Triệu Sứ chỉ một điều hiểu, tại tuyến tình cảm của nam nữ chính lệch lạc đến mức chính tác giả cũng dám nhận, mà tuyến sự nghiệp trưởng thành của nam chính vẫn tiến triển định? Yếu tố then chốt là nữ chính còn nữa, rốt cuộc lấy động lực đổi và tiến bộ từ ?
Câu hỏi của Triệu Sứ giải đáp tối hôm , từ phía Thẩm Thừa Nhụy.
Sáng ngày hôm , Hạ Đường đưa Triệu Sứ tảo mộ cha của nữ phụ.
Ba họ đều mặc đồ đen, trang nghiêm và trang trọng. Chỉ Triệu Sứ mặc một chiếc váy trắng, trông lạc lõng. Bởi vì khi khởi hành, họ với cô là tảo mộ nên chiếc váy trắng là chiếc váy giản dị nhất trong những bộ quần áo của Triệu Sứ.
Họ mua một bó hoa cúc vàng, hoa cúc trắng và hoa ly ở cửa hàng hoa, đó đến nghĩa trang nơi cha nữ phụ chôn cất.
Nghĩa trang cạnh sông Dương Tử, dựa lưng dãy núi, phong cảnh tươi , môi trường thanh tịnh, quả thực là một nơi phong thủy .
Triệu Sứ nghĩ, đợi đến khi c.h.ế.t cũng chôn ở một nơi như thế . Sau đó cô nghĩ, cô c.h.ế.t , còn cơ hội đó nữa.
Hạ Đường mượn dụng cụ quét dọn lau chùi của nhân viên, khi tìm vị trí của ngôi mộ, Triệu Sứ liền bắt đầu công việc dọn dẹp.
Cô lau bia mộ lẩm bẩm trong lòng, một nhà ba chắc đoàn tụ ở thế giới tiểu thuyết tiếp theo , mà cô quét mộ cho hai nhân vật phụ rời . Rốt cuộc tại cô đến đây để công việc chân tay vô giá trị chứ?!
Cuối cùng cũng dọn dẹp xong, thành quy trình cúng bái. Khi khỏi nghĩa trang thì đột nhiên gió. Váy của Triệu Sứ bay lên, để tránh hớ hênh, cô dùng tay ấn váy xuống.
Tống Hứa Nghiễn cởi chiếc áo sơ mi đen mặc ngoài buộc eo cô, cài nút .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-cham-chi-dien-kich/chuong-228-b.html.]
Khi cúi xuống cài nút, Triệu Sứ hoảng hốt cúi xuống: "Để em, để em, em tự cài."
"Để , em như tiện." Tống Hứa Nghiễn ngẩng đầu lên .
Không do góc độ , khi từ xuống như thế , Triệu Sứ cảm thấy ánh mắt của dịu dàng đến lạ thường.
Tối hôm đó, Triệu Sứ đang ở trong phòng xem những bức ảnh khác của nữ phụ thì đột nhiên nhận cuộc gọi video của Thẩm Thừa Nhụy.
Cậu gọi đến để thúc giục cô lên lớp.
"Triệu Sứ, chị chị lâu lắm dạy học !"
Cậu thiếu niên từng ngạo mạn ngang ngược năm nào giờ thu liễm ít, dù tức giận đến mấy thì nhiều nhất cũng chỉ đổi cách xưng hô "Cô giáo Tiểu Sứ." thành tên đầy đủ của cô.
"Cũng lâu lắm mà, mới một tháng thôi." Triệu Sứ nhẹ nhàng
"Một tháng á! Không lâu ? Nhân lúc bây giờ đang nghỉ, chị mau dạy học , mỗi ngày đều chăm chỉ học tập!"
"Bây giờ á?" Triệu Sứ suy nghĩ một chút, : "Bây giờ , việc."
"Có việc gì?"
Triệu Sứ chép lời của Hạ Đường: "Đi dã ngoại."