Nữ Nô Hồi Kinh - Bá Phủ Đoạn Trường Hối Hận - Chương 103: Ngươi đồ háo sắc
Cập nhật lúc: 2025-08-11 08:57:20
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ấn Uyển còn kịp phản ứng, nhảy vọt lên, đến mặt mã phu một tay xách mã phu xuống.
Hằng nương sợ xảy chuyện, vội vàng lên tiếng: “Chớ hành động khinh suất!”
Những tiểu tư đang định rút d.a.o kiếm đều dừng giữa chừng.
Thẩm Độ thấy nàng cảnh giác như , khẽ cong môi , rõ ý đồ.
“Ta đến để g.i.ế.c .”
“Hằng nương, và cô nương nhà ngươi chuyện quan trọng cần bàn, còn phiền ngươi ngoài xe ngựa chờ.”
Sắc mặt Hằng nương đổi, đương nhiên chịu rời .
Đang định mở miệng thì Ấn Uyển ngăn : “Nhũ nương, .”
Ấn Uyển nhận Thẩm Độ quả thực chuyện tìm , nàng dù tìm hộ vệ, nếu thật sự xảy tranh chấp với Thẩm Độ, bọn họ sẽ ai sống sót.
Không bằng cứ hòa hoãn mà .
Hằng nương và nàng một cái, đó mới yên lòng chậm rãi rời khỏi khoang xe.
Đợi khi trong còn khác, Thẩm Độ mới nghiêm chỉnh xuống đối diện Ấn Uyển, giữ cách nhất định với nàng, khách khí .
“Nhị cô nương rời kinh đô nhanh như , là lo liên lụy, thật sự lo cho tổ mẫu của ngươi?”
Ấn Uyển khẽ cau mày: “Thế tử hẳn vì hỏi điều mà đến chặn chứ?”
Nàng là thông minh, cho nên Thẩm Độ cũng dây dưa nhiều nữa.
Hắn thẳng vấn đề: “Cũng , nhị cô nương từng , ngươi cũng chỉ cái mạng , tự nhiên trân trọng mạng sống. Bằng ngay cả mạng cũng còn, mà gả cho ?”
Thấy sắc mặt Ấn Uyển , cợt nhả: “Thôi , cho ngươi thời gian, sẽ cho ngươi thời gian. Đường đường thế tử gia , cưới một nữ tử, còn chẳng đáng dùng đến uy h.i.ế.p dụ dỗ.”
“Hôm nay đến đây, nhị cô nương thông minh như , đại khái đoán vì mà đến .”
Thẩm Độ thẳng nàng, như thấu nàng .
Ấn Uyển quả thực đoán .
Khoảng chừng, là vì tấm đồ chỉ.
Có lẽ tên tùy tùng chịu nổi sự tra tấn dã man của , chuyện tấm đồ chỉ.
Hoặc lẽ là tự đoán .
Bất luận thế nào, Thẩm Độ với ánh mắt rực cháy như , mười phần thì tám chín là vì chuyện mà đến.
tấm đồ chỉ , liên quan đến sinh mạng của hàng chục ấu nữ.
Hiện giờ Cao Kình chết, Đỉnh Tinh Lâu trong tay Thẩm Độ, nàng dám dễ dàng nơi ẩn náu của họ?
Vạn nhất diệt khẩu, thì hàng chục sinh mạng trong đó, một cũng giữ !
Không , những bên trong lẽ vẫn còn đường để vùng vẫy.
Đợi đến biệt trang, nàng cũng thể nghĩ cách, dựa tình hình bên trong lầu mà nghĩ cách cụ thể, cứu một cũng là một .
Tóm , dù cách cứu , tổng thể vẫn hơn việc diệt khẩu!
Cho nên Ấn Uyển sắc mặt đổi, vẻ mặt nghi hoặc: “Thế tử xin minh thị.”
Thấy nàng khó lay chuyển, Thẩm Độ , cũng đoán nàng đang lo lắng điều gì.
“Ấn Uyển, tấm đồ chỉ Tạ Nghiêu đưa cho ngươi, bây giờ chỉ ngươi . Ta nếu cứu những ấu nữ bên trong, nhất định ngươi đưa tấm đồ chỉ . Bằng sẽ chỉ lỡ thời gian.”
“Ngươi thiện tâm như , nên tấm đồ chỉ cho , cứu những cô bé đó ?”
Quả nhiên đúng như nàng liệu!
Ấn Uyển càng như , càng dám tin !
Cứu ấu nữ? Hắn thật sự sẽ cứu ??
Ấn Uyển lắc đầu: “Ta hiểu Thẩm thế tử lời gì, hề tấm đồ chỉ nào cả, thế tử e rằng tìm nhầm .”
“Bí mật trong Đỉnh Tinh Lâu, hứa với thế tử, chỉ cần ép gả cho thế tử, sẽ mang xuống mồ, tuyệt đối tiết lộ nửa chữ.
nếu thế tử diệt khẩu, chỉ cần chết, bí mật đó, nhất định sẽ lan truyền khắp ngóc ngách kinh đô.”
“Ngươi đang uy h.i.ế.p ?”
Lông mày Thẩm Độ khẽ động.
Cái gọi là kẻ gì để mất thì chẳng sợ gì, đại khái chính là như Ấn Uyển .
Nhị cô nương , hổ là “nữ trung hào kiệt” trải qua bao gian khó, sinh tử gì cũng coi nhẹ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-no-hoi-kinh-ba-phu-doan-truong-hoi-han/chuong-103-nguoi-do-hao-sac.html.]
