Thông báo
Website sẽ tạm ngưng hoạt động để bảo trì từ 02:00 - 03:00 ngày 12/08/2025. Rất mong quý độc giả thông cảm và quay lại sau thời gian này.
Xin cảm ơn!

Nữ Nô Hồi Kinh - Bá Phủ Đoạn Trường Hối Hận - Chương 19: Đánh cược một phen giữa tuyệt cảnh

Cập nhật lúc: 2025-08-10 07:35:11
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Cách đối với Uyển nhi mà cần chịu đựng ít đau đớn, hơn nữa nếu chúng dùng lời khuyên nhủ, nàng chắc chắn sẽ đồng ý.”

“Từ khi đón Uyển nhi về từ chỗ quận chúa, tính cách nàng trở nên vô cùng cố chấp, chúng càng bức ép, e rằng Uyển nhi phản kháng càng mạnh.”

“Theo con thấy, chúng chi bằng… cho Uyển nhi dùng một chút thuốc, để nàng trong vô thức hiến m.á.u cho Ngu nhi, nàng cũng cần tỉnh táo mà chịu đựng nỗi đau lớn như .”

Nghe lời , Lạc thần y quả quyết kê một phương thuốc.

“Bá gia, công tử suy nghĩ chu , thuốc bột trong phương thuốc khi đốt cháy như than củi, tác dụng gây ảo giác, nhị cô nương chắc chắn sẽ cảm thấy đau đớn.”

Những mặt đều im lặng, ý tứ cần cũng hiểu.

Mà Ngụy thị thực sự đành lòng chuyện tàn nhẫn đó, tự tay cởi bỏ xiêm y của con gái, tự tay đẩy nàng tuyết địa ở viện phía Tây chịu rét mấy canh giờ, đối với nàng mà chẳng khác nào khoét tim.

Ngọc Chi theo bên Lưu Dần liền tự tiến cử: “Phu nhân, việc nô tỳ xin mặt , nhất định sẽ chăm sóc nhị cô nương thật .”

Ngụy thị , liền gật đầu lia lịa, và dặn dò kỹ càng.

“Cách cũng là bất đắc dĩ, nhớ kỹ phong tỏa Tây viện, để bất cứ ai , để tránh ô uế trong sạch của Uyển nhi .”

Ấn Hành cũng lên tiếng: “Nếu nhị ô uế thanh danh, sẽ chỉ hỏi tội ngươi!”

Lưu Dần bảo bọn họ yên tâm: “Hành , Bá phụ Bá mẫu các vị cứ yên tâm, Ngọc Chi là nha đầu đắc lực nhất của , nàng việc đảm bảo vạn phần sai sót, chỉ cần thời gian đến, để Lạc thần y lấy m.á.u là .”

Tối đó, nha đầu phòng bếp liền mang than củi đến phòng Ấn Uyển.

Thúc Nhi sợ cô nương lạnh, bèn đốt than thật mạnh.

Không từ lúc nào, cả chủ tớ hai đều mất tri giác.

Sau đó Ngọc Chi liền dẫn theo hai nha đắc lực bước sương phòng.

“Ngọc Chi tỷ tỷ, thể hành động ngay bây giờ ?”

Theo tiếng nha hỏi, Ngọc Chi đến mặt Ấn Uyển, khóe môi khẽ cong lên một nụ châm chọc.

“Để .”

Nàng đẩy nha , tự tay, lột sạch quần áo Ấn Uyển! Chỉ còn một chiếc yếm và quần lót.

Tuy nhiên khi nàng thấy Ấn Uyển chỗ nào lành lặn, cũng ngây .

chốc lát , trong lòng cảm thấy hả hê.

Xem ba năm đó ở chỗ quận chúa tỳ chịu đủ khổ sở !

Nghĩ năm xưa, nàng chính là viên ngọc quý cả Bá phủ nâng niu trong lòng bàn tay, còn suốt ngày quấn lấy Tiểu công gia, mấy Tiểu công gia suýt chút nữa sủng hạnh , nhưng đều Ấn Uyển phá hỏng.

Bất kể là du hồ yến hoa, nàng luôn như một con chim, vây quanh tiểu công gia.

Ngay cả Ngọc Chi, thị nữ cận của tiểu công gia, cũng cách nào ở bên cạnh tiểu công gia.

Chỉ nghĩ tới những điều , Ngọc Chi thấy bực .

nay khác xưa, nhị cô nương Ấn gia, đích trưởng nữ Bá phủ năm nào, lưu lạc đến bước đường !

Ngọc Chi nương tay, ném nàng xuống nền tuyết ở Tây viện, còn sai hai nha tay xúc thêm tuyết phủ lên Ấn Uyển.

Lấy danh nghĩa: “Lạc thần y dặn dò , cực hàn chi huyết mới hiệu quả, chúng lệnh việc, thể hỏng việc! Lấy thêm chút băng nữa .”

Tây viện vốn phong tỏa, cho phép bất kỳ ai .

bên cạnh Ngọc Chi vẫn một đám nha tiểu tư theo .

Chúng xì xào bàn tán, đều cho rằng Ấn Uyển đây là tự chuốc lấy khổ.

“Ta thấy phu nhân Bá phủ đối xử với nhị cô nương bao, nàng đây chính là chịu cứu tam cô nương, nên mới lưu lạc đến tình cảnh .”

“Chẳng , nếu nàng sớm đồng ý, ơn báo đáp mà cứu tam cô nương , thì cũng chẳng cần kéo dài chuyện đến nông nỗi .”

Ngọc Chi hừ một tiếng, chỉ : “Nhân quả báo ứng, tự tự chịu mà thôi. Dù cho nàng bây giờ hôn ước với tiểu công gia, cũng sẽ bước chân cửa Quốc công phủ , các ngươi cứ xem .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-no-hoi-kinh-ba-phu-doan-truong-hoi-han/chuong-19-danh-cuoc-mot-phen-giua-tuyet-canh.html.]

