Nữ Nô Hồi Kinh - Bá Phủ Đoạn Trường Hối Hận - Chương 97: Mượn cơ hội bái đường
Cập nhật lúc: 2025-08-11 00:23:08
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nam nhân hề , vẻ ngoài thanh gầy nhưng hình cường tráng, hẳn là một cao thủ luyện võ.
Mấy , đều ở phía cỗ xe của Cao Kình, đẩy .
Bây giờ xem , quả nhiên là Cao Kình chuyện của nàng, lẽ khi nàng đón gặp thuật sĩ, Cao Kình cũng mặt ở đó.
Ấn Uyển hít sâu một , định cất bước thì Ấn Hành bỗng nhiên từ phía kéo lấy cổ tay nàng.
“Muội thật sự bằng lòng mượn thọ cho Tổ mẫu ?”
Ấn Uyển gạt tay , hề đáp lời.
Ấn Hành bóng lưng nàng rời , thầm nghĩ, Nhị của , hề tuyệt tình như nghĩ.
Nàng đối với Tổ mẫu còn tình cảm sâu nặng đến thế, đối với bọn họ tự nhiên vẫn tình .
Chỉ là vì chuyện của Ngu nhi mà trong lòng oán khí, mấy hiểu lầm chồng chất nên mới lạnh nhạt với bọn họ.
Ấn Hành cũng , vị thuật sĩ tự nhiên thể sánh bằng lang trung, cái gì mà trúng tà đuổi phép, xưa nay vốn chẳng tin những điều .
Nếu điều thể an ủi lòng Uyển nhi, cũng nguyện ý để nàng một chuyến.
Nhân cơ hội , sẽ tìm những lang trung tài giỏi khác, xem liệu cách nào khiến tình hình của Tổ mẫu hơn chút .
Xe ngựa của Ấn Uyển dừng bên ngoài Đỉnh Tinh Lâu, tùy tùng vén rèm xe cho nàng. Khi nàng bước xuống xe, tùy tùng đột nhiên mở lời.
“Nhị cô nương tấm lòng hiếu thảo nhường , trời đất chứng giám, nhất định thể bảo hộ Thái quân phủ thượng thoát khỏi hiểm nguy. Bất quá… họa phúc hung cát, còn ở bản , ăn gì, uống gì, gì, Nhị cô nương nên cẩn trọng.”
Tên tùy tùng đột ngột những lời , khiến Ấn Uyển nhất thời hiểu ý là gì.
đối diện với ánh mắt của , Ấn Uyển sự thiện ý, lời dường như cố ý nhắc nhở nàng.
Là nàng suy nghĩ quá nhiều, là tùy tùng thật sự đang nhắc nhở nàng điều gì đó?
Ôm lòng nghi hoặc, Ấn Uyển theo tới một nơi hẻo lánh trong Đỉnh Tinh Lâu.
Nàng vốn còn nhân cơ hội , thỏa thích ngắm Đỉnh Tinh Lâu thanh nhã trong miệng khác.
Đáng tiếc là cho nàng cơ hội, trái còn dẫn tới giữa một rừng trúc, đường khúc khuỷu quanh co chờ nàng , mà cảnh vật hai bên rừng trúc che khuất, rõ .
Đến khi nàng đưa tới một tiểu viện, tùy tùng mới hiệu nàng sương phòng phía .
“Thuật sĩ chờ ở đó , Nhị cô nương cứ .”
Trong tiểu viện treo đầy những tấm rèm đỏ kỳ lạ, ai còn tưởng là trong viện đang hỷ sự, ngay cả đèn lồng nến đỏ cũng treo lên.
Ấn Uyển nắm chặt hai tay, xác nhận ám khí vấn đề gì, mới chậm rãi bước sân.
Sau cái đỉnh đồng lớn ở giữa sân, một vị đạo sĩ, tay ông cầm phất trần, sắc mặt ôn hòa.
“Cô nương tới.”
Nói xong, ông hiệu cho tiểu tư bên cạnh, đưa một bộ trường bào đỏ rực tới mặt Ấn Uyển: “Cô nương cứ trong y phục .”
Ấn Uyển bộ y phục đỏ rực , khỏi nhớ tới bộ giá y ngày xuất giá của .
Nàng nhiều, chậm rãi khoác y phục lên, kéo dài thời gian cho đến khi thuật sĩ bên ngoài thúc giục, nàng mới mở cửa phòng.
Tuy nhiên, mở cửa, nàng thấy Cao Kình mặc thanh bào, đang cỗ xe mỉm với nàng.
Trong tay còn bưng một bát thứ giống như thuốc thang.
Tùy tùng của đẩy xe trong, đợi khi cửa phòng đóng , Cao Kình đưa bát thuốc đang bưng tới mặt nàng.
Hắn chậm rãi mở lời: “Uyển nhi, hôm qua phụ gửi thư tới Đỉnh Tinh Lâu, mới chuyện của Tổ mẫu .”
“Nếu sớm với , nhất định sớm phái đạo trưởng tới phủ để phép cho Tổ mẫu , cứu Tổ mẫu khỏi hiểm nguy. Thế nhưng sự việc kéo dài tới giờ, cũng chỉ đành c.h.ế.t ngựa thành ngựa sống mà chữa .”
“Muội tấm lòng hiếu thảo như , vì Tổ mẫu mà ngay cả tính mạng cũng màng, thật khiến lòng cảm động.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-no-hoi-kinh-ba-phu-doan-truong-hoi-han/chuong-97-muon-co-hoi-bai-duong.html.]
“Bát phù thủy cứ uống , đạo trưởng bắt đầu phép bên ngoài .”
Hắn bình tĩnh như khi gặp nàng, nhưng Ấn Uyển bát phù thủy đang rung rinh , trong lòng mơ hồ cảm thấy điều gì đó.
