"Thực tế thì..." Triệu Sứ bỗng nhớ đến những hành vi tàn ác của , cảm xúc dần trở nên kích động: "Thực tế thì chính là một tên biến thái! Đợi đến khi em nhặt về, sẽ mổ em , chặt em thành từng khúc, ăn cùng với cơm!"
Mí mắt Lục Cảnh Dương giật giật: "Cũng đến nỗi kinh khủng như em chứ..."
"Anh từng gặp thì mà !" Triệu Sứ phản bác xong, đổi giọng: "Hay là gặp ?"
Lục Cảnh Dương lập tức phủ nhận: "Anh từng gặp!"
Triệu Sứ cũng truy hỏi nữa, chuyển sang chuyện khác: "Vậy từng nhiệm vụ công lược ?"
"Chưa."
"Thế thì cái gì, chỉ những từng nhiệm vụ công lược mới tư cách đưa ý kiến." Triệu Sứ bụng nhắc nhở : "Em khuyên khi cải tạo ở đây xong, khi trở về trạm gian cũng nên cân nhắc kỹ lưỡng về nhiệm vụ kiểu công lược. Mặc dù kiếm tiền nhanh nhưng công việc ở đó thực sự là thứ mà con thể ."
Lục Cảnh Dương: "..."
Sau khi Triệu Sứ đến về nhà, Hạ Chính Mậu sẽ đưa cô dự tiệc sinh nhật của Tống Hứa Nghiễn.
"Không thể ?" Triệu Sứ hỏi.
Cô thực sự . Mới năm mới đắc tội hết cả nhà bọn họ, nếu đến thì bọn họ sẽ mỉa mai cô như thế nào nữa.
"Bởi vì gần đây nhà chúng hợp tác kinh doanh với nhà họ Tống, bọn họ còn đặc biệt gửi thiệp mời, bảo ba nhất định dẫn theo con và Hạ Đường đến." Hạ Chính Mậu trìu mến xoa đầu Triệu Sứ: “Vậy nên, con nể mặt ?”
"Cũng ... Vậy chị con thì ? Chị hiện đang ở thành phố A, chắc về nhỉ?"
"Về chứ, con bé sẽ về."
Triệu Sứ bất lực: "Được ."
Ngay cả Hạ Đường cũng cố gắng trở về, Triệu Sứ đương nhiên thể .
Triệu Sứ ngờ rằng, chỉ một ngày khi về nhà, cô gặp Hạ Đường.
"Em cảm thấy còn bằng chị về cùng em, tiện bao."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-cham-chi-dien-kich/chuong-196-a.html.]
Triệu Sứ tưởng Hạ Đường máy bay về, ngờ cô trả lời: "Chị cũng tiện lắm, xe riêng đưa đón."
Hạ Đường cố tình nhấn mạnh hai chữ "Xe riêng", cô dịu dàng, cả như đang ngâm trong hũ mật, chỉ cần một câu, khí xung quanh cũng tràn ngập những sợi tơ đường ngọt ngào, dường như chỉ cần dùng ngón tay móc một cái là thể dính một sợi.
Triệu Sứ thực sự hiểu nổi tâm trạng của một cô gái đang yêu.
"Thẩm Tịch Nguyệt ? Sau khi đưa chị về thì luôn ?"
"Không, ở khách sạn, ngày mai chị sẽ cùng ."
"Không đưa về nhà cho cha xem mặt ?"
"Không vội, đợi định hơn chút nữa."
Triệu Sứ gật đầu: "Được thôi, tùy chị."
Tình cảm của nữ chính càng ngày càng xa, Triệu Sứ cũng từ bỏ hy vọng cứu vãn. Thôi thì cứ để chuyện diễn tự nhiên, ít nhất thì hiện tại ai ai cũng vui vẻ.
Ồ, cũng chắc, nữ chính của Tống Hứa Nghiễn bỏ với khác, chắc vui vẻ .
Tiệc sinh nhật của Tống Hứa Nghiễn tổ chức tại một khu điền trang tư nhân khác của nhà họ Tống, khi sắp đến phòng tiệc trong điền trang, Triệu Sứ thấy Tống Hứa Nghiễn cùng với ba đang ở cửa phòng tiệc, đích chào đón từng vị khách đến dự.
Triệu Sứ từ xa thấy Tống Hứa Nghiễn, thấy mặt mày cau , thể cảm nhận rõ ràng rằng đang vui. khi Hạ Đường xuất hiện, dường như khuôn mặt của tươi tắn trở , cô nhầm ?
Tống Hứa Nghiễn chào đón Triệu Sứ và Hạ Đường, đích dẫn họ đến bàn tiệc sắp xếp từ .
Triệu Sứ xuống, thấy vẫn , liền hỏi: "Anh tiếp đón khách nữa ?"
Tống Hứa Nghiễn cụp mắt, chút ngượng ngùng, mang theo một chút cẩn trọng hỏi cô: "Sao mặc chiếc váy tặng, em thích ?"
Nghe hỏi , Triệu Sứ nhớ sáng nay đúng là một nhân viên giao hàng đến nhà tặng một hộp quà lớn, cô mở xem, bên trong là một chiếc váy hội đính đá màu vàng kim lộng lẫy.
Cô chút nghi ngờ hỏi: "Không là tặng chị em ?"
Cô nhớ trong tiểu thuyết cũng một chiếc váy như , đó là quà Tống Hứa Nghiễn tặng cho Hạ Đường, giúp cô thành công lấn át trong buổi tiệc.