Thông báo
Website sẽ tạm ngưng hoạt động để bảo trì từ 02:00 - 03:00 ngày 12/08/2025. Rất mong quý độc giả thông cảm và quay lại sau thời gian này.
Xin cảm ơn!

Nữ Nô Hồi Kinh - Bá Phủ Đoạn Trường Hối Hận - Chương 66: Con đường dự phòng của nàng

Cập nhật lúc: 2025-08-10 07:47:22
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nếu Thẩm Độ thật sự ý đồ khác , phong thư gửi sẽ phớt lờ.

Thế nhưng Thẩm Thế tử ở địa vị cao, tâm tư sâu sắc, dù Ấn Uyển đoán mục đích khác, nhưng cũng thể nắm chắc, bản thể mang cho bao nhiêu lợi ích.

Hiện giờ, Ấn Uyển chỉ thể trì hoãn thời gian, cự tuyệt thái y phủ cũng như bất kỳ nào của Ấn phủ cửa, nàng cứ thế chờ đợi chuyển cơ đến.

Thế nhưng theo thời gian trôi qua từng chút một, trời sắp sáng , trong phủ cũng tin tức của Thẩm Độ.

Nếu thật sự nguyện ý giải vây, giờ đến .

Xem , đánh giá quá cao vị trí của trong mắt Thẩm Thế tử.

Hằng Nương thấy tình trạng của Ấn Uyển ngày càng tồi tệ, tâm trạng càng thêm lo lắng.

Bất giác đến bên cạnh Ấn Uyển, nhỏ giọng : “Cô nương, chúng thể yên chờ c.h.ế.t nữa , sự việc đến nước vẫn thấy Thẩm Thế tử , ván cược của ngươi, e rằng thua !”

“Không bằng chúng mềm mỏng một chút, để thái y phủ đến khám bệnh cho ngươi, đó chúng ...”

“Không vội.” Ấn Uyển lau vết mồ hôi mặt , cố nén cơn đau thấu tim từ lưng, an ủi Hằng Nương.

“Nhũ nương , hiện giờ chỉ đang đợi Thế tử, nếu Thế tử đến, còn con đường dự phòng.”

“Hôm qua trọng thương, đúng ngày tổ mẫu rời khỏi trang viên, là cơ hội để vạch trần Ấn Ngu giả bệnh. Không ngoài dự đoán, Thúc Nhi gặp tổ mẫu.”

Hằng Nương khẽ giật : “Cô nương lẽ nào để Thúc Nhi gặp lão phu nhân ?”

“Dù đến cuối cùng Thế tử và tổ mẫu đều nguyện ý mặt, cũng để đường lui cho .”

Cho nên nàng lo lắng.

Chẳng qua là để chờ đợi thời cơ, bản chịu khổ một chút mà thôi!

Những vết thương da thịt , Ấn Uyển sớm quen thuộc, ba năm qua, thể chỗ nào lành lặn, nào cũng là vết thương mới chồng lên vết thương cũ.

Nếu đổi , hôm nay tâm nàng lẽ thể chịu đựng nổi.

Nàng còn nhờ ơn Ấn Ngu, đẩy hố lửa, mà rèn luyện bản lĩnh “chịu đau”.

Dù là , Hằng Nương cũng đành lòng.

Để giảm bớt nỗi đau của Ấn Uyển, nàng chỉ thể gấp mấy chiếc khăn tay , đưa cho Ấn Uyển cắn, nếu thật sự chịu nổi nữa, thì dùng sức cắn xé mạnh hơn, tổng thể vẫn dễ chịu hơn là chỉ chịu đựng.

Những vệt m.á.u rướm từ lưng nàng, tựa như ma ám, khiến Hằng Nương nóng ruột như lửa đốt, khó mà thẳng.

Cho đến nửa đêm, cánh cửa khóa gia đinh một cước đạp vỡ.

