Nhìn mái tóc dài đen mượt rủ xuống đầu gối , Lục Cảnh Dương vô thức vuốt ve một lọn tóc mềm mại trong tay.
Anh nhớ nhiều chuyện đây, ánh mắt dần xa xăm. Đến khi cảm nhận trong lòng vô thức rụt , dòng suy nghĩ của mới kéo về.
Anh cởi áo khoác của đắp lên Triệu Sứ, ngón tay vô tình lướt qua gò má cô, nhịn mà dừng ở đó.
Đầu ngón tay vuốt ve đôi mày dài, đôi mắt hạnh, chiếc mũi dọc dừa, cuối cùng là đôi môi mềm mại của cô. Anh sợ mất kiểm soát, chỉ dám dùng đầu ngón tay khẽ chạm . chỉ một cái chạm nhẹ nhàng đó cũng khiến dục vọng trong trỗi dậy.
Anh liên tục tự nhủ với bản , đợi thêm một chút nữa, kiên nhẫn thêm một chút nữa, thể dọa cô chạy mất nữa.
Tựa như cuối cùng cũng hạ quyết tâm, Lục Cảnh Dương chậm rãi vén mái tóc dài cổ Triệu Sứ , đặt tay lên đó, cảm nhận nhịp đập của động mạch cổ cô tựa như mang theo sức sống vô hạn. Nhiệt độ của lòng bàn tay ngày càng cao, sưởi ấm làn da mịn màng của Triệu Sứ.
Triệu Sứ đang ngủ mơ màng, cảm thấy một thứ gì đó mềm mại dán cổ . Cô khỏi giơ tay gỡ xuống, nắm chặt trong tay...
Triệu Sứ ngủ một giấc dậy, phát hiện đang trong lòng Lục Cảnh Dương, còn nắm c.h.ặ.t t.a.y , cô đỏ mặt, hổ : "Xin nhé, em cố ý chiếm tiện nghi của , đáng lý nên gọi em dậy."
Lục Cảnh Dương thành thật : "Không , chắc ai chiếm tiện nghi của ai ."
Triệu Sứ trừ, chỉ nghĩ đang đùa.
Lúc Triệu Sứ về đến nhà thì là hơn 5 giờ chiều. Cô ăn cơm, tắm rửa xong, thư thái giường, mở điện thoại định nhắn tin báo bình an cho Hạ Đường thì nhận điện thoại của Tống Hứa Nghiễn.
Vì kinh nghiệm từ mấy , khi nhấn nút , Triệu Sứ cố ý cầm điện thoại cách xa tai một chút.
Quả nhiên nhận cuộc gọi cô thấy tiếng hét giận dữ của Tống Hứa Nghiễn truyền đến từ đầu dây bên : "Triệu Sứ! Ai cho em ?! Thậm chí còn một tiếng, thích bỏ báo đúng ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-cham-chi-dien-kich/chuong-170-a.html.]
"Không , em với chị em ." Còn cả ba bạn cùng phòng của cô nữa.
"Em với ?"
"Không..."
"Về gì?"
"Làm bài tập nghỉ đông, còn một bộ phim, khá tốn thời gian."
"Ba bạn cùng phòng của em bài tập ?"
"Cũng ."
"Vậy bọn họ vẫn ở đây?"
"Bọn họ thông minh, em thì ngốc, chim ngốc bay ."
"..."
Sau một hồi im lặng, tâm trạng của Tống Hứa Nghiễn cuối cùng cũng dịu . Khi mở miệng nữa, giọng bình tĩnh hơn nhiều: "Lần gì cũng với một tiếng, thích bỏ báo ."
Triệu Sứ đáp: "Vâng."
Đêm giao thừa, Hạ Đường trở về. Triệu Sứ ngờ cô sẽ ở khu nghỉ dưỡng lâu như , hơn nữa khi trở về còn ôm chặt điện thoại, quả thực khiến cảm thấy khó hiểu.