"Lần em luyện thì thể gọi , trượt cũng , thể hướng dẫn cho em một chút."
"Được!"
"Em về ký túc xá ? Anh đưa em về nhé?”
Lục Cảnh Dương một tay đỡ khuỷu tay cô, một tay nắm lấy cổ tay cô, từ từ dắt cô trượt về phía .
Triệu Sứ thể trượt thẳng nhưng cô rẽ, khi cần rẽ, Lục Cảnh Dương sẽ trực tiếp ôm lấy eo cô, kéo cô sang một bên.
Cô mặc áo ngắn, khi tay Lục Cảnh Dương ôm lấy eo cô, ngón áp út và ngón út vô tình chạm làn da mịn màng eo cô, chỉ một diện tích nhỏ như cũng khiến cho đầu ngón tay nóng ran, trong lòng dậy sóng.
Anh cúi đầu gương mặt Triệu Sứ, khẽ : "Tiểu Sứ, là đừng về ký túc xá nữa, tối nay ở chỗ nhé, ?"
Anh chuẩn sẵn sàng rằng sẽ từ chối, ngờ Triệu Sứ suy nghĩ một lúc : "Ngày mai nhé, ngày mai là thứ sáu, cuối tuần em sẽ đến chỗ ở hai ngày."
Lục Cảnh Dương vui mừng đến mức choáng váng, cũng quên hỏi cô tại đồng ý ở , mãi cho đến thứ bảy, tình cờ thấy tiếng của đàn ông khác truyền từ trong phòng cô.
Anh lập tức xông , chỉ thấy Triệu Sứ đang gọi video với một trai.
Thẩm Thừa Nhụy ở đầu bên thấy nửa của Lục Cảnh Dương, lập tức đưa mặt gần màn hình, rõ khuôn mặt của Lục Cảnh Dương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-cham-chi-dien-kich/chuong-206-b.html.]
"Đây là bạn trai mới của cô giáo Tiểu Sứ ? Tốc độ nhanh thật! Nhanh cho xem mặt , xem trai nào!"
Triệu Sứ bẻ màn hình máy tính một chút, để lộ khuôn mặt của Lục Cảnh Dương: "Bạn trai gì chứ, đừng bậy! chỉ đến nhà mượn chỗ để dạy học mà thôi. Nếu còn dám bậy, cẩn thận đuổi học đấy."
Thẩm Thừa Nhụy cô , ở đầu bên ha hả: "Thì là Lục, sớm chứ."
Lục Cảnh Dương và Tống Hứa Nghiễn là bạn từ nhỏ, đương nhiên em họ của , tính cách của nhóc ngang ngược, việc hề nguyên tắc, ngờ bây giờ thể xuống học đàng hoàng với Triệu Sứ.
"Sao nào?" Lục Cảnh Dương chút buồn bực .
"Là , thì thể nào là bạn trai mới của cô giáo Tiểu Sứ , hai thiết như mà, đúng ?" Thẩm Thừa Nhụy hì hì với Lục Cảnh Dương.
Những "chiến tích lẫy lừng" của Triệu Sứ khi theo đuổi Tống Hứa Nghiễn, Lục Cảnh Dương đều chứng kiến hết. Thẩm Thừa Nhụy cảm thấy nhiều nhất thì hai họ cũng chỉ thể bạn mà thôi.
Sau khi xong lời , Lục Cảnh Dương trực tiếp đóng máy tính .
"Anh gì ?" Triệu Sứ bất ngờ .
"Trưa , thôi, đưa em ăn cơm." Lục Cảnh Dương thản nhiên .
"Đợi em một lát, em dạy xong tiết , trả tiền , em dạy cho xong . Hoặc nếu như cảm thấy đói thì cứ ăn , chỉ cần lát nữa nhớ mua đồ ăn về cho em."
Đã trả tiền thì chính là khách hàng, phục vụ , nếu thì sẽ học nữa.