Hằng Nương kinh hãi, bật dậy đó, phát hiện đến, chính là Ngụy Thị cũng đang nóng ruột như lửa đốt.

Và cùng nàng tiến còn Ấn Ngu.

Ngụy Thị thấy Ấn Uyển đang sấp giường một chịu đau, lập tức đỏ vành mắt, vội vàng xông đến mặt Ấn Uyển, giọng run rẩy.

“Uyển Nhi!! Ngươi đây là hà tất khổ sở chứ!”

Nói liền rơi xuống hai hàng lệ nóng, màng Ấn Uyển đẩy , cưỡng chế sai bà tử tiến lên đè chặt lấy hai tay Ấn Uyển.

Lúc Ấn Ngu cũng mắt đỏ hoe quỳ xuống, miệng ngừng .

“Nhị tỷ tỷ, ngươi đừng tự khó nữa, những vết thương của ngươi chúng thấy đều đau lòng! Mẫu càng đêm ngủ , khắp nơi lo lắng, chúng quản cũng !”

“Nhị tỷ tỷ cho dù lo lắng cho chúng , cũng thể của chính ngươi mà suy nghĩ!”

Nghe , bà tử dứt khoát dùng một nhát d.a.o từ phía cắt rách y phục của Ấn Uyển.

Mặc cho vết thương của nàng phơi bày trong khí, ngay đó đem thuốc thảo dược lang trung sớm điều chế đắp lên vết thương.

Lập tức cơn đau kịch liệt truyền đến, như thể m.á.u huyết đều trào ngược, khiến Ấn Uyển đau đớn thể chịu nổi mà bật thành tiếng.

Ngụy Thị vội vàng giải thích.

“Uyển Nhi ngươi nhịn một chút, đây là thuốc thảo dược giúp vết thương của ngươi nhanh lành hơn, tuy đau hơn thuốc thông thường một chút, nhưng mẫu cũng là vì cho ngươi đó.”

“Tháng ngươi sẽ gả vợ , nếu vết sẹo thể lành hẳn, đến lúc đó còn chuyện để ngươi đau khổ đấy!”

nhị tỷ tỷ, chúng đều là vì cho ngươi.”

Ấn Uyển hung hăng trừng mắt Ấn Ngu, đáy mắt lóe lên nụ lạnh lẽo.

Quả là, thật một câu “vì cho nàng” a.

Bọn họ dùng nhiều thủ đoạn phi nhân như để tra tấn , vì bây giờ vẫn từng một lý lẽ đương nhiên cho rằng là vì cho ?

Chẳng lẽ bọn họ cảm thấy bản ghê tởm ?!

thể giả dối đến mức ??

Thuở ban đầu mạng nàng, tự tay đẩy nàng hố lửa, tự tay lấy m.á.u nàng, đều là bọn họ đó!

Hằng Nương đôi mắt đỏ ngầu của Ấn Uyển, thấy nàng đau đến mất hết sức lực, nhận điều đúng, lập tức xông lên, hung hăng đẩy hai bà tử .

Nàng dang rộng hai tay bảo vệ Ấn Uyển phía , đôi mắt sắc bén, ngay cả mặt Ngụy Thị cũng hề lùi bước nửa phần.

“Phu nhân, thuốc kích thích vết thương của cô nương quá lớn! Nàng căn bản thể chịu đựng nổi!”

Nói xong liền chút do dự mà vỗ sạch những thuốc thảo dược đắp lên, còn sự kích thích của thuốc, sắc mặt Ấn Uyển cũng hồi phục một chút.

Nàng đội lấy mồ hôi đầm đìa từ từ dậy, lúc Ấn Ngu hiếm khi tỏ nghiêm khắc mặt nhà.

“Hằng Nương! Ngươi đang ?! Ngươi một nha chẳng lẽ dám phạm thượng ư? Đây đều là tâm huyết của mẫu ! Đều là vì nhị tỷ tỷ mà suy nghĩ đó! Ngươi rốt cuộc ý đồ gì?”

