Sắc mặt Lục Cảnh Dương đột nhiên chút kỳ lạ: "Em xem ?"
"Muốn chứ, xem của em , em thể xem của ?"
Đó là ký hiệu nhận dạng danh tính ký chủ, cũng là bằng chứng trực tiếp để xác nhận xem Lục Cảnh Dương dối .
"Được."
Lục Cảnh Dương đáp xong, tay đặt lên thắt lưng, bắt đầu cởi khóa thắt lưng.
Triệu Sứ trợn tròn mắt: "Khoan ! Đừng, đợi ! Anh định gì? Em bảo cởi quần !"
"Không em xem ?"
Biểu cảm của Lục Cảnh Dương trông vô tội.
"Em..." Triệu Sứ định phản bác, đột nhiên nghĩ đến một vấn đề: "Mã vạch của in ở ?"
Lục Cảnh Dương nhếch môi, giọng trầm thấp: "Ở mặt trong của đùi."
Triệu Sứ sửng sốt.
"Còn xem ?" Lục Cảnh Dương hỏi.
Triệu Sứ đấu tranh nội tâm một lúc: "Không xem nữa."
Anh hiểu rõ về trạm gian như , hẳn là sẽ dối chứ? Ừm, chắc chắn là ! Triệu Sứ tự nhủ.
Tuần thi, Triệu Sứ ngày nào cũng cắm cọc ở phòng tự học, Phương Bách Xuyên ban đầu định đến thư viện nhưng đó giành chỗ, cuối cùng cũng đến phòng tự học.
Có một gặp Triệu Sứ, nhiệt tình xuống cạnh cô.
"Ngày mai còn một môn, Tiểu Sứ, thì ?"
Triệu Sứ cúi đầu bài tập, trong lòng thầm : Cũng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-cham-chi-dien-kich/chuong-138-a.html.]
Phương Bách Xuyên thấy cô gì, liền hỏi một nữa, Triệu Sứ vẫn trả lời trong lòng.
Phương Bách Xuyên sốt ruột, úp tay lên sách cô, áp sát gần mặt cô: " hỏi đấy? Sao trả lời?"
Triệu Sứ cuối cùng cũng nhịn nữa, ngẩng đầu lên, khó chịu : " trả lời mà! chuyện với khi nào?"
"Cậu lúc nào?" Phương Bách Xuyên trừng mắt cô: "Là do mắt mù tai điếc là do hoang tưởng? Từ lúc chuyện với , hé miệng câu nào !"
Triệu Sứ: "..."
Cô đột nhiên nhận hình như thực sự gì.
"Xin nhé." Triệu Sứ vẻ mặt áy náy: "Vừa quên hé miệng ."
Phương Bách Xuyên tức hộc máu: "Cái cũng quên ?? Cậu đừng đùa chứ!"
"Thật mà, quên thật."
Ở chung với Lục Cảnh Dương lâu , Triệu Sứ vô tình hình thành thói quen chuyện hé miệng. nhiều lúc, cô sẽ quên mất cạnh Lục Cảnh Dương, họ tiếng lòng của cô.
"Không cãi nữa." Phương Bách Xuyên trả sách cho Triệu Sứ: "Nói chuyện chính với , kỳ nghỉ đông kế hoạch gì ?"
"Cậu hỏi với chị ?"
" ."
Triệu Sứ chậm rãi gật đầu: "Chắc ."
"Sao là chắc ?"
"Thẩm Tịch Nguyệt mời chị kỳ nghỉ đông đến khu nghỉ dưỡng suối nước nóng chơi, chị đồng ý ."
"Thẩm Tịch Nguyệt? Suối nước nóng?" Phương Bách Xuyên thì sắc mặt xanh lét: "Tâm tư của quá rõ ràng ! Chị chắc là sẽ đồng ý chứ?"
Triệu Sứ : "Cái khó lắm, thể tự hỏi chị ."
Thực Hạ Đường đồng ý nhưng Triệu Sứ lúc hẳn là , cho nên cô chỉ thể bảo tự hỏi.