Thông báo
Website sẽ tạm ngưng hoạt động để bảo trì từ 02:00 - 03:00 ngày 12/08/2025. Rất mong quý độc giả thông cảm và quay lại sau thời gian này.
Xin cảm ơn!

Nữ Nô Hồi Kinh - Bá Phủ Đoạn Trường Hối Hận - Chương 72: Là thật hay giả

Cập nhật lúc: 2025-08-10 07:48:11
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ấn Uyển kinh hãi, theo bản năng siết chặt cổ tay sức giãy giụa.

Thế nhưng cánh tay rõ ràng là của một tráng hán, sức mạnh vô cùng, nàng căn bản đối thủ.

Chỉ thể kéo lê khỏi viện, một chưởng đánh ngất.

Bọn chúng chuẩn , hề cho Ấn Uyển chút cơ hội phản kháng nào.

Đợi khi nàng tỉnh nữa, ở trong một căn phòng trống đặt tượng Phật.

Cửa sổ đóng kín, chỉ mùi đàn hương lan tỏa.

Ấn Uyển lập tức dậy, định về phía cửa, chợt thấy bóng quen thuộc đang cỗ xe.

Cao Kình.

Trong lúc ngạc nhiên, Cao Kình nở một nụ ôn hòa, hiệu cho nàng chiếc ghế đối diện .

“Nhị cô nương, đừng lo lắng, sẽ hại , mời .”

“Vừa hộ vệ của tay nặng, khiến chịu khổ , xin .”

Ấn Uyển khẽ cau mày, hiểu ý là gì: “Hành động của Cao lang quân, thật sự hiểu.”

Trông nhã nhặn như , giống kẻ thể dùng thủ đoạn thô lỗ đến thế.

sự thật ngược với suy nghĩ của cá nhân.

“Hành động cũng là bất đắc dĩ.”

“Mấy ngày nhờ gửi thiệp bái kiến Nhị cô nương, vốn định gặp một , nhưng Nhị cô nương từ chối, chịu gặp mặt, mới đành…”

“Cao lang quân, ngày ở Tâm Hồ khúc, đủ rõ . Huống hồ, phu nhân chính thất của lang quân nếu hành động của lang quân, nhất định sẽ thất vọng vô cùng, cũng ý khác hiểu lầm mối quan hệ giữa và ngươi.”

Cao Kình cho là đúng, chỉ : “Tuy dưa ép ngọt, nhưng nhất định cho Nhị cô nương một chuyện.”

“Ta yêu mến cô nương lâu, tình ý ái mộ đây cơ hội bày tỏ. Đến nước , cũng đành lòng để Nhị cô nương vì cuộc tranh đấu trong Tể tướng phủ của mà uổng phí cả đời . Ngươi , bao nhiêu từng cầu hôn nhị của , nhưng đều từ chối.”

“Thế tử phủ của tuy nữ quyến, nhưng lén lút phong lưu vô độ, đủ chuyện táng tận lương tâm, vốn lương nhân. Ngươi tại vui vẻ chấp thuận thánh chỉ của Hoàng thượng để cưới ngươi? Hắn , là vì Ngọc Bình trong Đỉnh Tinh Lâu của .”

“Ngọc Bình là bảo vật quý hiếm, dùng nó để lấy lòng Thái hậu trong tiệc sinh thần, đảm bảo quan lộ hanh thông. Đương nhiên, chuyện triều đình cũng tiện kỹ với ngươi. Ta chỉ thể cho ngươi , sớm yêu mến ngươi lâu, cầu hôn Hoàng thượng cố ý gây khó dễ, liền mượn chuyện để điều kiện với .”

Ấn Uyển ngước mắt lên, chỉ thấy Cao Kình nghiêm túc kể lể.

“Hắn dùng ngươi quân cờ, trao đổi Ngọc Bình với để quà tặng, chỉ chờ đến ngày các ngươi thành , đánh tráo cô dâu, đưa kiệu hoa của ngươi đến cửa hông phủ của .”

“Trong mắt , ngươi thậm chí còn bằng một món đồ vật, chỉ là một quân cờ. thì khác, cho nên đồng ý với .”

“Hôm nay cho ngươi những điều , là ngươi bịt mắt, lợi dụng vô ích. Ngươi chỉ cần gả cho , cách hủy bỏ hôn ước giữa ngươi và , đợi ngươi gả cho , sẽ thể nắm giữ ngươi.”

