Hôm đó, bốn họ học xong tiết tự học buổi tối trở về, lúc ở ký túc xá gặp Phương Bách Xuyên.
Mạnh Thành Nam và Đường Mai gặp Phương Bách Xuyên một trong buổi lễ chào đón tân sinh viên, ngoài , từng gặp ở bất kỳ dịp nào khác.
Thấy đột nhiên xuất hiện ký túc xá lúc , mấy bọn họ đều thầm nghĩ chắc chắn đang đợi cô gái nào đó.
Lúc Phương Bách Xuyên thấy bọn họ, liền thẳng tới.
Mấy , đều chút ngơ ngác, cho đến khi Phương Bách Xuyên gọi tên Triệu Sứ.
"Tiểu Sứ, mua đồ cho , , đưa lấy."
"Muộn quá , ngày mai ." Bây giờ hơn tám giờ , Triệu Sứ đến chỗ , ai đến đó về .
"Không , ở chỗ cũng , dù ở chỗ cũng đồ của ." Phương Bách Xuyên kéo Triệu Sứ lên xe.
Mạnh Thành Nam và Đường Mai theo bóng lưng hai họ rời , Triệu Sứ quen Phương Bách Xuyên từ khi nào, hơn nữa mối quan hệ là bình thường, lời cử chỉ đều thể là mờ ám.
"Các tò mò ?" Bạch Tri Ý phấn khích : "Có tớ kể cho các ?"
Là bạn học cùng lớp và cũng là đầu tiên chứng kiến, Bạch Tri Ý nhiều chuyện bát quái về họ.
*
"Uống nước ép dưa hấu ? Mua cho đấy." Sau khi lên xe, Phương Bách Xuyên đưa cốc nước ép dưa hấu trong khay đựng cho Triệu Sứ.
Đây là thứ đặc biệt mua ở cửa hàng nước ép tươi mang đến đây, từ lúc xong đến khi đưa tay Triệu Sứ, tổng cộng quá năm phút.
Triệu Sứ cắm ống hút , hút một ngụm lớn từ từ mở miệng hỏi: "Cậu mua gì cho chị ? Nói nhé, nếu như quá cồng kềnh thì sẽ giúp ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-cham-chi-dien-kich/chuong-73-a.html.]
"Sao mua đồ cho chị ?" Phương Bách Xuyên ngạc nhiên hỏi.
Triệu Sứ khẽ hừ một tiếng: “ còn hiểu chắc?”
Mỗi Phương Bách Xuyên tặng đồ cho Hạ Đường đều sẽ nhờ Triệu Sứ đưa giúp, cũng sẽ tiện tay mua thêm một món quà xem như thù lao cho cô.
Phương Bách Xuyên : "Không cồng kềnh, nhỏ, thể dễ dàng bỏ túi."
Triệu Sứ đến căn hộ của Phương Bách Xuyên, cuối cùng cũng thấy món quà mà gọi là thể bỏ túi .
Thật sự thể bỏ túi, nhỏ, cũng đắt.
Món quà Phương Bách Xuyên chuẩn cho Hạ Đường là một viên kim cương đỏ 1 carat, đây là thứ mà đấu giá , giá trị nhỏ.
Triệu Sứ sự hào phóng ngút trời của Phương Bách Xuyên cho hoa mắt, đột nhiên cũng thấy thuận mắt hơn nhiều.
"Cậu định cầu hôn đấy ? Còn tặng viên kim cương đắt như ."
"Chỉ là thấy nên tặng cho cô mà thôi." Phương Bách Xuyên tùy ý .
"Vậy còn thì ? Quà của ?” Triệu Sứ xoa xoa tay .
Cậu thể chuẩn một món quà đắt tiền như cho Hạ Đường, chắc hẳn quà của cũng kém là bao.
Sau đó, chỉ thấy Phương Bách Xuyên lấy một viên kim cương trắng 1 carat.
Cũng thể là rẻ nhưng so với viên kim cương đỏ thì đúng thật là một trời một vực.
"Không thích ? Vậy hôm khác đổi cho một viên to hơn." Phương Bách Xuyên .
"Cũng thích." Triệu Sứ đưa viên kim cương lên soi ánh đèn.