Nữ Nô Hồi Kinh - Bá Phủ Đoạn Trường Hối Hận - Chương 160: Là ngươi bảo ta cưới

Cập nhật lúc: 2025-08-17 03:47:40
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghe đến chuyện hòa , Ấn Uyển sửng sốt.

Đức Di thấy , liền kể rõ cho nàng : “Ngươi xuất hoàng gia, hẳn cảm nhận điều .”

“Gần đây , Hoàng ý định hòa đàm với bộ tộc Tạc Khương ở phía Bắc, gả công chúa hòa . Trong chín vị công chúa của hoàng thất, sáu vị xuất giá. Bốn vị còn đều mẫu phi chống lưng, duy chỉ , nơi nương tựa, chỉ một Hoàng còn coi như sủng ái.”

“Ngươi Hoàng sủng ái ?”

Đức Di chắp tay lưng, đánh giá căn phòng, chuyện với nàng như tỷ .

“Chỉ vì khi Hoàng còn là Thái tử, từng cứu mạng một . Bởi vô cùng cảm kích , dù mẫu phi mất sớm, vẫn hưởng đãi ngộ như các công chúa khác.”

Vốn dĩ theo vai vế của nàng, thể sủng ái?

Uyển Nhi, chuyện hòa một Hoàng thể quyết định . Ta là một chút hậu thuẫn nào, nếu tạo cơ hội cho Hoàng , thì Hoàng lấy cớ gì để giúp kháng cự?”

“Cho nên công chúa mới gả cho Ấn Hành.”

Bá phủ giờ chỉ còn một tước vị trống rỗng, Ấn Trường Trăn sớm còn quan trong triều, còn tồn tại những thế lực quyền quý phức tạp như nữa.

Thêm đó Ấn Hành cách chức, càng còn uy h.i.ế.p đối với triều đình.

Vả hiện giờ chân tay bất tiện, cũng trở thành lý do để công chúa thể nắm thóp.

Những điều , Ấn Uyển nhanh hiểu .

Còn Đức Di, ánh mắt rực rỡ chằm chằm nàng, đoán nàng hiểu rõ chuyện, liền đổi vẻ nũng nịu, nắm lấy cánh tay nàng cầu khẩn.

như điều ngươi nghĩ đó, cho nên Uyển Nhi, ngươi hãy đồng ý ! Bảo trưởng của ngươi lấy , trưởng của ngươi thương ngươi nhất mà.”

Ấn Uyển trầm xuống ánh mắt, vài lời, tiện .

Chỉ thể bóng gió: “Chuyện vô cùng hệ trọng, thể chỉ dựa một lời của mà quyết định chuyện đại sự cả đời của công chúa .”

“Công chúa, lập trường của mà suy nghĩ kỹ càng, nhưng sợ gả nhầm khác ? Có những nếu tìm hiểu sâu, sẽ chân diện mục của họ là gì, cũng họ thể mang cho điều gì.”

Đức Di : “Binh đến thì tướng chặn, nước đến thì đất ngăn. Hiện tại, điều khẩn thiết nhất chính là gả .”

“Tất cả nam nhân đối với đều chẳng khác biệt là bao, Ấn công tử ít nhất tài mạo song , ôn hòa nho nhã, ít nhất, bề ngoài thích hợp hơn các lang quân khác.”

Nghe nàng , Ấn Uyển cũng tiện thêm nhiều.

Nàng , công chúa đơn giản như nàng vẫn nghĩ.

Muốn gả cho Ấn Hành, rõ ràng là quyết định mà nàng cân nhắc kỹ lưỡng, thể hảo nhất, nhưng là thích hợp nhất thời điểm hiện tại.

Bất kể là ai, cũng sẽ gặp lúc như .

Cũng như chính lúc , khắp nơi đều là vực sâu, đằng nào cũng nhảy vực sâu , nàng chỉ thể cố gắng lựa chọn cái vực sâu ít giống vực sâu nhất đối với .

Đức Di vỗ vai nàng, an ủi: “Ôi chao, thế gian bao con đường cần lựa chọn, nhưng những con đường đó, đều là do con bước mà thôi.”

“Đến đầu cầu ắt thẳng thuyền, gạt mây mù sẽ thấy một thôn làng hoa nở liễu xanh?”

Nàng nghĩ thoáng, lập tức mở cửa phòng, đến mặt Ấn Hành ở gian ngoài, với .

“Ấn công tử, Uyển Nhi sẽ còn cản trở chuyện hôn sự của và ngươi nữa, nàng đồng ý , chỉ cần ngươi bằng lòng, sẽ chọn ngày thỉnh Hoàng hạ chỉ.”

“Nàng đồng ý ?”

Ấn Hành khẽ giật , ánh mắt liếc về phía gian trong, nhưng thấy bóng dáng Ấn Uyển.

Chỉ thấy khóe môi khẽ cong lên, trong đôi mắt sâu thẳm và dài hẹp lóe lên một tia chua xót, thẳng thắn gật đầu.

“Đã , thì cũng đồng ý, công chúa cứ thỉnh chỉ , nhưng… còn một điều kiện, công chúa đồng ý ?”

“Ấn công tử cứ !”

Đức Di vui vẻ mở lời, lúc mặt nàng là một nụ thể che giấu.

