Lúc Triệu Sứ xem tiểu thuyết, Lục Cảnh Dương cũng xem, xem còn nhanh hơn Triệu Sứ.
"Xem xong , hai ngày em nhiệm vụ gì nữa. Ở đây là, em cần về sớm để bài tập nghỉ đông." Lục Cảnh Dương chỉ một câu ở dòng thứ ba từ lên.
Mấy phút Triệu Sứ mới thấy chỗ đó: "Hừ! Quả nhiên là dùng xong công cụ liền thấy vướng mắt!"
Trong những nghỉ dưỡng , phần lớn đều việc khác nên về sớm.
Ví dụ như Phương Bách Xuyên, bố gọi về công ty việc, học kiến thức về lập trình game; Thẩm Tịch Nguyệt thì cần về để lên kế hoạch cho hoạt động tình nguyện của hội sinh viên ở viện dưỡng lão; cả một ký túc xá của nữ phụ đều về bài tập nghỉ đông, và dựng một bộ phim chỉnh.
Tất cả bọn họ đều đang nhường gian cho nam nữ chính, để họ thời gian ở riêng với .
Lục Cảnh Dương chủ động đề nghị: "Anh mua vé máy bay cho em, ngày mai về cùng , thế nào?"
"Ngày mai ư? Không trong sách là hai ngày nữa lận ?"
Triệu Sứ tưởng nhầm, cô lật xem mấy , xác nhận tiểu thuyết đúng là hai ngày nữa.
"Dù em cũng thành xong nhiệm vụ ." Lục Cảnh Dương thản nhiên dụ dỗ: "Sớm hai ngày muộn hai ngày thì gì khác ? Hơn nữa về sớm còn thanh tĩnh hơn."
"Cũng... ." Triệu Sứ thuyết phục.
Mặc dù ngày mai về nhưng Triệu Sứ ngờ sớm như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-cham-chi-dien-kich/chuong-169-a.html.]
Cô cảm thấy mới xuống thì tiếng điện thoại của Lục Cảnh Dương gọi dậy, lúc lên đường cô đồng hồ, mới 5 giờ rưỡi sáng.
Cả cô đều mơ mơ màng màng như thể đang mộng du.
6 giờ 20 phút, hai phòng chờ của sân bay, Triệu Sứ hỏi Lục Cảnh Dương mua chuyến bay mấy giờ.
Lục Cảnh Dương đáp: "12 giờ 15, em ngủ một lát , đến giờ sẽ gọi em."
Triệu Sứ chớp chớp đôi mắt mơ màng buồn ngủ: "Chuyến bay hơn 12 giờ, đến sớm thế gì!"
Cô còn tỉnh ngủ !
"Buổi sáng sẽ tắc đường, xuất phát sớm một chút cho chắc."
"... Được ."
Triệu Sứ phồng má, chu môi, khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn , mặc dù miệng “Được ” nhưng mặt là vẻ hài lòng.
Lục Cảnh Dương nhớ thời gian bọn họ sống chung, chỉ cần bắt cô dậy sớm một chút, cô sẽ lập tức nổi giận với . Đó là lúc cô biểu lộ cảm xúc sinh động nhất khi đối mặt với , bỏ lớp ngụy trang và phòng thường ngày, là phản ứng tự nhiên của cơ thể.
Triệu Sứ vật chiếc ghế sofa dài trong phòng chờ dành cho khách VIP, nhanh Lục Cảnh Dương thấy tiếng hít thở đều đều của cô.
Anh xuống, chuyển điện thoại của cô sang chế độ máy bay, cứ thế lặng lẽ cô. Phát hiện cô cau mày, hình như ngủ thoải mái, liền nhẹ nhàng đỡ đầu cô đặt lên đùi .
Triệu Sứ thực sự buồn ngủ, Lục Cảnh Dương di chuyển cô như , cô cũng tỉnh.