Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Nữ Phụ Chăm Chỉ Diễn Kịch - Chương 168: A

Cập nhật lúc: 2025-07-05 09:26:02
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Triệu Sứ kinh ngạc bất lực : "Hạ Diêu! Anh đừng mà phát điên, uống say thì về ngủ !"

Hạ Diêu vẫn sàn: "Chờ một lát , bây giờ đầu óc chút choáng váng, ."

" tìm đến."

"Đừng..."

Hạ Diêu cô đừng tìm, mất mặt mặt cô cũng đành, nếu để thứ hai uống say thành cái dạng , sẽ nghĩ thế nào về .

mới một chữ, Triệu Sứ nhanh chóng chạy tìm đến.

Lục Cảnh Dương , thấy Hạ Diêu đất, liền tới kéo một cánh tay lên, định lôi ngoài.

Triệu Sứ động tác như kéo vật c.h.ế.t của , vội ngăn cản: "Anh kéo như thì e là cánh tay sẽ trật khớp mất?"

Hạ Diêu cũng Lục Cảnh Dương cho tỉnh táo hơn nhiều: "Lục Cảnh Dương, tâm trạng ? Hay là ghen tị vì chơi bóng rổ giỏi, hỏng cánh tay ?"

Lục Cảnh Dương lạnh lùng liếc một cái, đỡ cánh tay lên vai .

Anh cứ im lặng như mà dìu Hạ Diêu về, trong suốt quá trình một lời. Hạ Diêu thể chắc chắn rằng giờ phút tâm trạng thực sự .

Mặc dù Hạ Diêu uống say nhưng vẫn tỉnh táo nhận rằng Lục Cảnh Dương tuy bình thường trông vẻ ôn hòa dễ gần nhưng khi tâm trạng thì tuyệt đối trêu chọc, bởi vì một khi nổi giận, ai là sợ hãi. Anh vẫn luôn nhớ đến em của chọc giận Lục Cảnh Dương sân bóng rổ, kết quả là đập đến gãy răng phun máu.

Lục Cảnh Dương dìu Hạ Diêu về phòng, trở phòng khách dọn đống chai rượu rỗng.

Triệu Sứ theo , cô cầm cây lau nhà thông minh đến, định lau sạch sàn nhà nhưng cô phát hiện dùng. Vì , cuối cùng việc lau nhà cũng là do Lục Cảnh Dương .

Anh xong những việc , một lời về phòng của .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-cham-chi-dien-kich/chuong-168-a.html.]

Lúc sắp đến phòng, Lục Cảnh Dương cảm thấy áo của một thứ gì đó níu . Anh đầu , chỉ thấy Triệu Sứ đang kéo vạt áo của .

Cô ngẩng mặt lên, nhỏ giọng : "Anh ? Có em gì chọc tức giận m"

Giọng mềm mại truyền đến tai , khuôn mặt lạnh lùng nghiêm nghị của Lục Cảnh Dương chút dịu : "Không, tức giận."

"Không tức giận? Vậy tại nãy gì?" Triệu Sứ tin, nhưng cô đắc tội với ở khâu nào.

"Không ."

"Chỉ thôi?"

"Ừm."

"Anh đừng lừa em." Triệu Sứ nghiêm túc : "Chúng là chiến hữu trong một chiến hào, nếu bất kỳ điều gì hài lòng thì cứ thẳng với em, đừng âm thầm giận dỗi như "

Đôi môi mỏng của Lục Cảnh Dương mím thành một đường.

Ai là chiến hữu với em? chiến hữu c.h.ế.t tiệt gì cả!

"Những ngày em còn nhiệm vụ gì ?" Lục Cảnh Dương hỏi.

"Hình như còn nữa, nhưng em cũng chắc chắn, đợi em về xem ."

"Đừng về nữa, cứ xem ở đây ."

Triệu Sứ "A?" một tiếng, một giây Lục Cảnh Dương kéo phòng.

Triệu Sứ giường, ánh của Lục Cảnh Dương, cô đưa tay lên sờ cổ . Sau khi bảng điều khiển bật , cô mở cuốn sách điện tử của thế giới tiểu thuyết , đó lật đến phần khu nghỉ dưỡng.

Loading...