“Nhị hai ngày nữa sẽ gả Quốc Công phủ, tam và Thẩm thế tử cũng luôn quan hệ thông gia, bất cứ lúc nào cũng thể gả Thẩm phủ.”

“Còn phụ mẫu , gối chỉ là con trai, nếu và công chúa thành chuyển đến Công chúa phủ, e rằng thể phụng dưỡng bên gối, tận hiếu với hai lão.”

“Cho nên khi thành cũng ở Bá phủ, hoặc thể mua phủ ở viện bên cạnh, hai phủ thông , cùng ở. Nếu công chúa bằng lòng, thì bất cứ lúc nào cũng thể thỉnh chỉ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-no-hoi-kinh-ba-phu-doan-truong-hoi-han/chuong-160-la-nguoi-bao-ta-cuoi.html.]

Công chúa Đức Di hầu như hề nghĩ ngợi, lập tức đồng ý.

“Tấm lòng hiếu thảo , nhất định sẽ thỏa mãn ngươi. Sau ngươi phò mã, chúng chính là một nhà , đương nhiên ở bên cạnh phụ mẫu mà chăm sóc.”

Ấn Hành khẽ mỉm , chỉ trong thời gian ngắn ngủi , trở thành chuẩn phò mã, khiến Tứ Thuận nhất thời kịp phản ứng.

Đợi khi tiễn công chúa , Tứ Thuận mới vội vã lên tiếng khuyên nhủ.

“Công tử! Người thật sự phò mã gia ? Chuyện Bá gia và phu nhân vẫn , vạn nhất…”

“Không vạn nhất, phụ mẫu sẽ đồng ý. Hơn nữa, đây là Uyển Nhi bảo cưới.”

Trong tình cảnh của , trở thành phò mã, cũng là lựa chọn nhất.

Chàng thể Bá phủ ngày càng suy tàn, đường công danh của còn, luôn chọn một con đường khác mới .

Mà con đường , cũng chính là do Uyển Nhi chọn cho , chỉ cần là nàng , đều nguyện ý theo.

, giờ phút , trong lòng Uyển Nhi sẽ nghĩ gì.

Ban đầu nàng ngăn cản kết với công chúa, cũng chút nỡ? phận của họ, định sẵn là một kết cục như .

Nghĩ đến đó, lúc hoàng hôn, đến sương phòng của Ấn Uyển.

Không đợi Hằng Nương ngăn cản, đẩy cửa bước .

Đôi mắt sâu thẳm đáy , thẳng về phía giường.

Sau tấm màn giường mỏng manh, là bóng dáng gầy gò của Ấn Uyển.

Cách tấm màn giường , giọng Ấn Hành khàn khàn từ từ vang lên.

“Uyển Nhi, như ý nguyện của nàng, đồng ý với Đức Di.”

“Nàng bảo cưới, liền cưới, chỉ cần nàng vui vẻ là .”

Nghe , Ấn Uyển đột nhiên nhíu mày, chút do dự đáp: “Chuyện từng quyết định, Đại công tử cần gây áp lực cho .”

“Huynh cưới , cưới thế nào, đó đều là chuyện của và Bá phủ, liên quan gì đến .”

“Không liên quan ? Ta là trưởng mà nàng tin cậy nhất đó! Nàng thấy kết hôn với nữ nhân khác, trong lòng sẽ ghen ?!”

Lời thốt , Hằng Nương đang ở cửa cũng kinh ngạc!

Nàng trợn tròn mắt, khó tin nổi, lời hoang đường như ?

Huynh với , ghen tuông? Chuyện hôn nhân, đó là con đường tất yếu của đời !

Chẳng lẽ… Công tử

Hằng Nương còn kịp phản ứng, Ấn Uyển cắt ngang lời Ấn Hành: “Huynh nghĩ cũng quá nhiều .”

“Huynh và bây giờ còn bất kỳ mối quan hệ gì, cũng chỉ vì Tổ mẫu mà tạm trú ở Bá phủ.”

“Trời tối , Ấn công tử đừng ở đây nữa mà khiến đàm tiếu.”

Thấy nàng chút do dự đuổi , Ấn Hành vô cớ nổi giận, ngọn lửa hừng hực dường như đang xông thẳng lồng n.g.ự.c .

Chàng bất chấp lễ nghi, dứt khoát vén tấm màn giường lên! Đẩy xe lăn đến bên giường.

Mọi còn kịp phản ứng, hung hăng siết chặt cổ tay Ấn Uyển, đôi mắt đỏ ngầu chằm chằm nàng, tựa như dã thú lộ nanh vuốt, xé xương nuốt nàng bụng .

“Nàng phân rõ giới hạn với như ?! Uyển Nhi, là nàng bảo cưới công chúa, chẳng qua là theo ý nàng mà cưới, nàng vẫn vui?”

“Nàng , !”

Đôi mắt cố chấp của nhuốm vẻ tức giận, nhưng Ấn Uyển cố chấp giằng tay .

Hằng Nương sốt ruột, định tiến lên một bước thì một bóng bỗng nhiên xông từ phía tấm bình phong!

Chỉ thấy y hung hăng kéo tay Ấn Hành, mạnh mẽ tách hai !

“Ấn công tử xin hãy tự trọng một chút!”

Thấy là Tạ Nghiêu, Ấn Hành bỗng nhiên .

đáy mắt cong cong , là một mảnh băng lãnh.

Loading...