Thông báo
Website sẽ tạm ngưng hoạt động để bảo trì từ 02:00 - 03:00 ngày 12/08/2025. Rất mong quý độc giả thông cảm và quay lại sau thời gian này.
Xin cảm ơn!

Nữ Nô Hồi Kinh - Bá Phủ Đoạn Trường Hối Hận - Chương 91: Dây Dưa Không Dứt

Cập nhật lúc: 2025-08-11 00:22:19
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Cô nương, Cao lang quân càng ngày càng quá đáng, nếu chuyện truyền ngoài, để Thẩm Thế tử , thì bây giờ?”

Trong lá thư đó, Cao Kình chút kiêng dè nhắc đến lòng ái mộ của đối với Ấn Uyển.

Thậm chí còn , nàng bái đường với Thẩm Độ, chắc chắn cũng là ý với , cùng nàng tư định chung , một chuyện “tiên trảm hậu tấu”.

Lời trong thư, câu nào câu nấy đều là ý tứ thâm tình, màng sống c.h.ế.t của Ấn Uyển.

Một khi lá thư khác chặn , Ấn Uyển nhất định sẽ gán cho một cái tội danh lớn!

Đến lúc đó nàng dù thế nào, cũng như nhảy xuống Hoàng Hà, rửa sạch.

Nghĩ đến đây, nàng bình tĩnh giây lát, lấy ít bạc đưa đến mặt Hằng nương.

“Hằng nương, ngươi dùng bạc thu xếp một chút, nếu Cao lang quân còn gửi thư gửi lễ, thì đều từ chối .”

Chuyện đến giờ náo loạn ngoài, chắc chắn Ấn Trường Trăn cũng .

Hắn sẽ trơ mắt Bá phủ mất danh tiếng.

Cho nên nàng chỉ cần chặn những “mật tín” , để chúng đến tay , sự việc liền còn đường xoay chuyển.

Nàng lúc lấy bí mật của Đỉnh Tinh Lâu uy hiếp, vốn hủy bỏ hôn sự với Thẩm Độ, nhưng chỉ tuyên bố hoãn hôn sự ngoài, nghĩ chắc còn mưu đồ khác.

Nàng nhanh chóng để tổ mẫu điều dưỡng thể lên, đó đưa tổ mẫu đến biệt trang, an cho tổ mẫu, cùng Thúc Nhi và Hằng nương xong xuôi, nàng mới thể yên tâm.

Tuy nhiên gần đây dược liệu tổ mẫu dùng sắp cạn, Nguyên lang trung lập đơn mua sắm mới, chuyện lẽ giao cho quản sự trong phủ mua.

Ấn Uyển yên tâm giao cho bất kỳ ai, thế là liền mang theo Thúc Nhi, hiểu về dược liệu, hai lén lút khỏi phủ, tự mang dược liệu tổ mẫu dùng về.

Còn Tần ma ma thì luôn túc trực bên cạnh tổ mẫu, rời nửa bước.

nàng ngờ, hành tung của sớm khác nắm trong tay.

Nàng cố ý vòng qua hiệu thuốc ở phía Đông thành, nơi Nguyên thẩm tử, mà đến một hiệu thuốc khác để mua.

Vừa khỏi cửa tiệm, một chiếc xe ngựa liền chặn đường nàng và Thúc Nhi.

Khi nàng thấy đồ trang sức treo xe ngựa, lòng nàng lạnh .

Quả nhiên, tấm rèm xe là khuôn mặt Cao Kình đang ngậm ý .

“Uyển nhi.”

Hắn cất tiếng ôn nhu gọi nàng một tiếng, sai tùy tùng đưa nàng lên xe ngựa.

Ấn Uyển lùi một bước, đám đông qua xung quanh, khom : “Cùng lang quân đồng thừa một cỗ mã xa hợp lễ, tiểu nữ đang vội về phủ, nên…”

đợi nàng hết lời, Cao Kình ngắt lời nàng: “Nếu như , mời Uyển nhi di bộ đến lầu đối diện .”

Nói xong liền sai tùy tùng đỡ xuống xe, mà bên cạnh vài tên hộ vệ dường như vô ý mà chặn đường lui của Ấn Uyển.

Thúc Nhi lập tức cảnh giác tiến gần Ấn Uyển, sợ khác khi dễ cô nương nhà .

Trong lúc suy nghĩ, Cao Kình chú ý thấy cổ tay nàng trống rỗng, chiếc vòng tay tặng cánh mà bay, đôi mắt tức thì trầm xuống vài phần.

Hắn từ trong tay áo rộng lấy một chiếc vòng tay khác, màng ý lùi của Ấn Uyển, một tay nắm chặt lấy tay nàng, cưỡng ép đeo chiếc vòng đó cổ tay.

Khớp xương vặn đau nhói, đúng lúc Ấn Uyển định cất tiếng, một quyển sách từ trời rơi xuống! Lập tức đánh mu bàn tay Cao Kình.

Theo tiếng sách rơi xuống đất, chiếc vòng tay cũng Ấn Uyển rũ .

Rơi xuống đất vỡ tan thành từng mảnh.

Cao Kình khẽ cau mày, chỉ thấy Ấn Hành một tay kéo Ấn Uyển lưng, ánh mắt như gió lạnh cắt da cắt thịt, lạnh lẽo quét qua.

