan trọng, bèn : "Chị , lên đại học thì là lớn, tự lập, tự kiếm tiền nuôi . Cho nên bây giờ chỉ thêm, mà chị cũng .”
"Cô thêm cái gì? Cũng giống cô ?" Tống Hứa Nghiễn bình tĩnh hỏi.
"Tất nhiên là , chị tìm một công việc ở thư viện, lát nữa em sẽ đến đó tìm chị , cùng ?"
"Ồ." Tống Hứa Nghiễn nhàn nhạt : "Lát nữa cũng mượn sách."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-cham-chi-dien-kich/chuong-76-a.html.]
Triệu Sứ âm thầm trợn mắt, gặp nữ chính thì cứ thẳng, cần tìm cớ mượn sách .
Tan học, Triệu Sứ xe Tống Hứa Nghiễn, cùng đến thư viện.
Cô lấy chiếc điện thoại lúc nãy : "Chiếc điện thoại của Trình ? Sao ở chỗ ?"
Tống Hứa Nghiễn lạnh lùng : " mua của ."
"Mua á? Anh mua điện thoại của gì?"
Tống Hứa Nghiễn bực bội : "Muốn xem xem cô dối , ngờ cô thực sự dối."
"Em cố ý, xin ."
Giọng Triệu Sứ nũng nịu, trong đôi mắt chứa đầy vẻ nịnh nọt, Tống Hứa Nghiễn chỉ cô một cái, cơn tức giận liền tan biến.
Sớm xin như hơn , bày nhiều trò hoa mỹ như gì.
Một lúc , Tống Hứa Nghiễn dường như nhớ điều gì đó, với Triệu Sứ: "Cô tò mò , tại Trình Thịnh chịu bán điện thoại cho ?"
Triệu Sứ thuận theo lời hỏi: "Tại ?"
Tống Hứa Nghiễn nhớ chuyện lúc đó, chế nhạo : "Lúc đầu còn hùng hồn bán, kết quả thấy cái giá đưa thì lập tức đồng ý. Triệu Sứ, kết bạn, cô thể sáng mắt một chút , loại tham tiền háo danh , gì để tiếp xúc."
Triệu Sứ cho là : "Yêu tiền là bản tính của con , em cũng thích tiền. Nếu ..."