Thông báo
Website sẽ tạm ngưng hoạt động để bảo trì từ 02:00 - 03:00 ngày 12/08/2025. Rất mong quý độc giả thông cảm và quay lại sau thời gian này.
Xin cảm ơn!

Nữ Nô Hồi Kinh - Bá Phủ Đoạn Trường Hối Hận - Chương 34: Trò Cười Ngày Đề Thân

Cập nhật lúc: 2025-08-10 07:37:18
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lời thốt , Ngụy thị lập tức sững sờ tại chỗ, khó tin về phía Lưu Dần.

“Tiểu công gia, ngươi sai ?” Nàng đặc biệt nhắc nhở, “Người ký hôn thư với ngươi là Uyển Nhi mới đúng.”

Lưu Dần đổi sắc mặt mà nhấn mạnh: “Lão phu nhân, phu nhân, là cháu , mặc dù hành động đại nghịch bất đạo, nhưng cháu vẫn trái với ban đầu.”

“Uyển Nhi tuy cùng cháu lớn lên, nhưng từ đầu đến cuối cháu chỉ xem nàng như , ý trung nhân thực sự của cháu, là tam cô nương Ngu Nhi. Hôm nay cháu chính thức đề cũng là Ngu Nhi! Còn mong lão phu nhân thành .”

Nói xong còn hèn mọn kiêu ngạo mà dập đầu bái tạ, lưng thẳng tắp, cộng thêm ánh mắt kiên định đó, khiến ít nữ tử trong trang viên chấn động.

Như Giang Lăng Ca bọn họ đều , tiểu công gia thực sự thích là tam cô nương.

Giờ đây y thể bất chấp rủi ro, đối mặt một cách thẳng thắn, nếu là tam cô nương, sẽ cảm động bao nhiêu.

Nếu là Ấn Uyển, con gái nuôi , hai tình đầu ý hợp sớm thành !

Lão phu nhân khẩy về phía Ngụy thị, lộ vẻ vui.

Ngụy thị lập tức mất chủ kiến, chuyện ngoài dự liệu của nàng .

Thế nhưng đúng như ý Ấn Uyển.

“Thật là một tấm lòng si tình.”

Ấn Uyển từ hành lang từ từ đến, lúc thuận theo lời của Lưu Dần mà mở miệng.

“Tổ mẫu, hôn thư của Uyển Nhi, vốn dĩ là bọn họ định để lấy m.á.u đổi mạng, bản chất chính là vì Ấn Ngu mà suy nghĩ, huống hồ cũng ý với loại nam tử như tiểu công gia! Hôm nay liền thành cho bọn họ, và Lưu Dần, liền còn quan hệ gì nữa.”

Nàng cẩn thận hành lễ, Ngụy thị sốt ruột : “Uyển Nhi, lời giận dỗi nên chứ.”

“Con đây thích tiểu công gia bao nhiêu, hôn thư của con với y, đó là mẫu con thấy con…”

“Ấn phu nhân, ký hôn thư đó, chúng ai cũng hiểu rõ trong lòng. Không cần lấy cờ vì .”

“Hôm nay Lưu Dần công khai cầu hôn Ấn Ngu, mở miệng điều , trang viên đều thấy. Cho nên hôn sự của và Lưu Dần, cũng còn hiệu lực nữa!”

Nói xong nàng liền thẳng lưng dậy, ánh mắt rực rỡ chằm chằm Lưu Dần.

Ít nhất giây phút , nàng vẫn tán thưởng Lưu Dần chút khí phách của nam nhi.

Cũng đúng theo ý nguyện của nàng.

Ấn Uyển ngờ rằng, nội tâm của Lưu Dần lúc bỗng nhiên trở nên phức tạp.

Y nhíu mày hỏi: “Bá mẫu đều , ngươi đừng lời giận dỗi. Ta…”

“Chẳng lẽ tiểu công gia nghĩ đang lời giận dỗi ?”

“Ta vốn dĩ tâm duyệt ngươi, chỉ mong vạch rõ giới hạn với ngươi.”