“Cao lang quân dù gì cũng là đích tử của Tướng phủ, khó nhị của như , quả thật hành vi của quân tử! Mong lang quân tự trọng, đừng để Bá phủ của khó xử.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-no-hoi-kinh-ba-phu-doan-truong-hoi-han/chuong-91-day-dua-khong-dut.html.]

Nói xong câu , cũng thèm để ý sắc mặt Cao Kình, dẫn Ấn Uyển rời khỏi nơi đây.

Hộ vệ còn Cao Kình chặn hai , nhưng hiệu dừng tay.

Nhìn bóng lưng hai , Cao Kình châm biếm, từ trong tay áo rộng lấy một chiếc vòng tay nguyên vẹn khác, chằm chằm nó.

Vỡ một chiếc, còn chiếc vòng tay khác để trói buộc nàng.

Người nếu , những kẻ khác cũng đừng hòng mơ tưởng, đặc biệt là Thẩm Độ.

Cùng lúc đó, Ấn Hành xe ngựa mặt biểu cảm chằm chằm Ấn Uyển, vẫn còn mặc quan phục, chắc hẳn là khi hạ triều liền nhận tin tức, chạy thẳng đến đây.

Cho nên, cũng giống Cao Kình, phái ở ngoài phủ lén lút giám sát hành tung của .

Cho dù giúp giải vây, nhưng gì khác với Cao Kình chứ?

Mà Ấn Hành thấy dáng vẻ nàng mảy may động lòng, tâm trạng càng thêm nặng nề.

Hắn cầu Ấn Uyển thể cảm kích , nhưng cũng nên thái độ như !

“Ngươi rõ ràng Cao Kình ý với ngươi, tránh ? Để ngoài , Bá phủ của ngươi…”

“Ấn công tử e rằng quá đề cao .”

Ấn Uyển ngắt lời , cũng thêm một câu nào với .

Trong mắt , bất kể xảy chuyện gì, sai đầu tiên luôn là .

Ấn Uyển thế nào chăng nữa, cũng sẽ đổi kết quả .

Thay vì dây dưa, chi bằng để ý tới.

Ấn Hành siết chặt lòng bàn tay, còn gì đó, nhưng lời đến miệng, khuôn mặt vô cùng thờ ơ của Ấn Uyển chặn .

Chỉ thấy hít sâu một , chỉ hỏi nàng: “Uyển nhi, bây giờ cho dù gì, gì, ngươi đều cảm thấy đúng ?”

Ấn Uyển đáp lời, hơn nữa còn nhắm mắt .

Sự lảng tránh như , khiến cảm xúc trong lòng Ấn Hành dấy lên sóng to gió lớn, cuộn trào ngừng.

Sau khi xe ngựa dừng ở ngoài phủ, Ấn Uyển chút do dự bước xuống, ngay cả một cái thẳng cũng thèm liếc .

Ấn Hành cau chặt mày, cơn giận đó, thấy mấy tiểu tư đang khiêng một rương lễ phẩm chặn ở ngoài phủ.

Về việc , Hứa quản sự cũng mặt đầy bất đắc dĩ sốt ruột, trăm bề khuyên nhủ.

“Bá gia nhà , tâm ý của Tướng phủ nhận , Lão Thái quân hiện nay chuyển biến hơn nhiều, cần Tướng gia và Cao lang quân phí tâm gửi những lễ phẩm quý giá nữa.”

Hắn chỉ là một quản sự, sự đồng ý của chủ nhà cũng dám dễ dàng nhận lễ phẩm. trớ trêu đối phương lấy danh nghĩa Tể tướng phủ, nơi quyền cao chức trọng mà tặng.

Hứa quản sự tiến thoái lưỡng nan, chỉ hận thể lập tức về quê dưỡng lão cho xong.

Cho nên khi thấy Đại công tử trở về, như thấy cứu tinh, nhanh chân chạy đến mặt Ấn Hành mà than phiền.

“Công tử! Người cuối cùng cũng về , xem những thứ … thật sự khiến khó xử. Ta đều theo chỉ thị của Bá gia mà với bọn họ , nhưng lễ phẩm của Tướng phủ vẫn cứ mỗi ngày đúng giờ đưa tới, cũng dám cho cửa, xem đồ đạc chất đống cửa phủ nhà ngày càng nhiều, để khác thấy chỉ thêm lời tiếng mà thôi.”

Ấn Hành nhớ đến khuôn mặt Cao Kình, cơn giận bốc lên, đôi mắt theo đó càng thêm âm trầm.

Cao Kình cố ý bức bách như , trưởng của Uyển nhi, là hậu nhân của Bá phủ, thể trơ mắt đẩy Bá phủ đầu sóng ngọn gió!

Ngay lập tức trong lòng dường như hạ quyết tâm nào đó, phất tay áo phủ.

Khi đêm khuya, Thúc Nhi đến kho lấy thêm vài ngọn nến để thắp sáng căn phòng, mấy ngày nay Ấn Uyển đều ngủ ở gian ngoài sương phòng của Lão Thái quân, luôn túc trực bên cạnh Lão Thái quân, cũng ngủ ngon.

Vừa hôm nay nàng còn mua chút hương an thần, thể giúp cô nương an tâm ngủ một giấc thật ngon.

Đợi nàng cầm nến từ kho lâu, phía bỗng nhiên lao một bóng đen, một tay bịt miệng nàng từ phía , đôi tay mạnh mẽ lập tức kiềm chặt thể nàng, kéo nàng hành lang tối đen như mực...

Loading...