Trực giác nhạy bén khiến nàng chợt nhớ tới lời tùy tùng với nàng ở cửa Đỉnh Tinh Lâu.
Ăn gì, uống gì, gì, đều cẩn trọng.
Chẳng lẽ là ám chỉ bát phù thủy ?
Thấy nàng phản ứng, Cao Kình đích đưa bát phù thủy tay nàng, dịu dàng : “Uống .”
Lòng bàn tay Ấn Uyển nóng lên, cùng với mùi phù thủy xộc mũi, nàng rõ thứ đang nổi lềnh bềnh tấm phù chú .
Lập tức một cỗ buồn nôn dâng trào! Lông mày nàng nhíu chặt!
Quận chúa từng vì giữ mãi nhan sắc mà cùng mẫu của nàng mỗi tuần đều sắc tử hà xa và m.á.u hài nhi, dùng phương thuốc dưỡng nhan, mà nàng và A Chi từng hai sắc thuốc cho Quận chúa.
Sau khi bên trong thứ gì, nàng và A Chi mấy ngày liền thể ăn nổi.
Mà lúc dùng thứ tương tự, lấy cớ là phù thủy để ép uống!
Nàng hiểu ý nghĩa là gì.
Chợt giật , mùi m.á.u tanh ập đến, Ấn Uyển thực sự nén nổi, nôn khan một trận, bát phù thủy trong tay cũng theo đó rơi xuống, đổ vương vãi khắp sàn!
Mấy mảnh tử hà xa nhầy nhụa rơi xuống bên chân Cao Kình, vặn để Ấn Uyển thấy bộ hỉ bào đặt cỗ xe của .
Ngay đó, một ý nghĩ chợt xẹt qua trong đầu Ấn Uyển.
Nàng bỗng nhiên ngẩng đầu, lập tức hiểu , bộ hồng y nàng lúc , là y phục phép gì cả, mà chính là giá y thật sự.
Còn bộ y phục cỗ xe của Cao Kình, cũng là hỉ phục của nam nhân.
Sự kinh hoàng của nàng, dường như khiến Cao Kình thấu tâm tư của nàng.
Chỉ thấy sai đóng cửa , vội vàng chậm rãi sai tùy tùng hỉ bào cho .
Hai tiểu tư khác thì thắp hết nến long phượng trong phòng, và dán cả hoa giấy cắt hình hỷ lên cửa sổ.
Hắn chỉnh hỉ mạo của , ngây Ấn Uyển .
“Uyển nhi, sẽ gả cho nhị của , ở tửu lâu chắc chắn là một nam nhân như thế nào . Đã , thì hãy theo , và bái đường, nhất định sẽ bảo phú quý cả đời, dù là Thẩm Độ cũng chẳng gì .”
Ấn Uyển ngờ rằng, Cao Kình mượn danh thuật sĩ phép, để cùng nàng bái đường?
Việc thật đáng !
Nàng trấn tĩnh vài phần, đối diện với ánh mắt của Cao Kình, hỏi : “Lang quân vì nhất định là thể? Chẳng lẽ chỉ vì Bệ hạ ban hôn cho Thẩm Thế tử, liền nhất định so tài cao thấp với Thẩm Thế tử, mà chiếm đoạt ?”
Cao Kình lắc đầu, dịu dàng đáp nàng: “Ta đối với Uyển nhi, vốn tâm duyệt lâu, tự nhiên là vì yêu , mới để Thẩm Độ vấy bẩn, theo , ít nhất cũng hơn theo Thẩm Độ.”
“Ta vốn tưởng Lang quân là sách thánh hiền, nhớ năm xưa cũng là vị quân tử cao khiết trong Ung Đô thành ca ngợi! Thế nhưng vì cũng như đại ca , giả dối đến cực điểm? Mượn danh nghĩa yêu thương, những việc hủy hoại khác?!”
“Lang quân nếu thật sự tâm duyệt lâu đến , thì vì khi tới phủ Quận chúa, Lang quân từng bất kỳ biểu lộ nào? Sau ép nô ba năm, Lang quân cũng từng xuất hiện? Dù cho ở Bá phủ chịu giày vò, Lang quân cũng từng đến gặp một ?”
“Chỉ vì ngày đó gặp mặt ngoài lều riêng ở bãi săn, liền đến mặt Bệ hạ cầu cưới ? Chẳng lẽ vì cho rằng Thẩm Thế tử âm thầm bảo vệ , mới nảy sinh ý lợi dụng , nhưng ngờ Bệ hạ ban hôn cho Thẩm Thế tử .”
“Dù , cũng chỉ lén lút dùng lời lẽ tâm duyệt để thuyết phục , bản ngay cả việc cung thỉnh chỉ, nhờ cầu xin cũng ý nguyện.”
“Lang quân còn tin tâm duyệt đến mức nào nữa ư? Người Thẩm Thế tử coi là quân cờ, thì khác gì? Nói thì, Thế tử từng bất cứ điều gì hại , còn từng thật lòng giúp mấy . Cao lang quân chẳng thẳng thắn bằng Thế tử chút nào!”
Thế nhưng lời so sánh của Ấn Uyển, chọc giận Cao Kình vốn luôn bình tĩnh.
Đôi mắt trũng sâu trở nên vô cùng hung ác, như một vệt m.á.u loang lổ trong mắt.
Ánh mắt lạnh lẽo thấu xương, bàn tay giấu trong tay áo rộng, bất ngờ tát mạnh khóe miệng Ấn Uyển! Ấn Uyển cảm thấy một trận đau đớn kịch liệt, cả đánh lệch , khóe miệng còn rỉ một vệt tanh ngọt!