Nữ Nô Hồi Kinh - Bá Phủ Đoạn Trường Hối Hận - Chương 8: Thì ra nàng muốn gả thay
Cập nhật lúc: 2025-08-10 07:33:53
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Rõ ràng cùng Ấn Ngu cầu xin nàng hủy hôn, giờ đây mặt, đổi ý cưới ?
Ấn Uyển nắm chặt hai tay, đoán Lưu Dần lẽ là ngăn cản rời phủ, , là, tất cả đều ngăn cản nàng khỏi phủ.
Lúc Ngụy thị nở một nụ : “Tiểu công gia lòng như , cũng yên tâm . Uyển nhi năm xưa ý với con, vẫn luôn nghĩ đợi con bé trở về, sớm ngày lo liệu hôn sự của hai thì .”
“ Ngu nhi… thôi , chỉ cần Ngu nhi khỏe , ngươi và Uyển nhi thể lập tức thành .”
“Phu nhân!”
Ấn Uyển quỳ mặt đất, từng chữ từng câu : “Ta vô ý với tiểu công gia, còn xin hãy thu hồi hôn ước, hơn nữa thể thương tích, cho dù gả qua đó, e rằng cũng thể tiểu công gia nối dõi.”
Nàng giờ phút cũng màng lễ tiết, vén tay áo lên, lộ những vết sẹo xí và đáng sợ đó.
Ngụy thị kinh ngạc lớn, vội vàng kéo quần áo xuống cho nàng, Lưu Dần cũng nhanh chóng lưng .
“Thế còn thể thống gì nữa!!” Ngụy thị hạ thấp giọng, gần như van nài.
“Uyển nhi! Giờ con cũng nên nghĩ cho Bá phủ bọn một chút chứ, hôn thư ký, nếu con phản kháng, nếu con bỏ trốn khỏi phủ , con để mặt mũi Bá phủ bọn ở ?”
“Bá gia hiện giờ gần gũi Tấn Vương như , con thể đón về đây, cũng nhờ công của Bá gia dàn xếp bên trong. Nếu giải trừ hôn ước, Bá phủ chúng cũng sẽ gặp họa!”
“Uyển nhi, Bá phủ thể chịu đựng thêm bất kỳ đả kích nào nữa .”
Ngụy thị mắt lệ nhòa, định đỡ Ấn Uyển dậy thì đột nhiên hai mắt tối sầm, ngất lịm đất.
“Mẫu !” Ấn Hành lập tức lao tới đỡ nàng, ánh mắt lướt qua vẻ lo lắng của Ấn Uyển thất vọng tột cùng.
“Chọc tức mẫu đến ngất , đây là điều ngươi ?”
Ấn Uyển há miệng, còn kịp gì thì một nhóm vội vàng theo Ấn Hành rời .
Căn phòng tức thì trở nên trống trải.
Mà ở một bên khác, Ấn Ngu khi tin , liền chân trần chạy thẳng hậu viện.
Lưu Dần và Ấn Hành đang ở cổng viện, chờ lang trung đến khám bệnh cho Ngụy thị.
Thấy Ấn Ngu bộ dạng , Lưu Dần đau lòng vô hạn, chạy lên định bế nàng về phòng giày.
Ấn Hành nhanh hơn một bước, ánh mắt cảnh cáo chặn : “Tiểu công gia, hiện giờ và nhị của hôn ước, đừng nên vượt quá giới hạn.”
Nói xong, Ấn Ngu, đầy vẻ xót xa: “Muội bệnh đến thế , thể chân trần chạy tới!”
Ấn Ngu giãy dụa, chăm chú Lưu Dần, nước mắt tuôn trào.
Lưu Dần dường như hiểu ý nàng, mắt trầm xuống, đẩy Ấn Hành cõng Ấn Ngu: “Ta và Ấn Uyển vì ký hôn thư, chẳng lẽ còn hiểu ?”
Nói , cõng Ấn Ngu trở về viện của nàng.
Lúc , hai mắt Ấn Ngu đỏ hoe, nàng cắn chặt môi , nhẹ nhàng hỏi: “Lưu Dần , … thật sự thành hôn với a tỷ ?”
Vừa xong, nàng thấy quá thẳng thừng, vội vàng đổi lời.
“ vốn hôn ước với a tỷ , thể cưới a tỷ, cũng .”
Nàng mỉm nhạt, nhưng đáy mắt thoáng qua vẻ buồn bã.
Khiến Lưu Dần đau lòng thôi.
“Với tính cách của a tỷ , nếu dùng hôn thư và Quốc Công phủ để ép nàng, nàng nhất định sẽ tìm cách rời khỏi Bá phủ. Nếu nàng rời , ?”
Lưu Dần hít sâu một : “Nếu là đây, Ấn Uyển nàng nhất định sẽ hiểu cho chúng , cũng nhất định sẽ chút do dự mà chữa bệnh cho .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-no-hoi-kinh-ba-phu-doan-truong-hoi-han/chuong-8-thi-ra-nang-muon-ga-thay.html.]
“ giờ khác Ngu nhi, nàng đổi . Muội đừng cứ một mực nghĩ cho khác, a tỷ còn từng nghĩ cho .”
