Nữ Ma Y Thời Hiện Đại Xuyên Thành Ác Bá Một Phương - Chương 83: Đứng thẳng đất trời, không thua nam nhi
Cập nhật lúc: 2025-12-06 07:35:39
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lão Trấn Quốc Công Liễu Tuế đầy thâm ý, Liễu Hằng đang sức gật đầu.
“Hằng nhi trưởng thành , càng lúc càng dáng trưởng.”
Liễu An lén lút nhét nửa miếng kẹo mè nhỏ tay Liễu Hằng, chớp chớp đôi mắt lanh lợi.
“Lấy ở ?” Liễu Hằng khẽ hỏi.
Liễu An "suỵt" một tiếng, chỉ về phía Liễu Bình.
“Trộm của Nhị thúc đó, lớn mà còn ăn vặt, thật đáng hổ.”
Liễu Hằng bật , nắm chặt viên kẹo mè nhỏ bằng hạt đậu xanh trong lòng bàn tay.
“An nhi thương ca nhất, ngoan.”
Liễu Bình thấy Liễu An lấm la lấm lét, thầm hô , sờ tay áo , quả nhiên cả gói kẹo mè thấy .
Liễu Tuế quản lý nghiêm ngặt, cho Trương thị ăn quá nhiều đồ ngọt, nhưng ở kinh thành, nàng thích nhất là mứt quả. Hiện tại điều kiện, nhưng dùng kẹo mè để đỡ thèm thì , đương nhiên lén lút lưng Liễu Tuế.
Liễu Bình trợn mắt, cố ý hạ giọng:
“An nhi, kẹo của Nhị thúc lấy ?”
Liễu An mở to đôi mắt vô tội, chớp chớp vài cái, vẻ mặt ngơ ngác.
“Nhị thúc, lén lút lưng trưởng tỷ mua kẹo cho Nhị thẩm ? Trưởng tỷ Nhị thẩm đang điều dưỡng thể, thể ăn nhiều đồ ngọt như ! Người lớn , tại hiểu chuyện?”
Liễu Bình nghẹn lời, suýt nữa thì tức đến ngã ngửa.
“Muội nhỏ thôi!”
Liễu An xòe tay, “Không thấy gì hết!”
Liễu Tuế sớm chú ý động tĩnh bên , thấy Liễu Bình tức đến đỏ bừng mặt, khỏi bật .
Thì cảnh gia đình hòa thuận, vui vẻ là như thế !
“Nhị thúc, Nhị thẩm còn uống t.h.u.ố.c nửa tháng nữa, mỗi ngày chỉ ăn tối đa một viên kẹo. Nếu thể của nàng lên, thì cứ mua thêm đồ ngọt.”
Nàng xong dậy, “Tổ phụ, Tổ mẫu nghỉ ngơi cho , ngoài đây.”
Liễu lão phu nhân dậy, nhét tay Liễu Tuế một tờ ngân phiếu.
“Thấy thời tiết ấm lên , con sửa sang nhà cửa ? Tổ mẫu giữ tiền cũng chẳng dùng , con cầm hết .”
Liễu Tuế nhận lấy, nhét ngân phiếu tay Tổ mẫu.
“Nào cần đến tiền của , mau cất kỹ ! Ta là tay kiếm tiền giỏi giang, còn tin ?”
Liễu lão phu nhân liên tục gật đầu, “Con đều đúng, nhưng Tổ mẫu con quá vất vả, xem con gầy gò thế nào . Số bạc của chúng đủ cả .”
Liễu Tuế , “Tổ mẫu, gì ai chê tiền nhiều. Tình cảnh hiện giờ của chúng cũng đó, Hằng nhi và các em lớn cả , chỗ cần dùng tiền còn nhiều hơn, bọn chúng theo chịu khổ.”
Lão Trấn Quốc Công xua tay, chốt .
“Tuế nha đầu cho thì con cứ giữ lấy, tiền bạc còn đáng tin hơn cả con trai! Tuế nha đầu mau việc , về sớm nhé, chúng đợi con về ăn cơm cùng.”
“Vâng, ngoài đây.”
Liễu Bình ấp úng dám lên tiếng, chỉ dám lén lút đảo mắt.
Phụ cảm thấy đáng tin ?
“Tổ phụ! Nhị thúc lườm kìa!”
Lão Trấn Quốc Công cúi ôm lấy Liễu An, “Đi cùng Tổ phụ chơi cờ, chúng đừng để ý đến .”
Ông nhấc đứa cháu gái béo như một khối thịt tròn trong lòng, bóng lưng đơn bạc của Liễu Tuế, khẽ thở dài gần như thể thấy.
Một tiếng trưởng tỷ, cả đời đều là trưởng tỷ!
Nàng vì bọn họ mà trả giá quá nhiều. Nếu kẻ nào dám đối xử tệ bạc với Liễu Tuế, ông là đầu tiên chấp nhận!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-ma-y-thoi-hien-dai-xuyen-thanh-ac-ba-mot-phuong/chuong-83-dung-thang-dat-troi-khong-thua-nam-nhi.html.]
Tần thị sờ mấy mảnh bạc vụn và vài tấm ngân phiếu trong tay áo, vành mắt hổ đỏ lên.