Như , lời cứu , nhị cô nương cũng nhất định sẽ tin.
Thế là Thẩm Độ cúi mắt xuống, ánh mắt rơi nàng: “Đắc tội .”
Chưa đợi Ấn Uyển phản ứng kịp, Thẩm Độ giật đai lưng, nhanh như chớp khóa chặt hai tay Ấn Uyển, khiến nàng thể động đậy.
Ngay đó, hai tay chạm cơ thể Ấn Uyển mà tìm kiếm, lòng bàn tay nóng rực, xuyên qua lớp xiêm y mỏng manh, sờ khắp nàng.
Ấn Uyển tức đến đỏ cả hai mắt, thậm chí buông những lời lẽ tục tĩu khó : “Ngươi cái đồ đê tiện, ngươi dám…”
đợi nàng hết, Thẩm Độ chặn miệng nàng .
Một hồi lục soát xong, thấy nàng gì , sai Đằng Kinh bên ngoài lục soát cả trong lẫn ngoài xe ngựa.
Còn thì ôm ngang eo nàng, đưa nàng lên lưng ngựa.
Hằng nương nóng lòng đuổi theo, nhưng Đằng Kinh nhanh tay ngăn .
“Vị ma ma , đừng lo lắng, Thế tử gia nhà sẽ lấy mạng cô nương của bà . Thế tử gia chỉ đưa cô nương của bà giải quyết một chuyện, tối nay nhất định sẽ đưa cô nương của bà về biệt trang.”
Dù , Hằng nương cũng tin.
lúc còn cơ hội để bà đồng ý .
Bởi vì Đằng Kinh mang thêm nhiều cao thủ đến, khiến những hộ vệ mà bà thuê cũng chỗ phản kháng.
Thẩm Độ mang nàng phi ngựa như bay, về kinh đô.
Ấn Uyển hai tay trói, lưng ngựa phi nhanh như càng gian để giãy giụa, chỉ thể buộc xóc nảy. Khi đến đích, nàng xách áo, dùng khinh công, cứ thế trực tiếp đưa nàng lên một mái nhà.
Miệng Ấn Uyển cũng bịt kín. Nàng khẽ thò một chút, liền thấy độ cao mấy tầng lầu, những viên ngói trượt xuống đều vỡ tan tành.
Nàng càng dám cử động, sợ rằng ngã xuống sẽ tan xương nát thịt.
Nàng chút võ công nào!
Thấy bộ dạng sợ sệt nhát gan của nàng, Thẩm Độ khẩy, ánh mắt sáng rực nàng, trêu chọc: “Nhị cô nương quả nhiên tiếc mạng.”
“Cái dáng vẻ nhát như chuột của nàng, nên vẽ mà treo trong phòng, ngày ngày thưởng thức mới .”
Ấn Uyển rốt cuộc gì, nhưng thể khẳng định, hiện tại đang coi như một con chuột tay trói gà chặt mà trêu đùa.
Trong lúc tức giận, Thẩm Độ lên tiếng.
“Nếu nàng tiếc mạng đến , liền cho nàng , nàng đưa đến Đỉnh Tinh Lâu. Nếu nàng giao bản vẽ, thì mạng sống của những phía , sẽ tha một ai.”
Nói xong, liền vén một tấm ngói mái nhà lên, một lỗ hổng thông suốt xuất hiện. Từ xuống, thể thấy rõ ràng hàng chục cô gái đang run rẩy quỳ trong căn phòng.
Những gì họ mặc chính là y phục của thị nữ Đỉnh Tinh Lâu.
Ấn Uyển chợt ngẩng đầu, tức giận Thẩm Độ!
Đây đều là những nha đầu câm trong lầu! Hắn dùng điều để uy h.i.ế.p !
Những ấu nữ giam trong mật thất chẳng cá thớt ? Chỉ cần nàng nơi mật thất, bên trong sẽ chỉ còn là một đống xương trắng!
Khoảnh khắc , Ấn Uyển nhớ phòng hình cụ trong phủ Quận chúa.
Những nô lệ lời, đều sẽ Quận chúa tra tấn đến c.h.ế.t ở trong đó.
t.h.i t.h.ể sẽ vứt ngoài, mà chỉ ném một hố chôn xác, tự sinh tự diệt.
Nàng chỉ thấy một , nhưng những bộ xương trắng rợn đó in sâu trong tâm trí nàng!
Nàng mật thất cũng trở thành hố chôn xác.
Tuy nhiên lúc nàng nhớ một thắc mắc.
Hắn và Cao Kình đều là của phủ Thừa tướng, lo lắng bí mật của Đỉnh Tinh Lâu nàng tiết lộ ngoài, giờ diệt khẩu, nơi mật thất?
Theo lý mà , hẳn rõ chuyện bên trong mới .
Trong lúc nghi hoặc, Thẩm Độ giật vật bịt miệng nàng .
“Nàng nghĩ kỹ ? Nói, .”
Ấn Uyển thẳng , chỉ : “Thế tử cũng uy h.i.ế.p , nhưng căn bản bản vẽ ở , Thế tử uy h.i.ế.p cũng vô dụng.”
“Thế ?” Thẩm Độ ngờ miệng nàng kín như bưng, mềm ăn, cứng cũng ăn.
Khoảnh khắc tiếp theo, Thẩm Độ chợt đẩy nàng một cái!
Ấn Uyển mất thăng bằng, đột nhiên bước hụt chân!
“A!”
Nàng kìm mà phát một tiếng kêu chói tai…