Ấn Uyển cảm xúc dâng trào, trong một khoảnh khắc nào đó, những nghi ngờ, những thắc mắc đây đều giải đáp lúc .

Bất chợt, Cao Kình rũ mắt xuống, giọng mang theo một tia khàn khàn.

“Nhị cô nương lẽ , nếu ba năm ngươi rời Ung Đô, giờ phút e rằng ngươi gả cho . Năm đó và Bá gia đề cập chuyện cưới hỏi, nhưng ngày chính thức đến hỏi cưới, gặp tai nạn.”

“Đôi chân là nhờ ơn Thẩm Độ, khiến cả đời giam cầm cỗ xe , vì mặc cảm tự ti, hôn sự của với ngươi thành, cho đến khi ngươi đưa Quận chúa phủ.”

“Ngọc Bình là bảo vật quý hiếm, dùng nó để lấy lòng Thái hậu trong tiệc sinh thần, đảm bảo quan lộ hanh thông. Đương nhiên, chuyện triều đình cũng tiện kỹ với ngươi. Ta chỉ thể cho ngươi , sớm yêu mến ngươi lâu, cầu hôn Hoàng thượng cố ý gây khó dễ, liền mượn chuyện để điều kiện với .”

Ấn Uyển ngước mắt lên, chỉ thấy Cao Kình nghiêm túc kể lể.

“Hắn dùng ngươi quân cờ, trao đổi Ngọc Bình với để quà tặng, chỉ chờ đến ngày các ngươi thành , đánh tráo cô dâu, đưa kiệu hoa của ngươi đến cửa hông phủ của .”

“Trong mắt , ngươi thậm chí còn bằng một món đồ vật, chỉ là một quân cờ. thì khác, cho nên đồng ý với .”

“Hôm nay cho ngươi những điều , là ngươi bịt mắt, lợi dụng vô ích. Ngươi chỉ cần gả cho , cách hủy bỏ hôn ước giữa ngươi và , đợi ngươi gả cho , sẽ thể nắm giữ ngươi.”

Ấn Uyển cảm xúc dâng trào, trong một khoảnh khắc nào đó, những nghi ngờ, những thắc mắc đây đều giải đáp lúc .

“Đôi chân là nhờ ơn Thẩm Độ, khiến cả đời giam cầm cỗ xe , vì mặc cảm tự ti, hôn sự của với ngươi thành, cho đến khi ngươi đưa Quận chúa phủ.”

“Uyển nhi, xin phép cho gọi ngươi như một . Ta khó khăn hiện tại của ngươi, cũng ngươi là thích ép buộc, cho nên chỉ cho ngươi những lý do , nhưng ép buộc ngươi nhất định gả cho . Dù … cuộc đời đều là do chính lựa chọn.”

“Thế nhưng ngươi đừng vì Thẩm Độ giúp ngươi vài mà tin . Trên đời , duy chỉ bản mới đáng tin, ngươi hiểu ?”

Câu , Ấn Uyển đồng tình.

cũng chính vì , nàng cũng thể tin tưởng mắt.

Ấn Uyển lạnh lùng , giữ cách với .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-no-hoi-kinh-ba-phu-doan-truong-hoi-han/chuong-72-la-that-hay-gia.html.]

“Nếu Cao lang quân hôm nay chỉ bấy nhiêu, thì quyền lựa chọn thuộc về .”

Nàng lùi về phía , khẽ cúi hành lễ với , thăm dò về phía cửa.

Cao Kình dường như thấu suy nghĩ của nàng, bất ngờ hề ngăn cản, ngược còn bảo tùy tùng mở cửa từ bên ngoài.

“Nhị cô nương, nếu ngươi suy nghĩ kỹ , bất cứ lúc nào cũng thể đến Tể tướng phủ gửi thư cho , lập tức sẽ bảo phụ mặt, hủy bỏ hôn ước giữa ngươi và .”

Tể tướng đương triều, địa vị tột đỉnh của thần tử, một chiếu chỉ ban hôn nho nhỏ, vẫn nhiều dư địa để xoay chuyển.

Tuy nhiên Ấn Uyển hề đầu , nhanh chóng bước khỏi phòng.

Trong hành lang quanh co phức tạp, nàng tìm thấy con đường đúng, như một con ruồi đầu, qua giữa đình đài lầu gác, mãi tìm thấy lối .