Thuốc là do Ngụy Thị tự tay lấy phương thuốc từ lang trung, nàng yên tâm để khác , cũng đau lòng vì con gái vì cứu một nha mà suýt mất mạng.

Cho nên mới tiếc công sức, giã mấy canh giờ, mới nghiền nát những dược thảo .

Nay một nha vứt bỏ, nàng dù ngày thường hòa nhã, nhưng với tư cách là chủ mẫu của Ấn phủ, cũng thể dung thứ cho một nha để nàng mắt như !

Mà lúc , sắc mặt Ngụy Thị đổi, những bà tử và tỳ nữ bên cạnh đều là những tinh mắt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-no-hoi-kinh-ba-phu-doan-truong-hoi-han/chuong-66-con-duong-du-phong-cua-nang.html.]

Đặc biệt là nha đầu Tuyết Tùng của Ấn Ngu.

Một cái liền nhận Ngụy Thị vui, lập tức con d.a.o của phu nhân, còn kịp phản ứng, nàng giơ cao tay định tát một cái Hằng Nương!

Thế nhưng Ấn Uyển đột ngột vươn tay, chặt chẽ nắm lấy xương cổ tay nàng .

Tuyết Tùng sững sờ, khoảnh khắc tiếp theo, cái tát của Ấn Uyển mang theo oán khí tích tụ nhiều năm, hung hăng giáng xuống.

“Bốp” một tiếng, mà đánh đến khóe miệng Tuyết Tùng rỉ máu, nàng trực tiếp ngã xuống đất!

Ngay cả lòng bàn tay của Ấn Uyển cũng đang tê dại.

Người khác kinh ngạc nàng vì còn sức lực như , thế nhưng Ấn Uyển cho bọn họ cơ hội phản ứng, bắt lấy tấm bình phong bên cạnh, trực tiếp ném về phía Ấn Ngu!

Ấn Ngu sợ hãi lập tức kéo Ngụy Thị chạy , mắt đỏ hoe giọng khàn khàn tỏ vẻ ủy khuất.

“Nhị tỷ tỷ ngươi đừng như a!! Dược thảo là mẫu vì ngươi nghiền nát cả một đêm mới , Hằng Nương một nha phá hủy tâm huyết của mẫu , lẽ nào đáng đánh ?”

“Ngươi vì nha câm , màng tính mạng bản , nay vì một nhũ nương, còn màng cả ? Bọn họ chỉ là nha , chúng mới là của ngươi! Nhị...”

Thế nhưng lời còn dứt, Ấn Uyển bóp chặt cổ Ấn Ngu.

“Uyển Nhi! Ngươi mau buông tay!!”

“Mẫu ...” Ấn Ngu mặt mũi xanh tím, chặt chẽ nắm lấy tay Ấn Uyển, vẻ mặt cầu cứu về phía Ngụy Thị."

Ngay lúc , nàng sắp nghẹt thở, mà Ấn Uyển dùng hết sức lực , ngay cả vết thương ở lưng bung , nàng cũng mảy may động lòng.

Lúc , trong đầu Ấn Uyển còn kế hoạch nào khác, lý trí càng luồng phẫn hận phá tan.

Chỉ còn nhớ ngày nàng về Ấn phủ, ngày lấy máu, Ấn Ngu đầy ẩn ý nàng, hỏi ngược nàng còn thật sự dược dẫn cho nàng ?

Sau đó đường nàng rời khỏi trang viên, trở thành hổ chặn đường.

Thậm chí, nàng còn cố tình ngã xuống nước ở biệt trang để trò "ve sầu thoát xác", tự biến thành bia ngắm của mũi tên.

Cho đến những chuyện , dường như đều thoát khỏi liên quan đến nàng .

Ấn Uyển nơi nương tựa, thể tránh đủ loại cạm bẫy mà sống đến bây giờ là điều dễ.

cơ hội đồng quy vu tận, nàng cũng chẳng còn bận tâm nhiều nữa.

