Nữ Ma Y Thời Hiện Đại Xuyên Thành Ác Bá Một Phương - Chương 76: Cái Nhìn Chết Chóc

Cập nhật lúc: 2025-12-06 07:33:35
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cảnh Chiêu Thần trò chuyện thêm một lúc với Lão Trấn Quốc Công, thấy trời gần giờ Hợi (9-11 giờ tối), thực sự tìm lý do gì để tiếp tục lưu .

 

Dưới cái c.h.ế.t chóc của Liễu Bình, lề mề dậy cáo từ.

 

Lão Trấn Quốc Công khẽ ho một tiếng, nén đầu chỗ khác.

 

Trước Cảnh Chiêu Thần cũng như , chỉ khi ngủ Tiên Hoàng mới thể sai ôm về cung.

 

Liễu Tuế sắp xếp thỏa cho con Tần Thị xong xuôi, Cảnh Chiêu Thần vài bước cứ đầu .

 

Nàng trở về phòng, Trương Thị đang tựa nửa đầu giường, đôi mắt tràn ngập ý .

 

"Vương gia đây là quyết tâm cưới , nhưng nghĩ cho kỹ, Hoàng gia hề vẻ vang như bề ngoài ."

 

Liễu Tuế gật đầu, một bên nhanh nhẹn hành y.

 

"Trong lòng rõ, Nhị thẩm cứ yên tâm tịnh dưỡng, từ ngày mai Tần thím ở bên cạnh thím, sẽ còn buồn chán nữa."

 

Trương Thị khẽ thở dài, "Muội chính kiến, bọn họ đều ý kiến gì, Nhị thẩm chỉ đau lòng cho , muộn thế ?"

 

Liễu Tuế nháy mắt với Trương Thị, "Nhị thẩm giữ bí mật, xem một vở kịch sẽ về ngay, mau nghỉ , đừng chờ ."

 

Trương Thị giơ ngón tay điểm nhẹ trong khí.

 

"Muội đó, thật tinh nghịch, chú ý an ."

 

"Vâng, Nhị thẩm ôm ngủ sớm ."

 

Trong lúc chuyện, ảnh nàng biến mất.

 

Liễu Bình đó đẩy cửa bước , hai cục bột nhỏ đang ngủ say sưa giường nhỏ, sát bên cạnh Trương Thị.

 

"Nàng với nàng là ?"

 

Trương Thị khẽ tựa đầu vai , "Không , nhưng chắc chắn là chuyện quan trọng, chúng cứ xem như ."

 

Liễu Bình dịu dàng vỗ nhẹ lưng Trương Thị, "Nàng nuông chiều nàng lên tận trời , chi bằng với Phụ một tiếng, nhận nàng con nuôi gối hai chúng ."

 

Trương Thị , "Được thôi, cầu còn ."

 

"Hôm nay thằng nhóc hỗn xược A Chiêu ở nhà cả ngày, thấy vẫn như , chỉ mong thật lòng đối đãi với Tuế Tuế."

 

Bấc nến phát tiếng tách tách, hài nhi bĩu môi, nhắm mắt khẽ rên rỉ.

 

"Nó đói ?"

 

Trương thị đặt ngón tay lên môi , khẽ "suỵt" một tiếng.

 

Bé cưng mút môi mấy cái ngủ .

 

“Bọn trẻ sắp tròn tháng , phụ mẫu đặt tên cho chúng ?”

 

Liễu Bình gãi đầu, “Không , nàng sinh đôi vất vả, tên của bọn trẻ sẽ do nàng tự quyết định.”

 

Trương thị khẽ khựng , khó tin Liễu Bình đang con ngây ngô.

 

Chưa đến Trấn Quốc Công phủ, chỉ riêng Liễu gia là thế gia trăm năm, quy củ của các gia tộc như vô cùng nghiêm khắc, lễ nghi cũng phức tạp, ngay cả chuyện nhỏ nhặt như đặt tên cho con cũng tính toán cẩn thận, ghi chép kỹ lưỡng gia phả.

 

Dù hiện tại gia đình sa sút, Trương thị vẫn luôn ghi nhớ bổn phận của một nàng dâu.

 

“Như thế hợp quy củ, vẫn nên để hai vị song đặt tên mới thỏa đáng.”

 

Liễu Bình lộ hàm răng trắng, “Phụ trong tình cảnh thì nên vứt bỏ hết những quy củ cũ rích , hiện tại thể ăn no uống đủ, con cái học hành mới là điều quan trọng nhất.”

 

“Ba con nếu nhờ Tuế Tuế thì cũng sống nổi, chi bằng để con bé đặt tên ?”

 

“Được, chuyện theo nàng, ý kiến.”

 

Trương thị rõ ràng mập lên một vòng, da dẻ cũng trắng trẻo hơn nhiều, còn hơn cả lúc nàng còn ở Trấn Quốc Công phủ.

 

Liễu Bình dám châm lửa, sợ cuối cùng sẽ tự thiêu đốt chính , cũng vì thể Trương thị mới sinh, chỉ khẽ hôn nhẹ như chuồn chuồn đạp nước lên môi nàng.

 

Hắn ghé tai Trương thị, thở nóng bỏng khiến mặt nàng đỏ bừng.

 

“Nàng tìm Tuế Tuế xin ít thuốc, loại cần sinh con nữa . Ta là nhị thúc, ngại mở lời.”

 

Trương thị nhẹ nhàng đ.ấ.m n.g.ự.c , “Chàng mau về ngủ , bọn trẻ còn đang ở đây.”

