Thông báo
Website sẽ tạm ngưng hoạt động để bảo trì từ 02:00 - 03:00 ngày 12/08/2025. Rất mong quý độc giả thông cảm và quay lại sau thời gian này.
Xin cảm ơn!

Nữ Nô Hồi Kinh - Bá Phủ Đoạn Trường Hối Hận - Chương 39: Thủ đoạn hèn hạ

Cập nhật lúc: 2025-08-10 07:38:15
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngoài doanh trướng chỉ một giọng nam tử, mà còn những tiếng ồn ào của tùy tùng khác.

Do cách một đoạn xa, Ấn Uyển cũng thể bên ngoài rốt cuộc đang gì.

Nàng chỉ thể khó nhọc vặn vẹo , dốc hết sức lực mới lấy con d.a.o nhỏ đó.

Sau đó nàng khó khăn đổi tư thế, từng chút một điều khiển tay trái, để sợi dây thừng ở giữa từ từ ma sát lưỡi dao.

Lực đạo nàng thể sử dụng quá nhỏ, nhưng sự ma sát qua khiến mu bàn tay trái nàng mài rách da thịt, m.á.u tươi đỏ thấm , theo làn da trắng nõn chảy xuống.

Ấn Uyển mồ hôi đầm đìa, nỗi đau lúc trở nên tê dại, trong khao khát cầu sinh mãnh liệt của nàng, chỉ một suy nghĩ duy nhất.

Đó là tự cứu , trốn thoát!

Cùng lúc đó, trong trang tử cũng dần trở nên ồn ào.

Hằng Nương khi đó đến phòng thấy bóng dáng Ấn Uyển, đó tìm kiếm kỹ lưỡng trong các gian nhà, trang viện gần đó, hỏi cũng hỏi, tìm cũng tìm, cứ như biến mất giữa trung .

Hằng Nương càng lúc càng sốt ruột, nhớ những chuyện gần đây, nàng như kiến bò chảo nóng.

Trong lúc bất đắc dĩ, Hằng Nương vội vã về phía viện của lão phu nhân, chỉ thể nhanh chóng báo chuyện cô nương mất tích cho lão phu nhân, cầu nàng nghĩ cách tìm kiếm.

Thế nhưng nàng còn tới cổng viện, ứng tiếng đụng Ấn Hành đang cùng Ấn Ngu tưới hoa.

Thấy Hằng Nương mặt mày đầy vẻ lo lắng, Ấn Hành lập tức gọi nàng .

“Có chuyện gì ?”

Hằng Nương vô thức mở miệng, nhưng thấy tam cô nương mặt đầy nghi hoặc tới, những lời nghẹn ở cổ họng Hằng Nương nuốt ngược .

Nàng chỉ tìm một cái cớ: “Không , đại công tử.”

“Không việc gì mà ngươi vội vã như ?”

“Lão phu nhân việc gặp, nên mới…”

lời nàng còn hết, Ấn Hành một tay giữ chặt cánh tay, ánh mắt thắt .

“Ta sự thật, mau! Có Uyển nhi xảy chuyện ?”

Hằng Nương dám , sợ rằng vì thế sẽ khiến nhị cô nương trở nên nguy hiểm hơn, huống hồ bản nàng cũng tin tưởng bọn họ.

Thấy nàng mở lời, Tuyết Tùng đột nhiên bước tới chủ tử tát Hằng Nương một bạt tai!

“Công tử đang hỏi ngươi đó! Ngươi dám ? Không thấy cô nương nhà và công tử đang vội vàng ?”

“Tuyết Tùng, dừng tay! Ngươi lui xuống!”

Ấn Ngu vội vàng mở lời, nhưng trong lời hề ý trách mắng, ngược còn che chở nàng lưng, Hằng Nương tay cũng cơ hội.

Tuyết Tùng nhếch môi, ở cổng phủ Hằng Nương tát một bạt tai, hôm nay coi như báo thù .

nàng ngờ, cảnh đều lão phu nhân bậc thềm thấy.

Nàng về phía Tần Ma ma, ma ma lập tức hiểu ý, sải bước đến mặt Tuyết Tùng, ánh mắt uy nghiêm .

“Trong trang tử , rốt cuộc vẫn là lão phu nhân chủ. Nô tịch của Hằng Nương vẫn còn trong tay lão phu nhân, nếu dạy dỗ, cũng đến lượt nha đầu ngươi vượt cấp phá hỏng quy tắc, mang xuống, chiếu trang quy mà xử lý, cũng là để trưởng thành hơn.”

Nghe , Tuyết Tùng sợ đến tái mặt, Ấn Ngu cũng vội vàng cầu xin cho nàng.

“Tổ mẫu! Tổ mẫu hãy tha thứ cho Tuyết Tùng , nàng cũng là nhất thời sốt ruột, cũng …”

Tần Ma ma cho Ấn Ngu cơ hội hết lời, của nàng đưa Tuyết Tùng sân viện bên cạnh, lâu truyền đến tiếng Tuyết Tùng kêu la đau đớn.

Và lúc , Hằng Nương thấy lão phu nhân đến, cũng màng nhiều nữa, lập tức quỳ xuống đất khẩn cầu.

“Lão phu nhân, cô nương nhà đó còn dặn dò nô tỳ mang bánh ngọt nàng tự tay đến thăm , nhưng đợi khi nô tỳ từ tiểu phòng bếp về phòng, cô nương thấy .”