Chỉ đáng tiếc… Ấn Ngu liều mạng giãy dụa, đạp một cú bụng nàng mới thoát .

Mà cú đạp mạnh mẽ cũng khiến lý trí Ấn Uyển trở về.

Khiến nàng hiểu nên gì!

Thế là nàng lao lên với tốc độ sét đánh kịp bưng tai, tát hai bạt tai khiến Ấn Ngu nên lời.

“Ấn Uyển!! Ngươi mau dừng tay !”

Ngụy thị một bên la to, vội vàng sai ngăn cản hai tỷ tranh chấp.

Ấn Uyển từ lôi một cây kéo, lợi khí bên , các bà v.ú và nô tỳ cạnh ai dám tùy tiện xông lên.

Ấn Ngu sợ đến tái mét mặt, lớn tiếng kêu lên: “Mẫu cứu mạng, mẫu cứu với!”

Ấn Uyển hạ mắt, chút do dự kéo lấy y phục của nàng .

Dù Ấn Ngu nhanh chóng tránh , nhưng cây kéo đó vẫn cắm vai nàng .

Đau đớn ập đến tức thì, Ấn Ngu kêu lên một tiếng ngã vật xuống đất.

Ngụy thị sợ đến ngất xỉu ngay tại chỗ, còn Tuyết Tùng vì lo lắng cho chủ mà xông tới đẩy Ấn Uyển , nhưng Hằng Nương nhanh tay nhanh mắt, duỗi chân ngáng ngã nàng .

Tuyết Tùng đập mạnh đầu gối chân bàn, đến cả một chiếc răng cửa cũng văng .

Tiếng động lớn như nhanh chóng thu hút những khác.

Các tiểu tư và hộ vệ trong phủ nhanh chóng tiến lên ngăn cản nàng.

Ấn Hành cũng tin chạy tới, thấy cây kéo dính máu, chút do dự đẩy mạnh Ấn Uyển !

Nàng đập cột giường, nhất thời thể động đậy.

Lúc Ấn Hành cũng nhận chiếc áo choàng vải trắng của Ấn Uyển m.á.u thấm ướt, lòng mềm nhũn, định đỡ nàng dậy.

Ấn Uyển đẩy , ánh mắt châm biếm và thờ ơ của Ấn Uyển, như kim châm đ.â.m sâu lòng .

Cùng lúc đó, một đội nhân mã đang cấp tốc tiến về Ấn phủ.

Một phóng ngựa nhanh như bay đến mặt dẫn đầu báo cáo: “Gia, Ấn phủ xảy chuyện .”

“Nhị cô nương cầm kéo, suýt nữa lấy mạng tam cô nương.”

Thẩm Độ giật cương ngựa, sắc mặt khẽ biến: “Lại giữ bình tĩnh đến thế ?”

Đáng lẽ bọn họ đến phủ tối qua, nhưng khi rời phủ tối qua, y nhận mật tín của Thánh thượng, nên đành dẫn ngoài thành một chuyến.

chậm trễ một chút thời gian.

Giờ xem , vở kịch ở Ấn phủ đến giai đoạn cao trào.

Y chỉ thể tăng nhanh bước chân.

Tuy nhiên, khi bọn họ đến gần Ấn phủ, thấy một chiếc kiệu khác lạ dừng ở cổng phủ.

Thẩm Độ dừng , Đằng Kinh thăm dò một lát, nhanh mang tin tức trở : “Gia, đó là kiệu của Yến thị lão thái thái.”

“Ồ? Nàng rời biệt trang về Dậu Dương ? Sao đến Ấn phủ nữa ? Chẳng lẽ…”

Suy nghĩ một lát, Thẩm Độ cong khóe môi.

Đằng Kinh khó hiểu qua, thấy y vẫn động đậy, còn quên thúc giục: “Gia, giúp nhị cô nương ? Sao còn phủ?”

Loading...