 

Liễu Bình thở dài, đành chịu phận dậy, hít sâu một thật dài, cơn khô nóng trong thiêu đốt khiến khó chịu vô cùng.

 

“Ta nàng chịu khổ nữa, chỉ cần nuôi lớn hai đứa trẻ mãn nguyện , hơn nữa... nhịn bao nhiêu tháng đây... nàng nỡ lòng nào?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-ma-y-thoi-hien-dai-xuyen-thanh-ac-ba-mot-phuong/chuong-76-cai-nhin-chet-choc.html.]

Trương thị trách móc đẩy một cái, ánh mắt tự chủ rơi xuống giữa hai chân .

 

Nàng và Liễu Bình đang độ tuổi sung sức, vì bụng nàng rõ ràng to hơn những phụ nữ m.a.n.g t.h.a.i khác, cộng thêm việc lưu đày đường sá gập ghềnh, tính tám chín tháng cả hai gần gũi.

 

“Chàng mau nghỉ , cũng buồn ngủ .”

 

Trương thị che miệng, lưng với .

 

“Đừng tắm nước lạnh, thể nàng chịu nổi .”

 

Liễu Bình khẽ "ừm" một tiếng, nhẹ nhàng bước ngoài, cánh cửa khép hờ, chỉ chừa một ngọn nến tắt.

 

Bên ngoài Thành Thủ phủ.

 

Cảnh Chiêu Thần ngước Liễu Tuế đang lén lút bò tường thành với vẻ mặt câm nín, Giang Ngọc.

 

“Nàng thường xuyên nửa đêm bò lên tường nhà ?”

 

Giang Ngọc chút chột gãi đầu, dám thẳng Cảnh Chiêu Thần.

 

Hắn thực sự sợ Gia giao cho nhiệm vụ khác, đến lúc đó thì trái ngon mà ăn, dù vụ trộm Vương phủ hồi đầu năm cũng công lao của .

 

“Cũng thường xuyên, chỉ thỉnh thoảng...”

 

Giọng nhỏ đến mức gần như thấy, mang theo chút run rẩy.

 

“Hừ, kẻ dám đường hoàng dời đồ từ Vương phủ, giờ lén lút như chuột.”

 

“Bốp—”

 

Một viên đá nhỏ nện trán Giang Ngọc.

 

Liễu Tuế đầu , mặt che khăn đen, đôi mắt lộ vẻ tinh ranh như một con cáo nhỏ.

 

“Mau lên , lề mề cái gì thế?”

 

Giang Ngọc lẩm bẩm, đôi chân như dính chặt xuống đất.

 

Cảnh Chiêu Thần dùng quạt vỗ một cái lên đầu .

 

“Cút về , nơi cần ngươi.”

 

Giang Ngọc vui mừng nhảy dựng lên.

 

“Thuộc hạ tuân lệnh! Thuộc hạ cút đây! Không vướng mắt Gia!”

 

Cảnh Chiêu Thần mỉm , cô nương tựa như ma lực, phàm là nào hiểu nàng, đều sẽ sự cuốn hút của nàng hấp dẫn sâu sắc, rời xa.

 

Hắn nhảy lên, nhẹ nhàng đáp xuống bên cạnh Liễu Tuế.

 

Liễu Tuế bất mãn, “Đêm nay Thành Thủ phủ chỉ thắp mấy ngọn đèn, đen thui thế rõ gì cả.”

 

“Có lẽ nhân vật quan trọng nào đến viếng thăm, nên dám phô trương?”

 

Liễu Tuế ngạc nhiên nghiêng đầu, “Ngươi g.i.ế.c Giang Ngọc ?”

 

Cảnh Chiêu Thần, “... Trong lòng nàng, bản vương là kẻ tàn bạo đến thế .”

 

Liễu Tuế thẳng chính sảnh, “Ừm, đừng nghi ngờ, hãy tự tin lên!”

 

Cảnh Chiêu Thần nghẹn lời, đành chịu phận khoanh chân xuống bên cạnh nàng.

 

Ninh An hẻo lánh, nhân viên phức tạp, bề ngoài trông vẻ yên bình, nhưng bên trong ngầm sóng gió, bằng trong thành cũng sẽ tồn tại một nơi hỗn tạp, ai quản lý như .

 

Giờ Tý, lính canh trong phủ đổi ca.

 

Liễu Tuế và Cảnh Chiêu Thần gần như cùng lúc thấy mấy bóng cao lớn trong đội ngũ, xa nên thấy rõ mặt mũi, nhưng cảm giác nổi bật một cách lạ thường.

 

Bốn mắt , cả hai đồng thời giảm nhẹ thở.

 

Phùng Chấn và Tạ phu nhân đều lộ diện, mặt là Phùng Thiên Kỳ.

 

Hắn chắp tay lưng, chậm rãi tới mặt lính canh gì đó, khẽ phất tay.

 

Lính canh trật tự tản , chỉ mấy nam t.ử hình cao lớn động đậy.

 

Tai Cảnh Chiêu Thần khẽ động, lông mày khóa chặt.

 

Công phu của Phùng Thiên Kỳ hề thua kém Cảnh Chiêu Thần, là loại nhân vật giả heo ăn thịt hổ, Liễu Tuế dám lơ là, sợ rằng chỉ cần một tiếng động nhỏ cũng sẽ đ.á.n.h rắn động cỏ.

 

Vài thì thầm to nhỏ về phía thư phòng phía Tây.

 

Loading...