“Ấn Uyển! Trước đây rõ ràng là ngươi đến dây dưa với , bây giờ…”

“Chẳng lẽ tiểu công gia còn cố chấp quá khứ ? Ngươi chẳng ý trung nhân của ngươi là Ấn Ngu ? Ta thành ngươi như , ngươi lẽ cảm ơn mới đúng.”

Bỏ câu , Ấn Uyển mấy chục kiệu sính lễ bày ở giữa sân.

Mỉa mai : “ tiểu công gia, nếu ngươi cầu hôn tam cô nương, mấy hòm sính lễ e là sẽ tủi .”

Nói xong liền màng ánh mắt kinh ngạc của khác, tiến lên một tay mở vài cái hòm.

Bên trong thế mà là mấy tảng đá lớn!

Người ngoài lẽ , nhưng Ấn Uyển thấy dấu vết đá va chạm hòm, còn chỉ mấy hòm phía là như .

Hơn nữa nàng ý ban đầu của Lưu Dần là cưới , mà Quốc công phu nhân vốn keo kiệt. Có thể hình dung , sính lễ ắt hẳn quỷ.

Sắc mặt những mặt đều biến đổi đột ngột, ngay cả Ngụy thị cũng ngờ rằng, Quốc công phủ keo kiệt đến mức ?!

Cho dù Ấn Uyển là con gái nuôi, đó cũng là con gái do Bá phủ bọn họ nuôi lớn!

Sắc mặt Lưu Dần lúc đỏ bừng, lúc trắng bệch, y tức giận đến mức mất bình tĩnh, kéo phắt tiểu tư bên cạnh mà mắng mỏ:

“Đây là chuyện gì?! Sao còn về phủ chuẩn đầy đủ sính lễ chuẩn cho Ngu Nhi?!”

Nói xong vội vàng giải thích với lão phu nhân và những khác: “Lão phu nhân, chắc chắn hiểu lầm, cháu tuyệt đối keo kiệt như , nhất định là do những hạ nhân quấy phá. Cháu bây giờ sẽ sai chuẩn đầy đủ đồ đạc.”

Ấn Uyển khẽ nhếch môi, thấy tổ mẫu với vẻ mặt điềm tĩnh lời nào, nàng liền cần nhiều.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-no-hoi-kinh-ba-phu-doan-truong-hoi-han/chuong-34-tro-cuoi-ngay-de-than.html.]

Nàng về phía sương phòng.

Màn kịch ở tiền sảnh nàng hứng thú xem, trong lòng nghĩ thể nhân cơ hội , khiến hôn sự của với Lưu Dần đổ bể.

Ấn Uyển gọi Hằng Nương đến, cẩn thận mở lời.

“Nhũ nương, hôm nay phiền đến Ung Đô một chuyến . Chiếc trâm ngọc và mấy thỏi bạc vụn cầm lấy, dùng để truyền chuyện hôm nay ngoài, càng nhiều càng .”

“Lão thái gia Lưu ở thành Đông mỗi ngày đều sách, thể đến đó , đó đến lâu Thiên Duyệt và các tửu phường lớn.”

Hằng Nương hiểu ý nàng, chỉ là nàng chiếc trâm ngọc đó, sắc mặt sững sờ, khỏi nhắc nhở nàng.

“Cô nương, chiếc trâm ngọc là… hồi cô nương mới phủ, phu nhân tặng cho cô nương, cô nương thật sự bán ?”

Ấn Uyển khổ, xoa xoa chiếc trâm trơn nhẵn, chỉ :

“Trước đây vẫn còn xem thứ là vật kỷ niệm, mỗi khi gặp khó khăn, nhớ nhà lấy ngắm nghía. Cũng trân trọng cất giấu trong y phục cận của , để bất kỳ ai chạm nó.”

bây giờ nó và chiếc ngọc bội cùng vòng tay đều , tình cảm còn, còn ý nghĩa. Giá trị duy nhất của nó bây giờ, cũng chỉ là thể đổi lấy chút bạc phòng .”

