Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Nữ Phụ Chăm Chỉ Diễn Kịch - Chương 136: A

Cập nhật lúc: 2025-07-05 09:21:57
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thông thường chỉ những phạm mới phạt đến thế giới tiểu thuyết, điều tương đương với một loại “Lưu đày” ở chỗ họ. Người phạt sẽ tước ý thức tự chủ, tất cả ký ức trong quá khứ cũng phong ấn, trở thành npc trong thế giới tiểu thuyết.

Đây là một hình phạt về tinh thần.

Trong ấn tượng của Triệu Sứ, những đồng nghiệp "Lưu đày" mà cô từng gặp đều phạm một trong những : Một là kết thù với đồng nghiệp khác, trong lúc đối phương nhiệm vụ thì dùng thủ đoạn chính đáng để phá hoại, thậm chí còn kẻ trực tiếp g.i.ế.c c.h.ế.t đối phương trong thế giới tiểu thuyết, chấm dứt ý thức tự chủ của đối phương; hai là dục vọng bành trướng, cố gắng thao túng hệ thống, ảo tưởng trở thành thống trị mới của trạm gian; ba là đồng cảm với npc trong thế giới tiểu thuyết, cho họ sự thật về thế giới tiểu thuyết, phá hủy niềm tin của họ, khiến thế giới tiểu thuyết sụp đổ.

Bất kể là trường hợp nào, đây đều là những hành vi vô cùng khủng khiếp.

Bây giờ ánh mắt Triệu Sứ Lục Cảnh Dương giống như một tên khủng bố.

Kẻ khủng bố sẽ giúp cô thành nhiệm vụ ? Rõ ràng là thể. Họ đến phá hoại lắm !

Lục Cảnh Dương cần suy nghĩ trong lòng cô, chỉ cần biểu cảm của cô là cô đang nghĩ gì: "Không đáng sợ như em nghĩ , của là một loại khác."

"Loại nào?"

"Anh xem danh sách ký chủ của trạm gian."

"Danh sách ký chủ?" Triệu Sứ kinh ngạc : "Quyển sách cao mười tầng lầu trong truyền thuyết á?"

"Phải."

"Anh xem cái đó gì? Tìm ?"

"Phải, tìm ."

"Vậy tìm ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-cham-chi-dien-kich/chuong-136-a.html.]

Lục Cảnh Dương thẳng mắt cô, mỉm : "Tìm ."

Triệu Sứ hoảng sợ lùi về một bước: "Vậy mà còn như em nghĩ!"

Lục Cảnh Dương buồn bất lực: "Anh như thế nào?"

Anh chỉ xem một quyển sách thôi ?

"Cao mười tầng lầu á! Dài năm mét, rộng tám mét! Mỗi trang giấy đều mỏng như thịt bò trong mì kéo sợi Lan Châu ! Nếu như mối thù sâu như biển với đối phương, em tin sẽ liều lĩnh mặc cho phạt để xem thứ đó."

Lời của Triệu Sứ cũng lý, dù trạm gian vận hành vạn vạn năm, thế nhưng tổng cộng những từng xem qua quyển sách , chỉ đếm hai bàn tay là đủ.

Lục Cảnh Dương thôi, cuối cùng chỉ nhàn nhạt : "Tiểu Sứ, đời chỉ thù hận mới thể trở thành chấp niệm."

Triệu Sứ hiểu: "Vậy chấp niệm của là gì?"

"Cái ..." Lục Cảnh Dương trầm ngâm một tiếng, : "Đây là bí mật của , bây giờ vẫn thể cho em ."

Triệu Sứ cạn lời, cũng như .

Thế nhưng bây giờ cô cũng còn sợ Lục Cảnh Dương như lúc nãy nữa, ít nhất tùy tiện bịa một lý do để lừa cô. Quan trọng là khi những lời , sắc mặt thản nhiên, là vẻ mặt nham hiểm, tâm cơ .

"Vậy phạt ở đây bao lâu ? Khi nào thì thả ?" Triệu Sứ dịch về phía ghế sofa, xuống mép ghế.

"Không ." Lục Cảnh Dương .

"Không ?"

Loading...