Cùng lúc đó, Ấn Uyển bất tỉnh, đông cứng suốt mấy canh giờ.

Thấy thời gian gần đủ, Lạc thần y liền gọi Ngọc Chi và các nha khác tới, hỗ trợ y lấy máu.

Thúc Nhi, cũng mê man, dần dần tỉnh . Không thấy Ấn Uyển , nàng ý thức chuyện chẳng lành, liền vội vã chạy khỏi sương phòng, đúng lúc thấy Ấn Uyển mới lấy m.á.u xong ở Tây viện.

Thúc Nhi kinh hãi, vội vàng chạy tới ôm lấy thể lạnh lẽo của Ấn Uyển, chẳng chẳng rằng mà cởi ngoại y của , ôm chặt lấy Ấn Uyển.

Ngọc Chi thấy , cúi xuống cợt: “Ngươi đến thật đúng lúc đó. Vừa , ngươi mau chóng đưa cô nương nhà ngươi về phòng , trễ một chút thì xong . Còn , sẽ bẩm báo với Bá gia phu nhân.”

Thúc Nhi mắt đỏ hoe, chút do dự mà duỗi chân , Ngọc Chi một cái cẩn thận, vấp ngã một cú thật đau!

Thị tức giận đến nỗi trừng mắt , nhưng Thúc Nhi ôm lấy Ấn Uyển trong sương phòng.

Ngọc Chi hừ một tiếng, phía Lạc thần y vẫn còn đang gọi thị, thời gian để thị dây dưa ở đây, đành nén giận.

Trở về sương phòng, Thúc Nhi đốt than cho cháy mạnh hơn một chút, nhưng khi kỹ lớp bột mỏng phủ than, nàng chợt nhận điều gì đó.

Nàng vội vàng đổ hết chậu than ngoài, tự cởi xiêm y, ôm lấy thể lạnh lẽo của Ấn Uyển, truyền chút ấm duy nhất từ cơ thể sang cho nàng.

Đợi đến nửa đêm, khi cơ thể Ấn Uyển dần nhiệt độ, Thúc Nhi chẳng màng gì khác, nhanh chóng chạy nhà bếp ăn trộm một ít thảo dược và than củi, đốt .

Rồi lục tung các ngăn tủ trong phòng, tìm hết những cây nến thể dùng thắp lên.

Dưới cửa sổ đóng chặt, nóng dần dần tích tụ, ý thức của Ấn Uyển cũng dần dần tỉnh táo trở .

nàng vô lực, giọng cũng khàn khàn đến đáng sợ.

Nàng thấy vết thương do lấy m.á.u cánh tay , dần dần nhận điều gì đó, mắt nàng cụp xuống, từ từ vịn dậy.

chút sức lực đó đủ để chống đỡ nàng , định mở miệng, thể mềm nhũn liền ngã trở giường.

Thúc Nhi vội vàng chạy tới, nhanh chóng đưa chén thuốc sắc kỹ đến bên miệng nàng.

Rồi lên giấy: “Cô nương, đây là thuốc nô tỳ tìm cho , tính ôn hòa, giúp bổ khí huyết, thể yên tâm uống .”

Ấn Uyển chỉ cảm thấy như đang ở trong một hầm băng, cho dù nhiều nguồn lửa bên cạnh đến , vẫn đủ ấm.

Nàng chằm chằm đôi mắt sưng húp của Thúc Nhi, khẽ hỏi: “Họ dùng cách gì đó, lén lấy m.á.u của khi ?”

Thúc Nhi trả lời, nhưng Ấn Uyển từ ánh mắt của nàng xác nhận suy đoán của .

Tâm nàng lập tức rơi xuống đáy vực, chỉ còn một mảnh lạnh lẽo.

nàng vẫn an ủi Thúc Nhi: “Không , còn thể chờ.”

“Đi về Du Dương nhanh nhất cũng mất năm ngày, giờ qua ba ngày , chỉ cần cố gắng thêm hai ngày nữa, lẽ sẽ đến cứu .”

Thúc Nhi nóng lòng lên giấy: “Nếu lão phu nhân chịu mặt thì ?! Cô nương ?”

Ấn Uyển thực cũng chắc, chỉ là đánh cược một phen mà thôi.

Hiện giờ cảnh của nàng cũng còn đường lui, nàng tự từng với tổ mẫu, tình cảm với tổ mẫu cũng sâu đậm, lẽ bức thư cố gắng gửi bằng cách đó, vẫn đến Du Dương.

Nếu thật sự là , nàng cũng những cách khác.

“Nếu chờ cơ hội sống sót, thì sẽ sống nữa. Dù thì tính mạng của cũng là Bá phủ ban cho, chẳng qua là trả mạng mà thôi.”

So với sự vạn niệm câu hôi khi bỏ rơi, Ấn Uyển cảm thấy c.h.ế.t cũng chẳng gì đáng sợ.

Chỉ là nàng vẫn còn bất cam, trực giác mách bảo nàng rằng Ấn Ngu hề vô hại và đơn thuần như vẫn thấy.

đồng thời với việc trả mạng, nếu rơi tuyệt cảnh, sẽ kéo Ấn Ngu cùng chết.”

Rồi đến Hoàng Tuyền Lộ hỏi nàng , rốt cuộc vì dung , vì bày kế giả bệnh?

Thế nhưng lời dứt, Ấn Hành chợt đẩy cửa phòng, thể tin mà bước đến bên cạnh Ấn Uyển.

“Ngươi kéo Ngu nhi cùng c.h.ế.t ?”

Loading...