Giống như trái tim đang dần rối loạn của nàng lúc .

Lời Cao Kình , là thật ?

Tuy nàng sớm dự liệu chỉ là một quân cờ thể lợi dụng của Thẩm thế tử, nên cũng chuẩn tâm lý.

Thế nhưng nếu xem nàng như quân cờ, ngày thành xem nàng như một món đồ vật, đánh tráo gả cho Cao Kình, tương lai nàng sẽ đối mặt với điều gì?

Còn Cao Kình, ngày ở Tâm Hồ khúc trơ mắt rơi bất nghĩa, chẳng cũng xem là một quân cờ thể lợi dụng ?

Ha, hai tên con trai nhà họ Thẩm, , cũng chẳng coi nàng gì.

Cũng như trong phủ Ấn.

Giờ phút , tư lự của Ấn Uyển phần hỗn loạn, nàng ép buộc bản bình tĩnh , nghĩ bụng sẽ trở về sắp xếp chuyện thật .

Thế nhưng kịp hồn, phía chợt truyền đến tiếng của Ấn Hành.

“Uyển nhi!”

Ấn Uyển buộc hồn, chỉ thấy Ấn Hành sốt ruột sải bước đến.

Hắn một tay kéo nàng qua xem xét: “Ngươi ? Sao tìm mãi thấy ngươi! Hằng Nương ngươi còn ở trong sân phụ , chớp mắt thấy !”

Nhìn thấy vẻ lo lắng của , Ấn Uyển khỏi nhớ chuyện lâu về .

Mỗi khi nàng cùng trưởng ngoài, chỉ cần nàng biến mất mắt trưởng, sẽ lo sốt vó tìm kiếm khắp nơi.

suýt chút nữa đào tung cả sân nhà Hộ bộ Thượng thư. Khi tìm thấy nàng, Ấn Uyển vẫn hồn nhiên vô tư, ngủ trong hòn non bộ ở hậu viện.

Chỉ vì bắt cá, quá buồn ngủ, nàng ngủ ngay tại chỗ.

Ấn Uyển khi còn đầy mười tuổi, nhưng trưởng là trưởng nhất thế gian , còn hứa với rằng cả đời sẽ rời khỏi tầm mắt của , sẽ để trưởng tìm thấy .

Nghĩ đến những chuyện đó, Ấn Uyển chỉ thấy cực kỳ nực .

Thì , con ai cũng sẽ đổi. Ngay cả chính nàng cũng đổi.

Trong lúc rũ mắt xuống, Ấn Hành chợt thấy chiếc vòng cổ tay nàng, sắc mặt chợt biến, mạnh mẽ nâng tay nàng lên.

Đôi mắt thâm trầm như gió rét cuối đông, lạnh lẽo quét qua. Khiến cả giọng cũng trở nên băng giá.

“Ngươi gặp Cao Kình ?!”

Theo ánh mắt , Ấn Uyển lúc mới phát hiện, cổ tay vô cớ xuất hiện thêm một chiếc vòng.

Và chiếc vòng , rõ ràng là vật định tình mà Cao Kình giữ cho nàng ngày hôm đó khi khúc ở Tâm Hồ!

Ấn Uyển khẽ giật , kịp mở miệng, Ấn Hành ghì chặt đôi vai nàng, nghiến răng gầm nhẹ.

“Ngươi cùng lén lút gặp mặt ở đây?”

“Ấn Uyển, ngươi điên ?!! Ngươi luôn miệng gả cho Thẩm Độ, giờ nhận vật định tình của Cao Kình, ngươi hạ tiện đê hèn đến mức , màng đến danh tiếng của nữ nhi ?!?”

Lời dứt, Ấn Uyển chợt bật thành tiếng.

“Ta hạ tiện, đê hèn?”

Ấn Hành sách thánh hiền, khổ công học hành nhiều năm đỗ đạt quan, từ đến nay đều tao nhã phong nhã, hiếm khi từ miệng thốt những lời lẽ thô tục đến .

Lần đầu tiên thấy, là chửi mắng chính . Hơn nữa còn mang theo định kiến quen thuộc của , tự tiện kết luận!

Ấn Uyển phát lạnh, đến một cái thẳng cũng cho , liền rời .

Thế nhưng Ấn Hành mạnh mẽ kéo , ép nàng tường mà chất vấn!

“Cái vòng ? Nói cho !”

Loading...