Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Triệu Sứ mặc dù từng yêu đương nhưng dựa kinh nghiệm của nhiều đồng nghiệp xung quanh cô thì yêu xa chắc chắn sẽ bào mòn thậm chí hủy hoại một mối tình, huống hồ Lục Cảnh Dương hiện tại còn đang trong "Thời gian thụ án", ngay cả cuộc gọi video cũng thực hiện , đợi đến khi cô thoát khỏi thế giới thì chẳng hai sẽ mất liên lạc ?
Triệu Sứ hứng thú với tình yêu xa, càng hứng thú với tình yêu ngắn hạn. Đã thể dự đoán kết quả của mối quan hệ thì tại còn bắt đầu? Chẳng chỉ tổ lãng phí thời gian và tình cảm thôi ?
Triệu Sứ tự cho rằng nắm bắt bản chất của sự việc, từ gốc rễ ngăn chặn hiện tượng xảy .
*
Hôm học, Triệu Sứ đột nhiên thấy Tống Hứa Nghiễn xuất hiện cửa lớp học của . Từ hôm ở sân bóng rổ, cô liên tiếp nhiều ngày gặp , đột nhiên đụng mặt, cô nhớ chuyện hôm đó, bắt đầu thấy ngượng chín cả mặt.
Triệu Sứ giả vờ thấy nhưng Tống Hứa Nghiễn vẫn phát hiện cô ngay, thẳng đến mặt, chặn đường cô .
Triệu Sứ sang bên cạnh, cũng dịch chuyển theo hướng đó, chặn đường cho cô .
Triệu Sứ còn cách nào khác, chỉ thể ngẩng đầu lên một cách sợ sệt: "Tống Hứa Nghiễn, lâu gặp, cũng đến học ?"
"Triệu Sứ, chúng chuyện một chút."
"Em, em học ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-cham-chi-dien-kich/chuong-216-b.html.]
"Được thôi, chuyện ngay bây giờ." Tống Hứa Nghiễn lấy một lá thư từ trong túi áo , : "Em thể to lên, mặt ."
Triệu Sứ tim đập thình thịch nhận lấy lá thư, cô linh cảm rằng nội dung trong thư sẽ khiến cô sợ hãi, kết quả khi mở lá thư xem, Triệu Sứ chỉ cảm thấy bất ngờ.
Đó là một lá thư xin do chính tay , bên trong liệt kê những ‘tội ’ đây của , đồng thời còn thành khẩn phản tỉnh.
Triệu Sứ thực sự ngờ, một thiếu gia kiêu ngạo tự phụ như một ngày tự phản tỉnh bản . Triệu Sứ lá thư một cái, ngẩng đầu Tống Hứa Nghiễn, phát hiện vẻ là đang trêu chọc . Lá thư là thật, hành động xin của cũng là thật.
mặc dù , Triệu Sứ giống như đây, mất mặt mặt . Cô đặt lá thư xuống, nhỏ giọng : "Thôi đừng nữa."
Cô cảm thấy việc khá là mất mặt.
"Em , giúp em."
Tống Hứa Nghiễn cầm lấy lá thư, lên bục giảng của lớp học, với giáo viên đang dạy: "Thưa thầy, em xin năm phút ạ?"
Lúc đó chỉ còn cách giờ học năm phút nữa, phần lớn học sinh trong lớp đều đến, lúc thấy Tống Hứa Nghiễn lên bục giảng, dự cảm chuyện sắp diễn , đều trở nên phấn khích.
Triệu Sứ thấy hành động của , sợ đến toát mồ hôi hột, vội vàng chạy lên kéo : "Đừng đừng ! Đừng ! Thư xin em nhận , em tha thứ cho ! Anh đừng !"