“ a tỷ cũng cố ý, thể hiểu cho nàng . Quận chúa tâm tính bạo ngược, mấy năm nay nhất định với a tỷ, cho nên mới khiến a tỷ thành thế .”
Ấn Ngu rơi lệ, giọng đầy uất ức: “Nếu vì , a tỷ sẽ chịu những khổ sở đó.”
Lưu Dần suýt nữa ôm nàng lòng an ủi, nhưng dù nam nữ khác biệt, cũng thể để đời dị nghị.
Chỉ đành an ủi: “Vậy thì về chúng sẽ đối xử với nàng , bù đắp những tiếc nuối của nàng những năm qua .”
Ấn Ngu gật đầu mạnh mẽ, đêm đó khi thăm Ngụy thị xong, nàng liền chủ động đến cửa phòng Ấn Uyển cầu kiến.
Bấy giờ Ấn Uyển vẫn đang nghĩ cách để điều tra tung tích của Thúc nhi, thể để Thúc nhi vì mà lâm nguy hiểm.
Khi cửa phòng mở , Ấn Ngu với đôi mắt sưng đỏ, mặt đám hạ nhân, “phịch” một tiếng quỳ xuống mặt Ấn Uyển.
“A tỷ, đều là của . Muội thấy tỷ và cha nương, cả trưởng vì mà cãi vã, tỷ đánh , mắng thế nào cũng !”
“Mẫu lao tâm khổ tứ nhiều ngày, vì chúng mà hao phí quá nhiều tâm sức, nếu vì thế mà đổ bệnh, c.h.ế.t cũng tiếc! Cho nên hôm nay đặc biệt đến cầu xin tỷ tỷ, đừng để thể tổn hại vì tức giận.”
Các hạ nhân một bên thấy cảnh , trong lòng ai nấy đều thương xót vô cùng.
Bà tử định tiến lên đỡ nàng dậy, nhưng Ấn Ngu chịu lên, bò đến mặt Ấn Uyển dịu giọng .
“A tỷ, …”
Tuy nhiên, lời còn hết, Ấn Uyển bỗng nhiên lạnh lùng nàng, một câu vạch trần mục đích nàng đến đây.
“Ngươi về tờ hôn thư giữa và Lưu Dần ?”
Ấn Ngu sững sờ, Ấn Uyển lạnh lùng tiếng, nàng đưa hai tay , đỡ Ấn Ngu dậy.
Dùng giọng chỉ hai mới mà mở lời.
“Hắn vì giữ ở phủ để cứu ngươi, tiếc dùng một tờ hôn thư để ngăn cản , bọn họ nghĩ, tờ hôn thư đó sẽ khiến gánh chịu gông xiềng đạo đức, khiến dám rời , dám đặt Bá phủ hiểm cảnh, đây là điều ngươi ?”
“A tỷ! Tỷ thể nghĩ như ? Hôn ước của tỷ với tiểu công gia là do mẫu dốc sức cầu xin cho tỷ đấy. Mẫu tỷ thích tiểu công gia, dù cho … dù cho … Tóm đều là của , a tỷ, hứa với tỷ, sẽ tránh xa tiểu công gia! Nhất định sẽ quá gần với .”
Ấn Uyển nàng diễn thật nghiêm túc, khỏi nhớ bộ dạng nàng châm chọc cợt mấy ngày mặt .
Vừa nghĩ tới, nàng khỏi cảm thấy lạnh sống lưng.
Đồng thời nàng cũng vô cùng khó hiểu!
“Ấn Ngu, ngươi là con gái thật của Bá phủ, ở vị trí của ngươi hưởng thụ sự sủng ái của Bá phủ mười mấy năm là thật.”
“Cho nên cam tâm tình nguyện ba năm ngươi, bộ Bá phủ gánh tội, cắn răng chịu đựng sống đến bây giờ, vẫn đủ ? Tự hỏi lương tâm , và ngươi oán thù, ngươi vì nhất định đẩy chỗ chết?”
Ấn Ngu mở to mắt, rơi lệ nắm lấy cánh tay Ấn Uyển giải thích.
“A tỷ, như tỷ nghĩ , thời gian còn nhiều, thể đẩy tỷ chỗ chết?”
“Tỷ yên tâm, nghĩ kỹ , chúng sẽ cho cha nương họ , đợi đến Quốc Công phủ gặp thần y, sẽ mua chuộc lang trung đổi máu, dùng m.á.u của tỷ. Còn nữa… nếu tỷ thật sự thành với tiểu công gia, đợi đến ngày đó chúng sẽ lén lút đổi , sẽ tỷ !”
“Ngươi ?” Ấn Uyển đột nhiên phá lên.
Lời chạm thẳng tim nàng: “Thì gả chính là kết quả ngươi .”
Đợi nàng danh chính ngôn thuận trở thành thê tử của Lưu Dần, đến lúc đó sai lầm đều sẽ đổ lên đầu Ấn Uyển nàng.
“Ấn Ngu, lúc trong phòng chỉ hai , chỉ một lời thật lòng, ngươi vì , nhất định chết.”