Màn đạn bỗng nhiên nổ tung.
【Nữ phụ ác độc   thế ?
Nữ chính Lâm Vãn Vãn vẫn đang ở cữ,   công điểm thì lấy   phiếu lương thực mua thịt ăn?】
【Làm ơn , nữ phụ cứ ngoan ngoãn  theo cốt truyện ! Chúng   nạp tiền,  xem truyện ngọt sủng cơ mà!】
 vô cảm  màn đạn,  chút  hiểu nổi.
 chỉ là  cho công điểm nữa thôi, chứ  cản Thẩm Hoài Xuyên nuông chiều Lâm Vãn Vãn . 
Anh   cưng chiều ai, liên quan gì đến ? Cớ gì  bắt   trả giá?
Thế gian    cái lý lẽ đó.
 cắn miếng bánh mì khô khốc trong miệng, chẳng  mùi vị gì.
Sau đó,  lấy từ trong   quả trứng vốn chuẩn  cho Thẩm Hoài Xuyên, giữa ánh mắt thèm thuồng của  ,  bóc vỏ, cắn từng miếng lớn mà ăn.
 lúc , màn đạn  bắt đầu cập nhật.
【Toang ! Đứa trẻ  chó hoang cắn! Tất cả là tại nữ phụ ác độc  nhặt nó về!】
【May mà nam chính đến kịp, cứu  con gái , nhưng vẫn  thương. Mong bảo bối sớm khỏi, đừng để  sẹo…】
Đứa trẻ  chó cắn?
 ngẩn  một chút,  đó nhanh chóng bình tĩnh .
Đứa bé   của .  cũng     vứt nó  đường.
Hơn nữa, cắn nó là chó hoang,    cắn? Thế thì liên quan gì đến ?
Buổi chiều, khi đang phơi thóc,   từ công xã trở về mang theo tin tức.
“Thẩm Hoài Xuyên như phát điên, ôm một bé gái mặt đầy m.á.u chạy đến trạm y tế. Nghe  là nhặt   đường,  chó hoang cắn.”
“Tội nghiệp quá. Bác sĩ  dù  chữa khỏi cũng sẽ để  sẹo, e rằng khuôn mặt cô bé  hủy .”
“Ngay tại chỗ, Thẩm Hoài Xuyên quỳ xuống cầu xin bác sĩ. Bình thường   , nhưng đến lúc mấu chốt,   vẫn là   lòng trắc ẩn đấy. Vì một đứa trẻ nhặt  mà sốt ruột đến phát .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-bi-cong-dong-mang-deo-bam/chuong-4.html.]
Nói ,  đó giơ ngón cái với .
“Chả trách đồng chí Hứa  để ý Thẩm Hoài Xuyên. Người   tình yêu bao la lắm! Biết lo cho  khác như ,   còn tưởng là con gái ruột của   đấy…”
:  là con gái ruột của  mà.
Màn đạn  vết thương của đứa bé vẫn   định, cần   chăm sóc suốt đêm.
Quả nhiên, tối đó, Thẩm Hoài Xuyên   về điểm thanh niên trí thức.
  chẳng quan tâm.
 lục trong tủ lấy  phiếu lương thực,  đến cửa hàng hợp tác xã mua một hộp mạch lộ tinh .
 sợ nếu  tiêu sớm, phiếu lương thực  sẽ mọc cánh bay  túi Thẩm Hoài Xuyên mất.
Đêm đến, cảm giác đói quen thuộc  kéo tới.
  chần chừ nữa, lấy   trứng  tích cóp từ lâu, nghiến răng luộc hẳn bốn quả.
Ngồi xổm bên bếp lò,   ngấu nghiến trứng luộc,  uống mạch lộ tinh nóng hổi.
Bất giác, cơ thể ấm lên, như thể đang lơ lửng  mây.
Trong đêm tối,    chiếc giường đất ấm áp, ngây   trần nhà dán giấy dầu thật lâu.
Thì … cảm giác   đói là như thế  ?
Thật .
Từ nay về ,  sẽ  để   đói nữa.
Những thứ  ,  sẽ giữ  để tự hưởng thụ.
Còn cái thứ gọi là nam chính ? Cút xa  bao nhiêu thì cút bấy nhiêu!
Sáng hôm ,  đang ngủ say thì   của Lâm Vãn Vãn, bà Dư Tú Phân, lay dậy.
Bà  dẫn con gái  bước nữa  làng , trong nhà chẳng  tiếng , tất nhiên nhà chồng cũng  chịu nuôi con riêng của bà .
Vịt Bay Lạc Bầy
Lúc , sắc mặt bà  đầy bực bội.
“Ngủ ngủ ngủ! Nhìn xem mấy giờ , còn  dậy  gánh nước cho đội sản xuất! Phải , hôm nay đồng chí Tiểu Thẩm  việc, cô gánh nước xong thì tiện thể cho lợn ăn giúp nó luôn !”