Hằng Nương nàng trong lòng đau khổ, nhưng cũng hạ quyết tâm .

Cho nên nắm chặt chiếc trâm ngọc , nhanh chóng rời khỏi trang viên.

Tuy nàng để tâm đến trò náo nhiệt ở đường viện, nhưng Thúc Nhi chăm chú lắng , những tan , nàng ngừng nghỉ ôm bút mực giấy đến sương phòng.

Nàng : “Phu nhân và những khác giải tán trong trang viên, lão phu nhân nổi trận lôi đình, mắng phu nhân một trận. Tam cô nương ngừng, tiểu công gia nhiều khẩn cầu, kiên quyết cưới, đại công tử cũng tức giận.”

Chỉ thấy mấy dòng chữ ngắn ngủi , Ấn Uyển thể hình dung cảnh tượng hỗn loạn đến mức nào.

Nàng rũ mắt xuống, khóa kỹ cửa phòng.

đúng lúc , mấy hạ nhân vội vã chạy qua từ tiền viện!

Ấn Uyển thấy là của viện tổ mẫu, theo bản năng tiến lên chặn bọn họ hỏi: “Có chuyện gì mà vội vã đến ?”

Hạ nhân đó hoảng hốt kêu lên: “Lão phu nhân xảy chuyện !”

“Cái gì?”

Ấn Uyển sắc mặt căng thẳng, vội vàng sải bước, theo bọn họ.

Mấy ngày nay nàng vốn nơm nớp lo sợ, giờ đây đột nhiên truyền đến tin tức của tổ mẫu, Ấn Uyển còn giữ vững bình tĩnh.

Thế nhưng đợi nàng một lúc , mới phát hiện con đường xung quanh là đường đến Đông viện.

Mà là sân phụ hẻo lánh của trang viên.

Ấn Uyển từ từ dừng bước, còn hạ nhân dẫn đường phía dừng , chỉ một lát đó biến mất.

Nhìn bốn phía tối đen như mực, Ấn Uyển trấn tĩnh tâm thần, liền trở về sương phòng.

Tuy nhiên hai bước, liền thấy bên cạnh ao một bóng dáng quen thuộc đang đó trong tư thế quỳ gối.

Không ai khác, chính là Ấn Ngu.

Ấn Uyển lông mày lá liễu khẽ nhíu , còn mở miệng, khuôn mặt Ấn Ngu bỗng nhiên mang theo nụ nhạt, giọng the thé hỏi nàng.

“Nhị tỷ tỷ, câu trả lời mà tỷ vẫn luôn , cho tỷ ?”

Ấn Uyển lập tức tiến lên, thế nhưng khoảnh khắc tiếp theo Ấn Ngu đột nhiên đổi một khuôn mặt, nắm c.h.ặ.t t.a.y Ấn Uyển mà lóc kể lể:

“Nhị tỷ tỷ, chuyện hôm nay cũng sẽ thành thế .”

tỷ yên tâm, sẽ khiến tỷ khó xử , là hôn thư Dần ca ca và tỷ ký, y cưới lẽ là tỷ.”

“Muội khác hiểu lầm, càng vì thế mà chia rẽ tình chị của chúng !! Trước đây để tỷ đổi m.á.u cho , với tỷ . Chuyện hôm nay, càng khó chối bỏ trách nhiệm!”

“Tỷ tỷ, tỷ thể tha thứ cho ?”

Ấn Uyển ngờ nàng thật sự hai mặt, một khắc còn đắc ý vênh váo, một khắc trở thành yếu ớt ủy khuất.

Sau lưng nàng lạnh toát, giữ cách với nàng , ánh mắt rũ xuống: “Ngươi rốt cuộc gì?”

“Nhị tỷ tỷ, tất cả đều là của , nếu , tỷ chắc chắn sẽ trở dáng vẻ ban đầu.”

Nàng xong liền thẳng dậy, Ấn Uyển còn kịp phản ứng, liền thấy tiếng “tõm” một cái, bóng dáng Ấn Ngu nhảy xuống ao, b.ắ.n tung tóe ít nước!

Loading...