“Nô tỳ tìm khắp cả trang tử mà thấy bóng dáng cô nương , lão phu nhân! Cầu xin nghĩ cách, tìm cô nương giúp nô tỳ!”

Ấn Hành , ánh mắt tức khắc trầm xuống, lộ vẻ tàn độc mà ngày thường .

Tại chỗ với tùy tùng: “Nhanh chóng thông báo cho trong trang tử, nhất định tìm thấy Uyển nhi càng sớm càng ! Nếu ai dám động đến Uyển nhi một sợi lông, nhất định sẽ khiến ăn hết mà !”

Ấn Ngu thấy mặt mày đầy vẻ sốt ruột, lòng lạnh , nhưng nàng cũng tò mò, bản nàng cũng tay, Ấn Uyển mất tích ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-no-hoi-kinh-ba-phu-doan-truong-hoi-han/chuong-39-thu-doan-hen-ha.html.]

Nếu thật sự xảy chuyện, nàng ngược còn cảm ơn đối phương mới .

bề ngoài nàng vẫn an ủi Ấn Hành: “Ca ca đừng vội, chúng đều tìm xem !”

Bọn họ hề , tình cảnh của Ấn Uyển lúc vô cùng gay go.

Nàng tốn nhiều sức lực mới mài đứt sợi dây đó, khoảnh khắc dây thừng nới lỏng, Ấn Uyển cảm thấy nỗi đau vô cùng lớn từ trong m.á.u thịt lan tỏa .

Thân thể cũng vì giữ một tư thế quá lâu mà cứng đờ hồi lâu.

Nàng loạng choạng chống án thư từ từ dậy, nhưng ngờ lúc phía đột nhiên truyền đến một giọng quen thuộc.

“Nhị cô nương sợ đau ?”

Ấn Uyển như thỏ con giật , thể đột nhiên run rẩy một trận!

Quay , hóa là Thẩm Độ đang bất động ở cửa doanh trướng, từ lúc nào, chằm chằm nàng bao lâu .

Ấn Uyển trấn tĩnh , mặt đầy cảnh giác qua, mày nhíu chặt.

“Thế tử gia vì cho đưa đến đây?”

Theo nàng thấy, lý do gì.

Thẩm Độ bật khẩy, tiện thể dậy về phía nàng.

“Ngươi nghĩ là bảo trói ngươi đến chỗ ? Cái loại thủ đoạn hèn hạ , Thẩm Độ thực sự coi trọng.”

Nói như , việc trói đến đây, liên quan đến Thẩm Độ.

Vậy thì là ai đưa nàng đến đây? Tại đưa đến đây?

Ấn Uyển đang nghi hoặc, Thẩm Độ đột nhiên chằm chằm vết thương của nàng, thâm ý .

“Nơi đây là trường săn, thiếu những quan hiển quý, công tử phú gia từ Ung Đô mà đến. Mà ngươi và nam cô nữ quả trong trướng riêng của , chỉ nghĩ thôi cũng đủ kích thích , ?”

Ấn Uyển sắc mặt căng thẳng, vô thức phản bác, nhưng nhanh ý trong lời của Thẩm Độ.

Lập tức hiểu , trói nàng đến đây, là ý hủy hoại thanh danh nàng!

Một nữ tử xuất giá, ở trong khuê các, trái còn ở trường săn tư thông với nam nhân ngoài, phàm là những ai thể trướng , cũng đều là những kẻ nô tịch hoặc nữ tử phong trần.

Vừa nghĩ đến đây, Ấn Uyển kịp nghĩ kỹ, khi bái tạ Thẩm Độ, bất chấp cơ thể thoải mái, cố gắng chống đỡ cửa.

Thẩm Độ nâng tay, liền kéo nàng đến mặt.

“Cứ thế mà ?”

Ấn Uyển khó hiểu qua, lúc thấy bên ngoài gọi: “Thẩm Thế tử, lát nữa chúng đều sẽ đến trướng của ngươi để tụ họp, xem ngươi săn bảo bối gì !”

Ngay đó là tiếng của một đám , phỏng đoán ban đầu, bảy tám .

Những bên ngoài đều như Thẩm Độ , là quan hiển quý trong Ung Đô, nàng thể ngoài?

Nếu ngoài, đợi những bên ngoài , Ấn Uyển sẽ như ý kẻ ác.

Trong lúc căng thẳng, ánh mắt Ấn Uyển quét khắp xung quanh, tìm kiếm nơi thể ẩn nấp.

Thẩm Độ hứng thú chằm chằm nàng: “Nhị cô nương sợ ?”

Ấn Uyển lúc mới hồn, chỉ : “Thế tử nhiều giúp đỡ , tin Thế tử là một chính nhân quân tử, cũng cảm kích Thế tử tay.”

“Chuyện hôm nay, là ai…”

Không đợi Ấn Uyển hết, Thẩm Độ cợt nhả thành tiếng, đôi mắt phượng cong vút đầy vẻ trêu tức.

“Ta đây là đầu tiên khác là một chính nhân quân tử.”

lời thích , ngươi cứ nhiều .”

Nói xong liền đến án thư rộng lớn, xê dịch chiếc ghế , đột nhiên vung kiếm, mạnh mẽ rạch một đường doanh trướng!

“Rừng núi phía mãnh thú xuất hiện, , ngươi tự chọn.”

Loading...