Nàng nhận, nhưng Liễu Tuế thái độ cương quyết, cứ rằng tiền thì lưng mới thẳng, cần mua kim chỉ vải vóc gì thì tự mua, cần lúc nào cũng dựa dẫm khác.
Liễu Tuế câu gì nhỉ?
Phải , trong nhà họ Liễu, đều bình đẳng!
Cả gia đình bọn họ tình cảm sâu đậm, hòa thuận, nàng cùng mấy đứa trẻ nhanh chóng hòa nhập. Không ai xem mấy con nàng là ngoài. Đặc biệt hiện tại Liễu Hạo ghi danh sách ngũ phòng, nàng mẫu đương nhiên cũng trở thành của ngũ phòng.
Tần thị nghĩ, nếu mấy đứa con trai nhà họ Liễu đều còn sống thì . Người nhất định sẽ báo đáp !
Vương Lạc giúp dọn bát đũa, kéo tay Tần thị đang thất thần.
Tần thị “ờ” một tiếng, “Tuế Tuế tối qua cho chút ngân phiếu và bạc vụn, ở nhà ăn uống cần lo, cũng dùng đến.”
Nói nàng lấy thứ , định nhét tay Liễu lão phu nhân.
Liễu lão phu nhân híp mắt vỗ vỗ mu bàn tay nàng, nhưng nhận tiền đó.
“Tuế nha đầu với bản . Vì là nó cho, con cứ yên tâm nhận lấy. Người một nhà cần câu nệ mấy chuyện phù phiếm .”
Tần thị c.ắ.n môi, nước mắt chực trào nơi khóe mắt.
Vương Lạc đùa giỡn Tần thị, “Tổ mẫu đừng trách, nương là đồ mít ướt, chuyện bé tí cũng cả buổi.”
Tần thị trách yêu trừng mắt Vương Lạc. Bây giờ nụ mặt nàng nhiều hơn, tính cách cũng trở nên cởi mở hơn nhiều.
“Nương nào yêu như con , chỉ là... ăn nhờ ở đậu, còn nhận tiền bạc...”
Vương Lạc mật dựa Tần thị, “Nương đừng nghĩ như . Liễu Tuế tỷ tỷ mà sẽ đau lòng lắm. Nếu thật sự ngại, thì chăm chỉ trồng trọt, mùa màng bội thu, ruộng lúa sản xuất ngàn cân!”
Tần thị bật , vỗ m.ô.n.g Vương Lạc.
“Tuế Tuế chỉ đùa thôi, với chút bản lĩnh của nương con, năng suất trăm cân là khó .”
“Liễu Tuế tỷ vạn sự đều thể xảy , nương đừng tự ti, còn bắt đầu cố gắng tự nản lòng .”
Tần thị thấy con gái năng lý lẽ, thể nào cãi những đạo lý lớn lao .
“, đúng, Tuế Tuế đều đúng! Nương chỉ cần cố gắng là .”
Vương Như ăn bánh ngọt đầy miệng, “Trưởng tỷ hiểu nhiều nhất, Như nhi cũng một nữ t.ử như trưởng tỷ.”
Tần thị và Vương Lạc sững , Tần thị hỏi , “Con gọi ai là trưởng tỷ?”
Vương Như nhảy khỏi ghế, vỗ mạnh chiếc áo bông mới để rũ sạch vụn bánh.
“Là Liễu Tuế tỷ tỷ đó, tỷ tỷ cũng là trưởng tỷ của Như nhi.”
Vương Như tâm tư năm vị tạp trần (ngổn ngang) của Tần thị, nó chỉ đơn giản cảm thấy Liễu Tuế .
Liễu lão phu nhân đỡ vai Tần thị, “Ta vẫn đang nghĩ đến việc ghi tên Như nhi và Lạc nhi chung danh phận của Thành nhi. Sau các nàng xuất giá, cũng thể ưỡn ngực, cần sắc mặt khác mà sống! Nếu nữa, nhà họ Liễu sẽ nuôi các nàng cả đời!”
Môi Tần thị run rẩy, một chữ trọn vẹn cũng nên lời.
Vẫn là Vương Lạc kéo em gái , "phịch" một tiếng quỳ xuống mặt Liễu lão phu nhân, trịnh trọng dập ba cái đầu thật mạnh.
“Lạc nhi và Như nhi đều theo lời Tổ mẫu!”
“ chuyện ... . Hạo nhi còn thể kế thừa hương hỏa cho nhà họ Liễu, hai đứa nha đầu bọn chúng...”
Liễu lão phu nhân đưa tay chọc chọc trán Tần thị.
“Lời để Tuế nha đầu thấy, nếu nó sẽ cằn nhằn ngừng. Nó ghét nhất lời lẽ , con gái thì , vẫn thể thẳng đất trời, thua nam nhi. Tuế nha đầu chẳng là một nữ t.ử như ?”
Tần thị cúi đầu, nước mắt chảy dọc gò má.
Ai mà sống , ai mà con cái tiền đồ xán lạn. lương tâm, thể dựa dẫm nhà họ Liễu một kẻ ăn bám vô dụng, như thật là điều.
“Thôi , hai đứa nhỏ đều đồng ý, con đừng nghĩ đông nghĩ tây nữa, chuyện đợi Tuế nha đầu về quyết định luôn!”